Đánh Đồn Có Địch – Chương 10: Chap 9 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 10: Chap 9

Mình bốc máy. Thằng Minh hỏi luôn.

“Anh gọi em à?”

“Ờ, Minh à? Mai anh gọi lại nói chuyện sau nhé. Giờ đang ồn lắm anh không nghe thấy gì”

Mình cố tình nói to như thế để em Vân nghe thấy từ “Minh”.

“Vâng”

Cả hội lại ngồi ăn uống tiếp, tất cả vẫn bình thường chỉ có em Vân có vẻ là bắt đầu thấy nóng ruột vì thấy em nó đi vệ sinh mấy lần.

Ăn uống xong gần 9h. Nay uống cũng nhiều. Cường cứt sắp lấy được vợ đẹp vui quá hay sao nay cũng xõa hơn hẳn mọi khi nên có khả năng là cũng phê rồi. 2 thằng kia vợ con rồi lại dân xây dựng nên chắc chỉ bằng gãi ngứa. Mình thì bực nhiều hơn phê. Thanh toán xong Cường cứt trở em Vân về. Còn mấy thằng mình ai về nhà nấy.

Về nhà ngồi xem tivi. Mình đợi tầm bốn nhăm năm mươi phút thì gọi cho thằng Cường. Vì thằng này đi chậm & cẩn thận nên nếu đưa em Vân về nhà trọ thì chắc cũng phải tầm này nó mới về đến nhà nó. Hôm nay mưa gió thế này chắc rằng chúng nó cũng chả dẫn nhau đi đâu chơi đâu. Định là gọi nói rõ việc em Vân và thằng Minh với nó luôn cho xong (Tình hình là thế này, thế này, thế kia… còn xử lý sao thì tùy ông. Tôi biết gì tôi nói thế, không có sau này lại trách nhau nó lại thành dở hơi) và nếu cần thiết mình đến thẳng quán cafe dưới chân tòa nhà nó ở rồi hai thằng nói chuyện cũng được, vì từ nhà mình sang nhà nó cũng không xa.

Vậy mà gọi đến gần chục cuộc đều không liên lạc được. Chờ đến hơn 10h mình lại gọi cũng vẫn chịu chết không liên lạc được. Số em Vân thì mình không biết. Hỏi thằng Minh thì không được rồi. Chưa đến lúc. Vừa 1 phần lo nó phê phê đi đường làm sao, 1 phần thì nghĩ có khi nó về nhà ngủ rồi nên tắt máy. Đành gọi vào số ông già nó hỏi phát cho yên tâm. Ông già nó nói nãy nó gọi bảo rằng là hôm nay nó không về…

Dm… Vậy là khả năng rất lớn đêm qua bạn mình ngất ngây trên bụng em Vân mất rồi… Đang phê + lần đâu nếm mùi có khi… Thôi tôi đéo dám nghĩ nữa!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.