Dâm Khắp Vạn Giới – Chương 19 Năng Lực Của Bão Vũ! – Botruyen
  •  Avatar
  • 61 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Khắp Vạn Giới - Chương 19 Năng Lực Của Bão Vũ!

19:….
………………………………
– Thiên Long ngươi giỏi lắm, tao đã gọi Cửu Ca Đến mày nhất định sẽ Chết!!
Dương Minh cầm điện thoại nhìn Thiên Long nói, Thiên Long thản nhiên đi lại gần chỉ có Vương Tu Tu ngược lại lo lắng cho Dương Minh! Tuy nhiên là do hắn tự chuốc lấy, Dương Minh à Dương Minh Thiên Long cậu ấy không còn là một học sinh luôn hạng nhì nữa đâu.
Không bao lâu sau hàng chục xe máy chạy đến, mấy chục thằng đầu tóc xanh đỏ tím vàng khuyên tai các kiểu, thằng nào thằng náy ốm như cò ma có được vài thằng bình thường! Cầm Đầu là một thằng tóc đen nhưng là có mái tóc như cây chổi quét nhà, đi đến Dương Minh nói.
– Dương Thiếu, là tên nào cả gan đánh ngài vậy?!
– Là hắn Cửu Ca! Đánh cho tên đó phế cả tứ chi, tôi sẽ cho 200 Triệu.
– Khặc khặc… Nhóc con! Anh em đập chết mịa nó cho Dương Thiế…..
Bằng.. Băng …Bằng …Bằng…..
Cửu Ca cầm một cây gây bóng chày bay tới Thiên Long, Tuy nhiên lời còn chưa nói hết thì đột nhiên một tiếng súng vang lên! Tay cầm gậy của Cửu Ca lập tức bị đạn bắn xuyên qua, sau đó là những phát đạn bắn lên trời.
Tất cả đều giật mình khi có người dùng súng, quay nhìn thì thấy sau lưng Thiên Long chính là Quản lý nhân viên cầm một khẩu súng lục nổ súng! Quản lý bước ra trước nhìn Cửu Ca nói.
– Cửu Kê xem ra ngươi muốn ăn kẹo đồng lắm rồi, dám gây sự trước quán của ta?!
– Ngươi…Dạ Không dám, Cửu Kê không để ý là Quán của ai! Xin ngài tha mạng, là Tên Dương Minh chủ mưu đấy ạ…xin ngài tha mạng cho ta!!
– Chuyện là vậy à, không có chuyện của ngươi nữa Cút đi!
– Vâng Vâng!!!
Cửu Ca lập tức bay chân bốn cẩn cùng đàn em lên xe máy chạy, như bị sắp chết! Đám người Dương Minh kinh ngạc toàn tập, thì Quản Lý bước tới trước mặt hắn đưa ra cái Bill thanh toán nói.
– Vị Tiên Sinh này làm phiền trả tiền đồ ăn đồ uống dùm!
– Cái gì hơn 500 triệu!!!
– Sao lại nhiều tiền như vậy?!
– Đây là menu hãy xem đi! Chỉ riêng 2 chai rượu Thượng hạng là 380 triệu, mấy người còn gọi thêm món ngon nhất của Quán mỗi món cũng 7 8 triệu, mà mấy ngươi kêu hơn 20 món!
– Nhưng Thiên Long là người ăn nhiều nhất, đòi tiền hắn đi!
– Đúng đó!
– Vậy hả, vậy ai nói là” cứ ăn thoải mái mình bao” ấy nhỉ?!
Thiên Long cười vô sỉ đi lên chỗ Dương Minh cầm một cái máy ghi âm mua trong Hệ thống, bật lên thì nghe tiếng của Dương Minh nói” Cứ ăn uống thoải mái, hôm nay mình bao tất cả gọi món ngon nhất “! Dương Minh gương mặt cứng đờ ra, mẹ nó bị đánh mà còn phải lỗ tiền cho hắn ăn thoải mái nữa chứ! Dương Minh rất muốn nói tiếp thì thấy Quản lý gạt súng lên đạn, khóc không ra nước mắt đưa thẻ ngân hàng cho Quản lý.
– Đã thanh toán xong, tiền còn lại ít thế? Còn có 1 triệu 700 ngàn à…có bây nhiêu tiền mà cũng đòi thể hiện!
Dương Minh cầm thẻ hồn muốn lìa ra khỏi xác, ngồi phọt xuống đất nói không ra hơi! Thì lúc này một con Lamborghini veneno màu trắng bản đặc biệt chạy đến đậu kế bên đám người Thiên Long, đám người Dương Minh và Vương Tu Tu đều kinh ngạc siêu xe bản đặc biệt vậy mà lại xuất hiện ở đây, còn đậu kế bên nữa không biết là ai sở hữu nó.
Mở cửa ra là một người trung niên mặc vest đen đeo kính rất học thức thành đạt, đi lại trước mặt Thiên Long cúi đầu hai tay dâng chìa khóa! Thiên Long cầm lấy chìa khóa hỏi.
