Sớm ra , nếu không phải Bích Thủy muốn Linh Chi gặp gỡ tộc nhân, e rằng hắn sẽ khiến nàng khỏi xuống giường luôn.
Tiêu Phong đi tìm Vũ Nguyệt nói chuyện, dù sao mục đích ban đầu cũng là bồi người vui chơi mà.
Cửa vừa mở…
Thân hình quyến rũ nóng bỏng mắt ngay trước mặt.
Áo ngủ mỏng manh trễ vai, hở nửa khuôn ngực.
Bên dưới cũng chẳng che nổi cặp mông tròn cùng nửa kín nửa hở nơi âm u thầm kín.
– Sắc quỷ, còn ngây ra đó, chẳng lẽ muốn mẹ bị nhìn thấy sao ?
Nàng khẽ liếm môi, thật là damdang.
Không nhiều lời, mẹ có lòng thì con có dạ, hắn đóng lại cửa, đặt thêm 1 kết giới rồi nhanh chóng xé nát cái áo mỏng manh.
Và rồi…việc cần làm cứ làm…
Mặt Trời lên đỉnh, ánh nắng chiếu rọi khắp khu rừng…
Tiêu Phong ôm lấy Vũ Nguyệt thỏa mãn.
– Dễ chịu hơn chứ ?
– Ưm…cám ơn mẹ…
– Ngốc, mẹ đã nói rồi, nếu muốn có thể tìm mẹ, chỉ cần con thỏa mãn là ta vui rồi…Hơn nữa, thật đúng là đau đầu với con ở khoản đó, không biết bao nhiêu cho đủ.
Tiêu Phong coi đó như một lời khen, thỏa mãn hư vinh.
Hắn nhẹ nhàng, trên cơ thể nàng điều khiển thần lực mát xa từ trên xuống dưới.
Vừa rên nhẹ, Tiêu Phong lần này thanh tịnh, nếu không e lại công cốc, đè nàng ra thì không ổn.
Vũ Nguyệt cảm giác cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, không còn mệt mỏi.
Vui vẻ ôm lấy cơ thể tráng kiện, nàng khẽ xoa mái tóc hắn.
Mặt đất rung lắc…
Cả 2 cùng khẽ nhíu mày.
…
– Thất công chúa…người không sao chứ ???
1 nữ thị vệ lo lắng, gương mặt nữ thần của bọn họ tái nhợt, khóe miệng trào máu, 2 tay run run chống đỡ vào cây pháp trượng.
Mà viên lam ngọc đeo trên cổ nàng cũng cạn kiệt ma lực mờ nhạt dần, lam quang cũng tắt hẳn.
Cách đó không xa là 1 hố thiên thạch rộng chừng 100m cùng 1 vết nứt kéo dài như xé rách khu rừng vậy.
– Níu kéo cái giề !!! Công chúa ơi công chúa à… ngoan ngoãn chịu chết có phải dễ chịu hơn không, bọn ta có thể cho nàng khoan hồng…khoái hoạt trước khi chết !!!.. ahaha…
Một tên áo đen bịt mặt xuất hiện, tay hắn không ngừng xoay cây phi dao.
Đằng sau hắn, vài chục tên áo đen che mặt khác cũng tuốt đao tiến lên.
– Bọn ta liều mạng với các ngươi !!!
Nữ thị vệ đỏ mắt ra lệnh.
Những nữ nhân khác trên người thương thế cũng không nhẹ, tuốt kiếm sẵn sàng quyết tử.
– Vậy đến đây xem xem…
Tên áo đen đi đầu phất tay, cả đám xông lên. Nữ vệ lui lại, dìu vị công chúa kia đứng dậy.
– Công chúa, người mau chạy !!!
– Chạy đi đâu !!!
Tên kia bổ nhào tới vung đao chém xuống.
Nữ vệ vung ngang kiếm đón đỡ.
Kình khí bắn ra mà nữ vệ 1 chân khụy xuống.
