– Dcm… Tối nay chết với tao.
– Tối ông định giết nó à? )
– Dm bực.
– Bực làm cái gì? Có phải bây giờ mày mới biết nó như thế đâu? Hay là… vẫn quyết tâm lấy nó làm vợ. )
Cường cứt chẳng nói gì nữa. Chốc chốc lại lấy điện thoại gọi cho em Vân. Mình đếm chắc cũng phải tầm chục lần như thế nhưng không thấy em Vân nghe máy một lần nào. Cường cứt ngồi im thin thít, mặt đỏ tía tai và xương quai hàm hai bên lộ hẳn ra (chắc đang nghiến răng). Mình dám chắc giờ mà nó nhìn thấy em Vân đảm bảo thằng này nó sẽ đuổi theo và đồ sát em ấy ngay lập tức.
Chuẩn bị đi về thì thấy nó có điện thoại. Ồ! “My Love đang gọi…”, “My Love” hẳn hoi nhé. Dm chắc là :t1511: xong rồi đây, đắng lòng quá Cường cứt ạ. Thằng Cường nhấc máy lên rồi bấm nút nghe cực nhanh (động tác nhanh và dứt khoát hơn cả mấy em trực cấp cứu 115).
– Em đang ở đâu đấy?
…
– Ở quanh chỗ em làm thiếu gì mà phải xuống tận Mediamart Trường Chinh. Anh biết em đi đâu rồi đấy. Em đừng có lừa anh.
…
– Anh chả bị làm sao cả.
…
– Không việc gì anh phải gọi cho chị nào hết.
…
– Ừ. Anh không tin em.
…
– Chia tay chứ gì. Chia tay thì chia tay.
… (em Vân nói lâu lắm)
– Đang ở quán Cà phê gần công ty anh.
…
– Có cả Xuân nữa. Em qua đi.
Nói rồi thằng Cường cứt tắt máy. Chẳng biết em Vân nói gì với nó nhưng thôi kệ chúng nó mình cũng chẳng hỏi. Cứ để xem mọi chuyện tiếp theo thế nào.