*Mình không hiểu rõ về bộ môn này nên nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua nhé
Thời tiết vùng ngoại ô hôm nay đẹp một cách bất thường, mặt trời đã lên cao nhưng vẫn không hề nắng gắt, tia nắng ấm áp chiếu xuống xen lẫn những đợt gió nhè nhẹ khiến nơi đây trở nên mát mẻ hơn bao giờ hết.
Kỷ Dư từ trong biệt thự ngó ra ngoài cửa sổ, chậm rãi lấy từ trong tủ quần áo ra một cái áo cộc tay màu đen mỏng nhẹ, một chiếc quần đùi màu trắng rộng rãi và một cái đai lưng, không quên với lấy mũ lưỡi trai treo trên giá để đồ, dùng bàn là ủi phẳng rồi mang đến căn phòng to lớn chính giữa tầng hai.
Cánh cửa gỗ được chạm khắc tinh xảo vốn không hề khóa, hé nhẹ để lộ căn phòng rộng rãi với đầy những món nội thất sang trọng bắt mắt. Kỷ Dư đẩy cửa tiến vào trong, cầm quần áo đứng trước người đàn ông mặc áo choàng tắm đang chăm chú dùng điện thoại, ngồi trên ghế sofa quay lưng về phía mình.
\”Hai mươi phút nữa sẽ đến lịch hẹn đánh golf của giám đốc Cao, ngài có muốn thay đồ luôn không ạ?\”
Người đàn ông bấy giờ mới bỏ điện thoại xuống, \”Ừ, để tôi tự mặc, em lấy bộ đồng phục ở kia mặc vào đi.\” Rồi cởi dây lưng áo choàng tắm ra.
Kỷ Dư nhận lấy bộ đồ đánh golf được đặt sẵn trên bàn uống nước, không chần chừ cởi chiếc áo ngủ dài đến ngang đùi xuống đất, lộ ra cơ thể trắng nõn chi chít dấu hôn nơi ngực và giữa đùi, còn có dấu răng nhàn nhạt trên bờ mông căng tròn núng nính. Bộ đồ cậu mặc hôm nay là đồng phục đánh golf thường thấy ở các sân golf cao cấp, trông như một cái váy body bó sát, nhưng chân váy được may theo dáng xếp ly mềm mại, màu trắng, chỉ dài đến nửa mông, lộ ra gần hết phần khe mông và chim nhỏ phía trước.
Chỉ cần Kỷ Dư giơ tay lên hoặc cúi xuống, toàn bộ cảnh đẹp sẽ lộ ra rõ mồn một, may sao thời tiết hôm nay rất đẹp nên cậu cũng không cảm thấy quá lạnh, tuy vậy lỗ bướm hở hang phía dưới vẫn bị cái mát mẻ sượt nhẹ qua đến chảy nước.
Triệu Dương đã thay đồ xong, ánh mắt chăm chú ngắm nhìn miệng lồn hơi hé mở để lộ thịt bướm đỏ rực nhễ nhại nước, lấy một chiếc quần lót mỏng tanh từ tủ đồ riêng của cậu trong phòng mình ra, bắt cậu mặc vào.
Chiếc quần lọt khe mỏng dính như một sợi dây nhỏ vừa vặn ôm lấy vòng eo mảnh mai, nằm trọn giữa khe đít căng mọng, ép chặt lấy chim nhỏ. Nhưng ở ngay vị trí miệng bướm lại là chuỗi hạt ngọc trai to tròn, bị nước lồn Kỷ Dư tưới ướt bóng nhẫy, lấp ló sau hai mép bướm mập mạp.
Ngay sau căn biệt thự của Triệu Dương, chỉ cách một con đường nhỏ là một sân golf rộng mênh mông nhấp nhô như thể không thấy nơi kết thúc, cũng là tài sản thuộc quyền sở hữu của Triệu Dương, chỉ là anh không có sở thích đánh golf thường xuyên nên quyết định dùng nó để kinh doanh hoặc đón tiếp những vị khách quan trọng.
Kỷ Dư thuần thục lái xe điện ra vị trí đã hẹn trước, dọc đường đi, chân váy bị gió thổi bay lên lộ ra chim nhỏ hồng hào cùng lỗ bướm rỉ nước ướt sũng ghế ngồi, nhưng cậu cũng chẳng mấy thẹn thùng, Triệu Dương cũng không nói câu nào, thưởng thức khí hậu mát mẻ của vùng ngoại ô.