Linh Chi cũng tiến đến bên cạnh hắn.
– Có chuyện gì vậy chàng ?
– Bị đuổi giết, tì nữ của nàng ta cũng bên ngoài, bị thương không ít.Giao bọn họ cho nàng đó, ta không quan tâm nữa.
-Ân…
Hắn đi ra ngoài.
Nữ nhân nên để nữ nhân giải quyết.
Tiêu Phong khẽ nhếch mép cười tà.
Cũng phải chăm sóc các lão bà ở nhà nữa ah.
Cánh cổng vừa mở ra.
Hắn lập tức tiến vào.
Trở lại Thiên Hạ Đệ Nhất Tông, Tiêu Phong thật nhẹ nhàng gõ cửa từng phòng, nếu các nàng họp 1 chỗ thì càng tiện.
Vậy mà các nàng tập hợp một chỗ thật.
Áo ngủ mỏng manh quyến rũ miễn chê.
Hắn khẽ cười.
Khóa lại căn phòng với cái kết giới vô số lớp.
Đầu tiên sẽ là Long Nữ đi…
Hắn nhẹ nhàng bế lấy nàng.
Long Nữ choàng tỉnh thì nụ hôn đã khóa chặt môi nàng.
Cảm nhận nam nhân quen thuộc nên nàng cũng không phản kháng nữa.
– Chàng trở lại lúc nào, sao không báo bọn thiếp…
– Hehe… như vậy mới vui
Hai người truyền âm.
Dương vật được dâm thủy của nàng bao bọc ướt đẫm.
Hắn để Long Nữ đứng 1 chân, 1 chân được hắn giữ lấy bên hông, nàng cũng ôm lấy cổ hắn, thả lỏng cơ thể để Tiêu Phong tiến vào.
– Ưm…
Hắn bắt đầu nhấp.
Long Nữ dù không muốn rên rỉ thành tiếng nhưng cũng chẳng thể chịu nổi.
Tiếng da thịt lạch bạch nghe thấy rõ.
– He he, các nàng dậy rồi thì mau giúp nàng ấy ah, không chút nữa đừng hòng thoát khỏi…
Tiêu Phong khẽ cười.
– Híc chàng bắt nạt chúng thiếp ah….
Kì Nhã trách móc, nhưng vẫn ngoan ngoãn lại gần , giúp Long Nữ hầu hạ, không thì e rằng nàng khó xuống nổi giường rồi.
– Sao có thể nói là bắt nạt được, ta thương các nàng còn không hết cơ mà…
Từng người từng người một bị hắn đè ra nện, tinh trắng phủ đầy người, lấp đầy tử cung, trào cả ra mép đùi, nhìn vô cùng dâm dục.
Tiêu Phong khẽ cười, mang các nàng ra hồ nước nóng.
Chúng nữ quây quần bên hắn. Cơ mà tiểu quái vật vẫn cương cứng bất ngã khiến các nàng lo lắng.
– Hì hì, các nàng đâu cần sợ nó như vậy…
– Không chơi với chàng !
Các nàng đồng thanh phản đối.
– Được rồi, phu quân không tốt, lần sau các nàng không chịu sẽ không làm nữa, như vậy được không…
– Không phải vậy, chỉ là…chàng có thể nói trước được không, để bọn thiếp chuẩn bị…
– À, hóa ra là vậy, được thôi, các nàng muốn thế nào ta chiều như vậy…
– Còn nữa, nhiều nhiều tỷ muội một chút…
– … Các nàng…
– Hừ, chàng biến thái như vậy, Long tỷ tỷ, mẹ Nguyệt cũng trụ được có 2 tiếng là giỏi lắm rồi, tuy đúng là không muốn chia sẽ chàng cho nhiều người nhưng mà…
Nguyệt Ly ấp úng…
– Được rồi, ta xin thề, chỉ cần ta còn 1 hơi thở, nhất định sẽ yêu thương các nàng, không bỏ sót 1 ai !!!
Tiêu Phong quyết liệt khẳng định.
– Ân, chỉ cần chàng không bỏ rơi chúng thiếp là được rồi…
– Vậy nên, nhân dịp này….
Tiêu Phong cười ma quỷ, hắn bắt lấy Nguyệt Ly bên cạnh…
– Các nàng giúp phu quân sinh hài tử ah….