– Bái bai…
Tên kia cười lạnh.
Đồng bọn của hắn áp sát phía sau, đao cũng đã vung lên.
Đao hạ người vong …
Chỉ là, Tiêu Phong nhân dịp bây giờ mới xuất hiện.
– Ở đây có gì vui thế !!!
1 viên sỏi với tốc độ siêu khủng khiếp bắn nát đầu tên đồng bọn.
Máu me bắn cả lên người nữ nhân kia.
Tiêu Phong từng bước lại gần.
Cuộc chiến đứng hình mất 3 giây…
Đều đổ dồn chú ý lên người hắn.
– Tiểu tử, không liên quan liền cút…
Không nhìn ra tu vi Tiêu Phong, lại thêm không thấy nửa điểm khí tức, bọn chúng mặc định hắn là thường nhân , còn đòn vừa rồi có thể là do thủ hạ bên người công chúa.
Nhưng mà chính thị vệ các nàng cũng ngơ ngác nhìn nhau.
Cuộc chiến lại tiếp tục.
– Công tử, mau giúp ta đưa công chúa chạy đi….
Nữ vệ cầu xin, liên tiếp bị tên áo đen kia ép đến buộc phải thối lui liên tiếp.
– Công chúa sao…
‘ Lam Sương – Thất công chúa Vân Nam Quốc, Tây Đại Lục
Tuổi : 18
Tu vi : Thuật Sĩ Hạ đoạn 3 tầng
Thuộc tính : Hỏa , Thổ , Mộc , Thủy
Số đo 3 vòng : 111- 65- 98′
Hệ thống làm song nhiệm vụ của nó liền lủi mất tăm.
– Có thể cho ta biết tên nàng được không ???
Hắn nâng cằm Lam Sương. Nàng cũng còn đang mê mẩn với thần sắc soái ca của hắn chỉ khẽ thốt lên 2 tiếng : Lam Sương
– Tên thật đẹp !!!
Hắn khen 1 câu khiến nàng ngượng ngùng.
Kình khí từ hai người nữ thị vệ cùng tên áo đen đang đánh nhau bắn tới khiến cả hai người trở lại chiến trường.
– Kính thưa quý ông và quý bà !!! Mấy tên các ngươi chết được rồi!!!
Tiêu Phong hô lớn, gia nhập chiến trường.
Hắn nhặt lên 1 thanh kiếm …
– Phong Bạo !!!
1 cơn gió quét qua. Lạnh, vô cùng lạnh…
Tất cả đám y phục đen như tượng, không nhúc nhích.
Hắn nhìn xuống thanh kiếm, lưỡi kiếm nứt nẻ vỡ nát.
Bụp !!!
26 xác người nát bấy thành một đám bầy nhầy máu thịt.
– Đã giải quyết xong !!!
Không ai nói gì.
Hắn đỡ lấy Lam Sương, quay lại chỗ cây thần Cổ Mộc .
– Cứ đi thẳng tới cây lớn giữa rừng, thuốc ta để trong lọ nhỏ đó…
Chỉ còn giọng nói vọng về.
Ai nấy đều hít khí lạnh…
Thực không thể coi thường người khác!!!
Vũ Nguyệt chờ đợi sẵn.
– Sắc quỷ, lại là nữ nhân của con sao ?
Vũ Nguyệt nhìn thấy hắn đỡ theo 1 nữ nhân xinh đẹp, không khỏi trêu đùa.
– Ặc… nếu nàng ấy đồng ý thì con cũng không ngại…
Nghe hai người nói vậy, Lam Sương đỏ mặt không thôi.
Vũ Nguyệt đỡ lấy Lam Sương, dìu vào trong phòng.
Đám nữ vệ của Lam Sương cũng tới nơi, Bích Thủy cũng sắp xếp một chút.
Ít ra thì hắn còn nhớ : Cứ tự nhiên như ở nhà mà đừng quên mình là khách !