Đánh Đồn Có Địch – Chương 44: Chap 43 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 44: Chap 43

Trong thời gian từ lúc thổ lộ đến lúc thi ĐH xong mình chỉ lo lắng và hồi hộp bởi chuyện “không biết N-Anh đọc thư xong sẽ thế nào, có đồng ý hay không…” thôi, chứ hoàn toàn không mong nhận được câu trả lời luôn trong khoảng thời gian này. Bởi khi đó internet chưa có. Điện thoại di động thì lại càng không. Cả xã có khi chỉ có 1 chiếc điện thoại cố định đặt ở ủy ban. Và có việc gì gấp lắm người ta mới dùng đến nó (Thời ký đó đồng tiền có giá lắm. Mà cước điện thoại lại đắt đỏ hơn bây giờ nhiều). Nên cách liên lạc thông dụng nhất là viết thư. Nhưng lúc này địa chỉ liên lạc của mình không có vì vậy nếu N-Anh có hồi âm cho mình thì cũng phải đợi đến khi về quê thì mới nhận được.

Năm đó mình thi ba trường khối A. Cường cứt cũng thế. Hai thằng ở với nhau đến ngày thi thì Cường cứt chuyển sang bên Gia Lâm thuê nhà để thi cho gần, còn mình vẫn ở lại khu KTQD vì mấy trường mình thi đều gần đó. Hôm nó sang Gia Lâm nó hẹn mình thi buổi cuối cùng xong thì đợi nó về nhà trọ ở KTQD rồi hai thằng thu dọn đồ đạc về quê.

Cường cứt học giỏi lắm, nên gần như chắc chắn nó sẽ đỗ trường mà nó thích. Hai trường còn lại nó đăng ký chỉ để gọi là chống cháy trong trường hợp ngày thi trường kia nó bị làm sao thôi. Còn mình thì trước lúc thi cũng chỉ dám chắc khoảng 75 đến 80% thôi (Nói chung trong việc học hành thì mình gọi Cường cứt là sư phụ). Vì thế quãng thời gian thi xong là quãng thời gian căng thẳng và lo lắng nhất với mình. Vừa chờ kết quả thi vừa đợi tin hôi âm của N-Anh.

Những ngày thi xong là những ngày ăn dầm nằm dề chờ đợi, lo lắng, hồi hộp và sốt ruột. Cường cứt tuy làm bài tốt nhưng trường nó lại tỉ lệ chọi cao nên cũng vẫn cứ lo. Vì thế hai thằng rất ngại khi ai hỏi chuyện thi thố thế nào. Chả biết nói thế nào. Nói chán lắm thì chỉ sợ thối mồm, nói ngon lắm thì chỉ sợ nói trước bước không qua. Mình thì vướng thêm chuyện với em N-Anh nữa. Đâm ra riêng khoảng thời gian này thôi cũng làm mình già thêm mấy tuổi. Dm, giờ nghĩ lại thấy khổ thật các bạn ạ. Chỉ tại ngu không biết suy luận và tư duy vấn đề để gạt đi lo lắng.

Lo lắng lên đến đỉnh điểm khi mình thi xong rồi và vẫn đến nhà thằng Cường chơi hàng ngày nhưng em N-Anh không những chả ý kiến gì mà hình như còn tìm cách lánh mặt mình luôn thì phải. Đã vậy thì chớ lại còn thêm cả cha bạn chị gái thằng Cường nữa…

Thời gian này chị thằng Cường đang được nghỉ hè nên cũng ở nhà thường xuyên. Một hôm mình đến nhà thằng Cường chơi thì gặp cha đó ngồi sẵn ở đó rồi. Hắn hỏi mình chuyện thi cử, thi trường nào, làm bài tốt không… Dưới mâm cơm bố mẹ thằng Cường cũng đang nói chuyện học hành với chị em nó.

– Mày lần này mà không đỗ thì đi mà hót ấy trâu cường ạ. (Chị gái thằng Cường nói)

– Không đỗ thì năm sau thi tiếp. Chứ không bao giờ học cao đẳng vớ va vớ vẩn như chị đâu nhé.

Cha kia không biết có động lòng không nhưng thấy có vẻ ít nói đi hẳn (Bởi cha này học cùng CĐ với chị thằng Cường mà). Cơm nước xong thấy chị gái thằng Cường ra vườn gọi em N-Anh.

– N-Anh ơi. Ăn cơm chưa, sang chị chơi.

– Vâng ạ.

Tiếng em N-Anh trả lời trong nhà mà mình cảm giác như có ai đó đang ép tim mình và nó sắp bắn ra khỏi lồg ngực. Bởi từ ngày mình thổ lộ với em ấy đến nay thì đây là lần đầu tiên hai đứa giáp mặt lại với nhau.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.