[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn – Chương 28. Cứu được một bé ngoan – Botruyen

[Đam Mỹ-Song Tính] Thế Giới Dâm Loạn - Chương 28. Cứu được một bé ngoan

\”Tên kĩ nam ngu xuẩn, cút lại đây !\”

Một lão nam nhân bụng phệ, râu ria xồm xoàm đang đuổi theo một nam hài nhỏ nhắn. Lão ta vừa đuổi vừa mắng chửi, âm thanh tục tĩu inh ỏi một góc kỹ viện Sắc Thành.

\”Hức.. cứu.. cứu tôi hức..\”

Nam hài run rẩy chạy nhanh về phía trước, cả người đầy bụi bặm, nước mắt chảy đầy mặt rơi lã chã dọc đường đi, sợ hãi lão nam nhân đang đuổi phía sau, không ngừng khóc lóc cầu cứu.

\”Thằng đĩ chó chết, ông sẽ giết chết mày !\”

Lão nam nhân phun đầy nước bọt, túm được cổ áo nam hài rồi giật mạnh về phía mình, nam hài chúi lại ngã vật ra đất, tay ôm lấy đầu, toàn thân co lại run bần bật. Những cú đạp liên tiếp rơi xuống đầu nam hài, cánh tay che đầu đầy những vết xanh tím, còn tụ lại cả máu.

\”Hức.. cứu.. hức…\” Nam hài đáng thương gào thét nhưng mọi người xung quanh chỉ đứng im, coi như một trò vui mà thưởng thức.

\”Ông giết chết mày, mẹ thằng đĩ dâ-\”

Những cú đạp bất chợt dừng lại, nam hài ôm đầu run rẩy không biết chuyện gì đã xảy ra, qua kẽ tay thấy được một thân hình vạm vỡ đứng tại cửa kỹ viện, mọi người xung quanh cũng tự giác lùi sang hai bên, ai nấy đều im thít.

\”Thượng… Thượng tướng…\” Lão nam nhân bụng phệ khúm núm đứng sang một bên, cung kính chào hỏi đối phương.

Thượng tướng một thân trang phục chỉnh tề, từng bước chậm rãi tiến vào trong, không để tâm đến cảnh tượng đang diễn ra. Tuy là vị Thượng tướng trẻ tuổi nhất, có nhiều công lao to lớn đối với đô thành, Vu Quân cũng có những nhu cầu cá nhân chẳng hề giấu diếm.

Như thường lệ, Thượng tướng sải bước lên tầng hai nơi các nam kỹ phục vụ. Nhưng mới đi được vài bước, ống quần đã bị kéo lại, cúi xuống chỉ thấy một nam hài bụi bặm đầy người, cánh tay đầy viết thâm tím, gương mặt đẫm lệ không ngừng cầu xin.

\”Hức… Cứu… làm ơn…\”

\”Tên chó chết sao mày dám mạo phạm Thượng tướng !?\” Lão nam nhân xông tới túm tóc nam hài kéo ra, âm thành gào thét yếu ớt truyền tới, đánh vào não bộ Thượng tướng.

Là một âm thanh rất mềm mại. Thượnng tướng chìa tay ra, ánh mắt thâm trầm nhìn lão nam nhân. Tên kia hiểu ý, nhưng vẫn còn chần chừ e ngại.

\”Thưa Thượng tướng, tên kỹ nam này rất bẩn, chưa qua huấn luyện, e rằng sẽ làm ngài thất vọng.\”

\”Đưa.\”

Lão nam nhân bèn đẩy nam hài đến trước mặt Vu Quân, không quên đe dọa vài câu rồi lui xuống. Tâm trạng của Vu Quân bị phá hỏng, ôm lấy nam hài vào lòng rồi rời khỏi kỹ viện.

\”C- Cảm ơn Thượng tướng đã cứu em…\” Nam hài trong lòng thủ thỉ nói.

\”Bao nhiêu tuổi rồi?\” Vu Quân ngồi vào xe ngựa chờ sẵn bên ngoài, đặt nam hài trên đùi mình.

\”Mười sáu ạ… Em bị bán… hức…\” Nam hài ấm ức, nước mắt bắt đầu chảy xuống.

Vu Quân ngắm nhìn đường nét trên khuôn mặt nam hài, tuy bẩn thỉu nhưng nếu được rửa sạch sẽ trông rất đẹp, làn da mềm mại, giọng nói trong veo, chưa gì đã khiến con cặc dưới lớp quân phục cộm lên một mảng. Nam hài ngây thơ chỉ thấy dưới mông mình có vật gì đó trồi lên nhưng chẳng biết là gì, im lặng ngoan ngoãn ngồi trên đùi Vu Quân.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.