[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn – Chương 42. Giải thoát – Botruyen

[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn - Chương 42. Giải thoát

Thạc Hiên mệt mỏi bước vào phòng, áo khoác vắt trên tay, tay còn lại nới lỏng cà vạt rồi treo lên giá. Tắm rửa xong xuôi, anh mặc áo choàng tắm, mò mẫm vài loại quả trong tủ lạnh ra tiến về căn phòng cuối hành lang.

Cánh cửa nặng trịch được mở ra mang theo tiếng động rất lớn, đằng sau là một căn phòng tối om, không cửa sổ, không kẽ hở, không một lối thoát thân, ngoại trừ cánh cửa này. Thạc Hiên áp ngón trỏ lên bảng điều khiển cạnh cửa, một luồng sáng yếu ớt từ trần nhà vọng xuống, đủ để anh nhìn thấy một bóng dáng đang nằm cuộn tròn trên giường, vùi mình vào lớp chăn bông dày dặn.

Tiếng dép lê nhẹ nhàng lướt trên mặt sàn, người nọ vẫn không có chút động tĩnh gì, Thạc Hiên tiến đến ngồi xuống bên mép giường, hai tay thuần thục dùng dao gọt vỏ táo.

\”Anh biết là em tỉnh rồi, không cần phải giả vờ đâu.\”

Người nọ vẫn nằm im không nhúc nhích, tiếng thở khe khẽ đan xen tiếng dao gọt thoăn thoắt, Thạc Hiên chia thành bốn miếng nhỏ, vén chăn ra dí lên môi người kia.

\”Há mồm.\”

\”Cút.\” Đối phương đột nhiên hét to, vung tay đẩy tay anh ra, miếng táo theo đó rớt xuống sàn.

\”Anh đừng làm trò trước mặt tôi, có ngon thì cởi cái đống xích khốn nạn này ra!\”

Thiếu niên tức giận, cơ thể run bần bật, tiếng xích va chạm \”leng keng\” truyền tới, hai mắt đầy hận ý nhìn người đàn ông trước mắt, hàm răng cũng nghiến mạnh.

\”Ngoan ngoãn một chút đi.\” Thạc Hiên đen mặt nhìn đối phương. \”Tối qua vẫn chưa đủ hả Lâm Nghị ?\”

\”Cút, anh cút đi! Tên khốn nạn! Anh giam tôi chưa đủ lâu sao!?\” Lâm Nghị đạp vào người anh một cái, chưa kịp vùng dậy đã bị người đàn ông đè xuống giường, tay anh ép chặt cổ cậu, đầu gối chui vào giữa hai chân yếu ớt.

\”Em nên thành thật như cái miệng ở dưới của mình đi.\”

\”Thả tôi ra! Chó chết ưm…\”

Đầu gối anh dí sát vào háng cậu, ép mạnh vào lỗ bướm yếu ớt đang không ngừng rỉ nước. Lâm Nghị không được mặc bất cứ thứ gì, toàn thân trắng nõn yếu ớt lộ ra, hai đầu vú sưng tấy, dường như đã bị gặm cắn rất ác liệt, vòng eo nhỏ hằn dấu tay đỏ bừng, khắp người đều là vết xanh tím lẫn lộn, chim nhỏ hồng hào rủ xuống, lỗ dâm bị nghiền mạnh đang chảy nước không ngớt.

Thạc Hiên cúi xuống ngậm một bên đầu ti của cậu vào mồm, đầu lưỡi đảo quanh núm ti, dùng răng day day hột thịt đáng thương như muốn cắn đứt khiến người nọ đau đớn run người. Vốn núm vú đã rất đau, nay lại bị day nghiến như vậy càng khiến cơn đau rõ ràng hơn nhiều lần, cả người Lâm Nghị co rúm lại, túm lấy tóc người nọ đẩy ra.

\”Bỏ ra… Cút đi…\”

Hai tay anh mân mê lòng ngực nhẵn nhụi của cậu, lướt qua vòng eo nhỏ nhắn, chuyển xuống hai bờ mông đẫy đà phía dưới. Hai khối đào tròn đầy ắp dấu hôn cùng vết cắn bị nhào nặn như bột mì, mỗi lần bóp mạnh đều khiến lớp mông thịt trào qua kẽ tay, đầy vẻ dâm dục.

Thạc Hiên lật cậu nằm sấp xuống, tiếng xích leng keng inh tai, chăn bông bị xô đẩy xuống sàn, trên giường chỉ còn hai thân hình đối lập chồng chất lên nhau. Thạc Hiên say mê vùi mặt vào giữa hai cánh mông đầy thịt, như đang thưởng thức một thứ gì đó rất quý giá, gương mặt tràn đầy thoả mãn cọ vào hai trái đào mềm mại, chóp mũi cao sượt qua lỗ sau hồng hào.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.