Dĩ Thư là người cuối cùng trong hàng chờ khám bệnh hôm nay, thường thường cậu sẽ đi cùng ba, nhưng hôm nay ba lại bận mất rồi nên chỉ có một mình cậu tới khám.
\”Bệnh nhân tiếp theo.\”
Dĩ Thư giật mình đứng dậy, chậm rãi bước vào phòng khám.
Bên trong phòng khám rất rộng rãi, chỉ có một người đàn ông mặc áo blouse trắng ngồi sau bàn làm việc, ánh mắt chăm chú nhìn hồ sơ bệnh nhân. Thấy Dĩ Thư tiến vào, anh mỉm cười rồi chỉ tay xuống ghế đối diện.
\”Mời ngồi.\”
Đối phương tiếp tục lật qua lật lại hồ sơ rồi hỏi. \”Dĩ Thư phải không, anh là Mục Đông, người quen của ba em nên em đừng ngại gì nhé, giờ thì nói cho anh biết em đang gặp vấn đề gì nào ?\”
\”Ưm… Em…\” Dĩ Thư rụt rè, dù sao cậu cũng rất sợ tiếp xúc với người ngoài, huống hồ đây còn là một vấn đề khó nói. \”Em… Phía dưới của em gần đây… Nó ưm… Nó cứ bị ướt…\”
\”Ướt ?\” Mục Đông kinh ngạc trừng lớn mắt.
\”Dạ… Không phải em tè dầm đâu… Nhưng cái chỗ ở dưới đấy cứ chảy nước í…\”
Mục Đông có chút khó hiểu, nếu không phải tè dầm thì là gì ?
\”Được rồi, em cởi quần ra rồi nằm lên đây, anh xem cho.\” Mục Đông chỉ đến cái ghế nằm một bên.
Dĩ Thư ngoan ngoãn làm theo, chiếc quần vải tụt xuống để lộ đôi chân thon dài trắng nõn, quần lót nhỏ không bao nổi hai bờ mông căng tròn, lớp vải đằng sau có chút lọt vào giữa hai khe mông, phần chim nhỏ dưới lớp quần hơi nhô lên trông rất đáng yêu, nhưng thứ đập vào mắt Mục Đông lại là phần vải thẫm màu giữa háng ấy.
Dĩ Thư ngây ngô không cởi quần lót mà nằm thẳng lên ghế nằm, trực tiếp đem hai chân tách sang hai bên. Mục Đông nuốt nước bọt, cảm giác thân thể mình có chút nóng lên.
\”Em… Em có cần cởi quần chíp ra không ạ ?\” Dĩ Thư rụt rè hỏi.
\”Không sao, để anh cởi cho em nhé.\”
Mục Đông đến gần nắm lấy góc quần lót rồi kéo xuống, hai bờ mông căng mọng cùng lớp vải bị lọt giữa khe đào khiến động tác cởi có chút khó khăn, quần vừa tụt xuống cũng là lúc hai khối đào tròn ủng nẩy ra, chim nhỏ rũ xuống hồng hồng rất đáng yêu. Thế nhưng khi phần giữa được cởi ra, lớp vải lại kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh.
Mục Đông nhìn chằm chằm đóa hoa hồng hào đẫm nước dưới chim nhỏ, đũng quần không tự chủ mà nhô lên một cục.
\”Ờm… Em bảo chỗ nào chảy nước nhỉ ?\” Anh cố lấy lại bình tĩnh, gấp gọn quần lót rồi để sang một bên.
\”Chỗ này ạ.\” Dĩ Thư sờ tay vào mép bướm. \”Mấy ngày nay nó toàn chảy nước thôi, em lau mãi không hết ạ.\”
Mục Đông đeo kính vào rồi cúi xuống, nhìn chằm chằm vào lỗ lồn ướt đẫm nước đang phập phòng như mời gọi kia, hai mép bướm mập mạp trắng trẻo, thành thịt bên trong đỏ hồng óng ánh nước, vài giọt nước dâm còn đang chảy dọc xuống khe đít phía dưới. Anh chạm vào hai mép lồn dâm rồi nhấn nhấn khiến nó lún xuống, cảm giác mềm mại truyền tới, tách hai mép bướm ra để lộ thành thịt hồng cùng hột le nhỏ nhắn đầm đìa nước.