– Thế nào Vợ ngươi hết giận chưa?!
– Cảm ơn Lão Đại, cô ấy hết giận rồi cho tôi về nhà rồi! À còn mấy người này sao vậy?!
– À chỉ là mấy tên phiền phức thôi, ngươi không cần bận tâm! Ta cũng về đây.
Thiên Long cầm lấy tay của Vương Tu Tu dắt nàng đến xe mở cửa cho nàng vào, trong khi trạng thái của nàng một đóng câu hỏi trong đầu! Thiên Long nhìn Dương Minh cười khinh nói.
– Đây là xe của tôi, không biết Dương Thiếu đây có ý kiến gì không hahaha…
Thiên Long sau đó leo lên xe mở máy lái xe rời đi, Quan Vinh thì cùng mấy nhân viên đi vào trong Quán! Để lại một đám nịnh bợ và một tên sắp bị bệnh tâm thần lép nhép.
– Lamborghini veneno màu trắng phiên bản đặc biệt duy nhất làm theo yêu cầu khách hàng… Lamborghini veneno…..
– Không thể tin được ta vụt mất cơ hội kiếm tiền rồi…Không thể tin được….
– Siêu xe hơn 100 tỷ….Siêu xe hơn 100 tỷ….Cả đời cũng không có được…Dương Thiếu ta lương 90 triệu hahaha….Ta là Dương Thiếu không gì không thể haha….
– Siêu xe Tỷ phú muốn mua, mua cũng không được! Thiên Long vậy mà mua được… Hắn là Tỷ phú.
– Đúng rồi hắn gia đình hắn nhất định là tỷ phú hàng đầu thế giới….hắn che giấu sâu thật….
…………………
Sau khi chở Vương Tu Tu về nhà thì Thiên Long liền tạm biệt nàng, vì hắn nhận được tin nhắn của Bão Vũ ở 1 tiệm đồ cổ! Thiên Long lập tức lái xe bức tốc chạy đến đó.
Đến nơi thì Thiên Long thấy Bão Vũ ở đó cùng với vào người khác! Thiên Long đi đến Bão Vũ, hỏi.
– Có Chuyện gì vậy?!
– Lão Đại, tôi phát hiện có một món đồ cổ thần bí! Nhưng có vài người muốn mua nó một hai không chịu đưa cho chúng ta!
– Món Đồ Cổ đó đâu?!
– Đây ạ, Lão Đại xem!
Bão Vũ dẫn Thiên Long đến cái bàn, trên bàn có một cục đá lớn bình thường chỉ ngoại trừ có một cái cán kiếm có hoa văn kì lạ! Thiên Long liền sờ vào cán kiếm cảm nhận linh khí, vì đồ cổ càng lâu càng có khả năng hấp thu linh khí.
– Bão Vũ ngươi đoán này nhiêu năm?!
– ít nhất là trên 6000 năm!
– Cán kiếm có khá nhiều linh khí dao động, theo ta thấy niên đại của nó ít nhất cũng 1 vạn năm!!
– Hừ… Giả Dối! Phương Vinh Đại Sư đã nói chỉ có niên đại là 4000 năm đâu ra tới 10000 năm! Ta thấy ngươi tuổi còn trẻ không nên nói dối nhiều quá, sẽ rước họa vào thân!
Một người Đàn ông ăn mặc sang trọng nhìn Thiên Long khinh thường nói, đi theo sau hắn là một lão già và ông chủ tiệm Đồ Cổ! Thiên Long nhìn người vừa nói chuyện, rồi nhìn lão già nói.
– Lão già chắc ông là Phương Vinh Đại Sư gì đó phải không?!
– Đúng vậy, chính là Lão phu đây! Huynh đệ dựa vào cái gì mà ngươi nói chắc chắn như vậy?!
– Dựa vào ta cảm nhận được linh khí trên Cán Kiếm, Lão chắc cũng biết Đồ Cổ lâu năm sẽ hấp thu được linh khí nhỉ?!
– Cảm nhận Linh khí?! Huynh Đệ ngươi nói là cảm nhận linh khí trên đồ cổ trong truyền thuyết!!
Phương Vinh Đại Sư nghe đến cảm nhận linh khí liền nhớ ra một điều Sư phụ lão từng nói có một Truyền thuyết! Phương Vinh Đại Sư liền đến trước mặt Thiên Long hỏi, Thiên Long cười nói.
– Phương Vinh Đại Sư ông nói không sai!
– Hừ lừa đảo… Phương Vinh Đại Sư ngài đừng nghe hắn nói nhảm, đó là Truyền thuyết nhưng lỡ do hắn ta giả mạo thì sao !
Người Đàn ông kia tên Phạm Duy lại lên tiếng nói, Phương Vinh Đại Sư nghe vậy cũng do dự! Lúc này thì Ông Chủ Tiệm liền lên tiếng nói.
