[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn – Chương 50. Bạn thân – Botruyen

[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn - Chương 50. Bạn thân

\”Bao giờ mày mới chịu chuyển tiền cho tao?\”

\”Chờ con vài hôm nữa được không ba, bây giờ quán họ chưa trả lương cho c-\”

\”Tao không quan tâm, nếu mai mày không chuyển ngay cho tao thì đừng vác mặt về cái nhà này nữa, nuôi mày lớn để rồi có mỗi việc cỏn con này thôi mà mày cũng không làm được à? Thằng chó chết…\”

Đầu dây bên kia cúp máy, Vương Bạch khẽ thở dài đút điện thoại vào túi quần, gương mặt đầy vẻ mệt mỏi u ám, cúi người khiêng két bia vào trong quán ăn. Thời tiết buổi tối mùa đông se lạnh, lượng người đi lại ngoài đường cũng dần một thưa thớt, quét nốt đống giấy ăn dưới sàn, lau dọn bàn ghế xong xuôi, Vương Bạch chào chủ quán rồi ra về. 

Chiếc áo dày dặn không che nổi cái lạnh nhạt mà cậu phải gánh chịu suốt những năm qua, đều đặn hàng tháng luôn bị người cha nợ nần chồng chất do nghiện cờ bạc gọi đến đòi tiền, con số mỗi lúc một tăng khiến Vương Bạch ngày càng mệt mỏi, hai má hóp lại, quầng mắt thâm trông rất  mất sức sống.

Đồng hồ chỉ đúng mười hai giờ đêm, Vương Bạch gõ cửa phòng, không lâu sau cửa được mở ra, \”Về rồi à, nhanh vào đi không bị cảm đấy.\” thiếu niên cởi trần mặc quần ngủ nói.

Vương Bạch lấy dép bông đi vào, cất gọn đồ đạc rồi lấy quần áo đi tắm rửa. Dòng nước nóng chảy dọc cơ thể xua tan hết mùi đồ ăn trên người cậu, lỗ chân lông trên cơ thể dãn ra khiến tâm trạng cậu trở nên thoải mái hơn một chút. Tắm xong, Vương Bạch mặc áo phông cùng một chiếc quần đùi ngắn đi ra ngoài, cảm nhận được hơi ấm từ máy sưởi trong phòng.

Nhìn thấy thiếu niên đang nằm chơi game trên giường, Vương Bạch khẽ mím môi, hai tay nắm lại, nhẹ nhàng đi tới nằm xuống phần giường trống trải bên cạnh, cố tình nằm sát vào người đối phương, phần hông hơi cọ nhẹ vào đùi của người nọ.

Nhậm Đường liếc mắt nhìn cặp chân trắng mềm của cậu bạn thân mình, phần mông vểnh lên lấp ló sau chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn, rất tự nhiên mà mò xuống vuốt ve bắp đùi của cậu, sờ soạng chỗ căng tròn dưới lớp vải.

\”Lại muốn xin tiền nữa phải không cục cưng?\” Nói rồi vạch một bên ồng quần lên thăm dò cậu bé phía trước của đối phương.

Vương Bạch đỏ mặt, cơ thể run rẩy, hai chân cứng ngắc khẽ tách nhẹ ra để lộ một khe hở, ngay lập tức bàn tay người nọ xông thẳng vào sờ lấy bướm nhỏ phía dưới một cách suồng sã. Vương Bạch giật người, bướm non nhạy cảm bị ngón tay đối phương xoa nắn nhào nặn liên hồi, nước dâm chảy xuống ướt sũng tay Nhậm Đường, thấm đẫm đũng quần.

Cậu ngượng ngùng vùi đầu xuống ga giường, dùng khuỷu tay che đi gương mặt cùng vành tai đỏ ửng của mình, nhẫn nhịn để thiếu niên đùa nghịch lỗ bướm của mình. Nhậm Đường bật cười, cúi xuống hôn lên gáy cậu, nụ hôn rải rác qua phía sau tai, cắn nhẹ lên cánh tay đang be mặt của đối phương, ép buộc cậu phải bỏ tay ra, hôn xuống gò má Vương Bạch, phát ra tiếng chụt khe khẽ.

Nhậm Đường lật người cậu lại, nhấc hai chân cậu lên rồi cởi quần ra, chiếc quần đùi ngắn cũn nằm vắt vẻo trên đầu gối đang đặt trên vai anh, hai trái đào trắng hồng căng mẩy lộ rõ mồn một, lấp ló bướm non giữa khe đùi. Anh say mê nhào nặn cặp mông tròn đầy, đầu ngón tay bấu xuống để lại những vệt đỏ phủ kín bề mặt, mỗi lần dùng sức đánh xuống, phần mông mẩy núng nính như thạch kích thích mắt nhìn, khiến anh không thể ngừng trêu đùa chúng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.