Đánh Đồn Có Địch – Chương 41: Chap 40 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 41: Chap 40

Thương em người gái quê tình trắng trong như những giọt sương.

Trăm năm một chữ yêu làm đảo điên bao kẻ dại khờ…

Cơm nước xong bố mẹ dặn mình ở nhà nghỉ ngơi thỉnh thoảng lên đảo thóc trên sân trần cho nhanh khô và canh trời, nếu thấy cơn mưa thì dọn thóc. Nhà còn ít ruộng, chiều nay bố mẹ với thằng em mình gặt một lúc là xong nên mình không phải đi.

Ngồi một lúc thì thấy phía tây trời có vẻ âm u. Cơn mưa đằng tây… thôi cứ cào vào cho chắc ăn. Cào thóc xong thì trời sáng ra và cơn mưa tan dần. Mình định tãi thóc ra phơi tiếp nhưng nhìn đồng hồ thấy lúc đó đã gần 4h chiều rồi và nắng cũng đã nhạt dần nên mình lại thôi. Lấy bạt che đậy cẩn thận xong đâu đó mình lấy xe đạp phi ra nhà thằng Cường chơi.

Vào sân nhà thằng Cường thấy nó mặc quần sooc và đang ở trên cây chẩy ổi để mai mang lên HN ăn. Dm thằng này không mặc sịp nên mình đứng dưới ngó lên thấy chim cò cứ thõng lõng hết cả ra. Buồn cười quá mình bèn nhặt một quả ổi non rụng dưới đất rồi ném vào trong quần nó. Thằng Cường giật mình suýt nữa thì rơi xuống đất. May sao nó bám được vào cái cành gần đó nên thành đánh đu, không có mình cũng nặng tội. Vừa đánh đu nó vừa chửi mình loạn hết cả lên. Sau tuột xuống đất nó còn đuổi mình rồi đá mấy phát vào đít mình. Đánh mình xong nó bảo:

– Vào đây tao bảo cái này.

Nhìn mặt nó hình sự lắm nên mình không đùa nữa mà theo nó vào nhà luôn. Vào nhà hai thằng vừa ăn ổi nó vừa nói với mình:

– Sáng nay chị tao về lấy tiền xong đi luôn. Có một thằng cùng làng mình, hơn mình 2 tuổi (bằng tuổi chị nó), đang học cao đẳng dưới Hà Nam cùng chị tao nhờ chị tao chuyển thư và quà cho em N-Anh nhân ngày sinh nhật em ấy đấy.

– Chị mày nói thế à?

– Chị tao bảo tao mang sang cho nó mà lại. Lúc sáng chị tao vội đi luôn mà nó thì chưa đi gặt về.

– Mày đưa cho N-Anh chưa?

– Chưa, tao vẫn để ở trên kia kìa. Chờ mày sang xem giải quyết thế nào. Hay là vứt mẹ đi đéo đưa cho cái N-Anh nữa.

– Dm thôi. Điên à.

– Mà sinh nhật nó mày không mua quà à?

– Làm dái gì có tiền. Có mười nghìn thì mua cái gì được?

Thấy vậy thằng Cường móc túi ra được gần hai chục nghìn đưa hết cho mình rồi nó nói:

– Đi, tao với mày đạp xe ra phố xem có gì thì mua.

Hai thằng đèo nhau ra phố. Rẽ vào cửa hàng lưu niệm mình mua một cái thiệp mất 5000đ (loại mở thiệp ra là nhạc chuông “Happy birthday to you” kêu ầm ĩ, chói hết cả tai đó). Còn 23000đ hai thằng vào mua một đống vở thếp rồi mua một tờ giấy màu và mang về gói ghém cẩn thận. Sau đó hai thằng bàn nhau tối nay khi mang quà sinh nhật sang biếu em N-Anh, mình sẽ đưa luôn quà của ông kia cho em ấy. Có gì mình sẽ thổ lộ luôn. Đồn này lại bắt đầu có địch nhăm nhe rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.