– Hay Là hai người thi với nhau đi! Ai đoán được niên đại gần đúng nhất của vài món đồ cổ sẽ thắng, Phương Vinh Đại Sư nếu hắn thắng thì lời nói của có lẽ là thật, còn nếu thua lời nói nhất định là giả mạo!
– Ý hay ý hay haha… Lão Bản ông nói rất hay, như vậy đi Huynh đệ ngươi dám thi đấu với ta không?!
– Tôi không rảnh đấu với ông, nhưng Lão Đệ của tôi sẽ đấu với ông!
– Lão Đệ?! Ý cậu nói là Vị huynh đệ này à?!
– Đúng Vậy tôi sẽ đấu với ông!!
Bão Vũ đứng ra nói chuyện với Phương Vinh Đại Sư, Phương Vinh Đại Sư nhìn Bão Vũ sau đó đánh giá! Người này nhìn rất có kinh nghiệm trong lĩnh vực Đồ Cổ a, cũng được đấu với hắn cũng được! Phương Vinh Đại Sư liền nhờ Ông Chủ Tiệm đem ra 3 món đồ cổ mà Tiệm có ra.
Ông Chủ Tiệm nghe vậy lập tức vào trong lấy ra 3 món đồ cổ đã được kiểm định niên đại chính xác bằng máy! 3 món bao gồm là một cái bức tranh, một cái ly sứ và cuối cùng là một cây kiếm! 2 người Bão Vũ và Phương Vinh Đại Sư liền sờ vào những món đồ cổ xem xét từng chi tiết! Một hồi sau thì Phương Vinh Đại Sư nói.
– Cái bức tranh này có niên đại là gần 1000 năm vào Thời Nhà Lý, Cái ly sứ này thì được 600 năm Thời Nhà Hồ…còn về cây kiếm này có niên đại hơn 1800 năm!!
-Phương Vinh Đại Sư đúng là lợi hại! ( Ông Chủ Tiệm)
– Haha Phương Vinh Đại Sư đúng là thần tiên mà!
– À ừm…theo tôi thấy cái bức tranh này có niên đại 1006 năm vào nhà Lý, Cái Ly là 607 năm cuối thời Nhà Hồ…còn Cây kiếm này có niên đại là 1954 năm, ta nói đúng không Ông Chủ?!
– Cái này cái này…. Thật sự đoán đúng chính xác như máy kiểm định?!
Ông Chủ Tiệm cầm một vài tấm giấy nhìn trong đó là giấy kiểm định thật sự là đúng như vậy, không những đoán đúng mà còn đúng đến những con số lẻ năm! Phương Vinh Đại Sư thấy vậy lập tức giặt lấy tấm giấy nhìn số liệu trong đó quả nhiên đúng như lời Bão Vũ nói, Lão nhiều năm hành nghề chưa thấy ai đoán được niên đại đúng như vậy.
– Cho Lão phu xin hỏi Huynh đệ tên gì?!
– Tại Hạ tên gọi là Bão Vũ!!
– Bão Vũ… Bão Vũ, Không lẽ?!!! ( Ông Chủ Tiệm lép nhép suy nghĩ)
– Bão Vũ! Huynh đệ không lẽ là Bão Vũ được người giới đồ cổ xưng hô là Bão Vũ Vương Cổ, người có thể đoán niên đại của đồ cổ với độ chính xác 99% như máy tính!!!
Phương Vinh Đại Sư kinh ngạc nhìn Bão Vũ nói, Bão Vũ nghe vậy liền cười thẹn thùng nói.
– Đúng chính là tôi, chỉ là ngài khen quá rồi! Khả năng đoán của tôi vẫn còn thua xa Lão Đại!
– Lão Đại? Chính là vị huynh đệ này sao?!
– Đúng Vậy, Nói về Đồ Cổ Lão Đại chính là người đứng thứ nhất! Không có ai có thể vượt qua được Lão Đại.
Thiên Long nghe vậy thật sự vừa vui vừa muốn chửi Bão Vũ! Thật ra Bão Vũ có một bí mật chỉ có Thiên Long biết, cho dù là Bão Vũ cũng không biết! Bão Vũ hắn có khả năng đoán được niên đại của đồ vật với tỷ lệ 90%, tuy nhiên hắn không biết cách dùng nhưng nhờ có Thiên Long gián tiếp nhờ Mạnh Báo truyền cho hắn một công pháp cảm nhận linh khí và kết hợp với khả năng của hắn bây giờ đoán niên đại đồ vật tỷ lệ lên đến 99%!!!
Phương Vinh Đại Sư lập tức thay đổi cách nhìn đối với Thiên Long, Phương Vinh Đại Sư liền hỏi.
– Vị huynh đệ này không biết tên gì, có thể nói cho ta biết món đồ cổ này là sao không?!
– Phương Vinh Đại Sư đừng nghe mấy tên này lừa gạt!
– Cậu im miệng Cho tôi!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.