Không hiểu sao cái bụng nghĩ một đằng mà cái miệng mình nó lại nói một nẻo. Lẽ ra thì ít nhất cũng phải là “N-Anh ơi… anh thích em”. Hoặc bạo hơn thì “N-Anh ơi… Anh yêu em”. Còn bạo và bựa hơn nữa thì phải là “Làm nháy ở đây N-Anh nhé”…vv… vv. Nhưng đó là suy nghĩ của bây giờ. Còn lúc đó được người mình thích động viên thi tốt đã là một cái gì đó cực kỳ lớn lao và to tát với mình rồi, và không còn đâu bụng dạ để mà nghĩ đến chuyện khác nữa. Thật đấy!
Mấy ngày thi tốt nghiệp nhanh chóng qua đi. Mình và Cường cứt khăn gói quả mướp lên lên thành phố ôn thi đại học. Thời gian này mình tập trung ôn thi nên cũng ít nghĩ về N-Anh hơn. Thỉnh thoảng có những buổi chiều ngồi ở cửa phòng trọ cầm quyển sách lý thuyết học thuộc lòng mình mới thấy hơi nhớ em ấy một chút thôi chứ không chiếm hết suy nghĩ của mình như mấy ngày mới lên HN.
Ngày đi hai thằng quyết tâm ở đến thi xong mới về nhưng trụ được 2 tuần thì cả hai thằng nhớ nhà không chịu được nữa. Sáng thứ 7 trên đường đi ôn về hai thằng đang dung dăng dung dẻ ở khu KTQD thì mình bảo nó:
– Về quê đê.
– Tao cũng đang định rủ mày.
…
Về đến đầu làng thì gặp em N-Anh đang cong mông đủn xe lúa cho bố vợ mình bây giờ. Nhìn thấy mình và thằng Cường, N-Anh quay ra cười… tuyệt đẹp. Đôi mắt to tròn lấp láy, hàm răng trắng sáng đều đặn của em làm mình nhũn hết cả người. Bỗng nhiên cảm giác thích thích, thương thương từ đâu lại ùa về. Đi một đoạn thì đến con dốc vào làng. Em N-Anh cong mông đẩy, đi đằng sau mình ngắm trọn cặp mông của em. Đôi ngấn quần lót lằn lên lộ rõ mồn một qua lớp vải mềm của chiếc quần dài. Hai quả mông lúc lắc nặng nhọc… Đang mải phân tích mông má của em thì thằng Cường cứt bảo mình:
– Đẩy xe cho bố vợ đi.
Dm thằng này định lừa mình để đi sau ngắm em một mình đây. Nhưng phải công nhận bố em lúc đó cũng loạng choạng thật. Xe lúa đầy, cô con gái thì tiểu thư liễu yếu đào tơ, đủn chắc cũng như không. Đưa cặp sách cho thằng Cường mình chạy lên đặt tay vào bó lúa đủn giúp bố vợ cho qua con dốc. Và đây là lần đầu tiên mình được biết đến mùi cơ thể của gái mới lớn lúc mệt nhọc, nó không hôi mà ngược lại nó quyến rũ và ngọt ngào làm sao ấy, đến bây giờ mình vẫn còn nhớ y nguyên cảm xúc ấy.
Xe qua con dốc N-Anh quay sang nhìn mình rồi cười tủm tỉm ngượng ngịu. Mình biết tình yêu dành cho N-Anh nảy sinh từ chính lúc này. Mình tự nhủ… Tối nay nhất định phải tìm cách thổ lộ thôi.
(Dm, không nhanh là ăn cám…)