Lại thêm một hồi kịch chiến diễn ra…
Tiêu Phong trở lại Nhân Giới, tinh thần sảng khoái cực hạn ah.
Chỉ là, Bích Thủy, Vũ Nguyệt, Linh Chi đều nhìn hắn rất nghiêm trọng ah.
Còn cả nữ nhân Lam Sương đứng phía sau nữa.
– Phong nhi, con biết ma thuật chứ ?
Vũ Nguyệt hỏi.
– Biết sơ sơ ạ..
Tiêu Phong hơi nghi vấn trả lời.
– Chàng ấy nói biết sơ sơ là hiểu rất rõ…
Linh Chi bồi thêm.
– Ặc,…
– Mạnh đến đâu…?
Vũ Nguyệt hỏi tiếp…
– Cũng bình thường thôi…
– Vô địch thiên hạ đó mẹ, khi trước toàn bắt nạt người khác không à..
Linh Chi lại le lưỡi bồi vào.
– Tiểu nương tử, ngoan ngoãn một chút…
Tiêu Phong nhìn Linh Chi nghịch ngợm không khỏi đau đầu.
Cảm giác như sắp được giao phó cái gì, mà 99,99 % là liên quan tới Lam Sương cùng ma thuật rồi.
– Chắc con biết làm gì rồi chứ ?
Vũ Nguyệt mỉm cười, Tiêu Phong hẳn phải đoán ra rồi, dù sao thì nàng cũng giao cho hắn 1 lần rồi mà.
Lam Sương – Thất công chúa Vân Nam Quốc, Tây Đại Lục
Tuổi : 18
Tu vi : Thuật Sĩ Hạ đoạn 3 tầng
Thuộc tính : Hỏa , Thổ , Mộc , Thủy
Tiêu Phong nói 1 chút thông tin sơ sơ khiến nàng ta giật mình.
– Đừng nhìn ta như vậy.
Tiêu Phong khẽ cười, cũng may hắn chưa phun câu số đo 3 vòng nữa.
– Đánh giá : Yếu, thể lực cũng yếu nốt, tự vệ không có, linh hoạt không .
Tiêu Phong nói tiếp.
Khuôn mặt Lam Sương như cứng lại.
– Đang cảm thấy bị sỉ nhục sao ?
Hắn khẽ cười.
Mấy người thị nữ của nàng nghe thấy cũng tức giận không kém.
Nhưng đối với Vũ Nguyệt thì như vậy còn nhẹ chán.
Lần trước là 3 ngày ah.
– Nếu không thích ngươi có thể bỏ, công chúa mà, có thể tìm những người trong nước của ngươi dạy dỗ. Sao, nói 1 câu thử coi,…
Tiêu Phong vẫn giữ nụ cười.
– Phu quân,…
Linh Chi thấy hắn có hơi ác khẩu muốn nói đỡ cho nàng thì Vũ Nguyệt ngăn lại.
– Tại sao vậy mẹ ?
Linh Chi truyền âm hỏi.
– Đạo tâm không vững, Phong nhi cũng sẽ chẳng dạy nàng ta cái gì.
– Ân, còn tưởng chàng ấy,…
Linh Chi gật gù yên lặng đứng 1 bên.
– Này tên kia, sao ngươi dám sỉ nhục công chúa điện hạ như vậy.
Nữ vệ không chịu được thét lớn.
– Chủ nói chuyện thì đầy tớ đừng có mà xen vào!
Hắn khẽ dậm chân, kình khí chấn đám người bay ra xa.
– Cho ngươi 3 giây trả lời…
– 3 …
– 2….
– 1 ….
Tiêu Phong quay người
– Sư phụ xin hãy nhận con làm đệ tử !!!
Lam Sương quỳ xuống.
– Ta nhận nữ nhân, không nhận đệ tử…ngày mai bắt đầu, giờ thì nghỉ ngơi đi. À, Linh Chi, nhờ nàng chữa trị cho bọn họ lần nữa ah.
Tiêu Phong chỉ về phía mấy nữ vệ, lần này thương thế hẳn còn nặng hơn ah.
Tiêu Phong trở về phòng.
Vũ Nguyệt đỡ Lam Sương đứng dậy.
– Nếu như vừa rồi ngươi vẫn cố chấp tự cao, thì nó không dễ dãi như vậy đâu…
Linh Chi giúp nàng ta khôi phục hoàn toàn, kể cả những nữ vệ kia cũng vậy.