Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 54 Chúc m.n mạnh khỏe – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 54 Chúc m.n mạnh khỏe

Tiêu Phong cùng Vũ Nguyệt ngồi vào bàn ăn mà bao ánh mắt ập vào. Nam nhìn Vũ Nguyệt, nữ nhìn Tiêu Phong.
Cmn quả thực vô cùng cuốn hút.
Vũ Nguyệt mặc thân y phục lam nhạt, kín đáo, song 3 vòng rõ ràng mồn một lại phô diễn hết sức , lại thêm khuôn mặt thiên tiên nữ tử xinh đẹp không nhìn không được.
Tiêu Phong ra dáng nam thần, bạch mã hoàng tử hình dạng nữ nhân hằng ao ước.
Khiến một số cặp đôi khác ngước mắt ghen tị.
Vài tên đại hán thèm nhỏ dãi bị lão bà mình giáo huấn.
Vũ Nguyệt khẽ cười, ngồi xuống bên cạnh hắn.
– Mẹ / Con ăn đi…
Cả hai đồng thanh lên tiếng.
Cả hai lại mỉm cười với nhau thôi mà cũng làm người ngoài ăn uống khó nuốt…
Chưa kể, cử chỉ thân mật khiến người ngoài chỉ có thể nhìn và nhìn mà thôi.
Vũ Nguyệt lấy khăn lau đi vết mỡ còn đọng ở khóe môi.
– Được rồi, chúng ta ra ngoài chơi một chút?
– Theo ý mẹ ah.
– Vậy được…
Nàng đặt lại một ít tiền vàng.
Chim băng kêu 1 tiếng thánh thót mang 2 người bay đi.
Đến khi đó ai nấy đều kinh ngạc không thôi.
“Không phải lại tông môn tôn phái quái vật thiên tài gì đó chứ.”
Tiếp sau đó còn nhiều tiếng luận bàn suy mèo đoán chó tam sao thập bản đủ thể loại.
Chim băng bay không nhanh không chậm, phía dưới sơn thủy hữu tình như một bức tranh trong mộng.
Mà nhân lúc thiên thời địa lợi nhân hòa, tranh thủ thời cơ, bản Tiếu Ngạo Giang Hồ cover sáo ngọc by MR Tiêu Phong ra đời. À thì, hắn mặt dày nhận là do mình sáng tác luôn trong khi nghe qua đúng một lần,lần đầu và cũng là lần cuối tinh cầu kia tồn tại.
Không những vậy, còn rất chi là cao hứng quẩy thêm vài bản nữa như Thần Thoại, Uyên Ương Hồ Điệp Mộng ,Lục Dã Tiên Tung, Trong Gió Có Đám Mây Mưa…
Tiếng sao như làm cho vạn vật trầm lắng, tĩnh lặng mà nghe.
Ngọn gió mang âm sáo bay khắp chốn, cỏ cây vạn vật rung động.
Vũ Nguyệt một bên ngắm nhìn thân ảnh hắn. Nàng chỉ cần con mình như vậy, tiêu diêu tự tại khoái hoạt nhân sinh, không lo tranh đấu cái gì cũng sẽ luôn bên cạnh nàng, như vậy đã quá đủ rồi.
Tiêu Phong lúc nào đã ôm lấy nàng,tay không ngoan ngoãn trên ngực nàng loạn động.
Vũ Nguyệt cũng chẳng ngại ngăn cản.
Hắn cũng không có quậy nữa, ôm lấy thân hình ngọc ngà.
Tì lên vai nàng, Vũ Nguyệt một bên má khẽ dụi, 1 tay vuốt ve má còn lại của hắn.
– Sao vậy Phong nhi ?
– Không có gì, yêu mẹ nhất á…
– Hử…hm…Lẽ ra ta nên cho con cuộc sống như vậy sớm hơn…
Khuôn mặt nàng có chút xót xa.
Tiêu Phong lắc đầu.
– Sớm hay muộn, con không quan tâm, có mẹ là được…con đã quá vô tâm khi lại quên mất người.
– Đừng nói như vậy,…
Vũ Nguyệt che môi Tiêu Phong.
Vừa lúc có mấy chục tên cưỡi kiếm lao vụt qua.
Nhưng rồi phát hiện ra điều gì đó lập tức trở lại.
35 tên, còn chưa nổi 1 mống Bá Vương cấp, 5 Chiến Hoàng, 23 Chiến Vương, 7 tên cùi bắp…bay ké Chiến Sư cấp.
Thấy Vũ Nguyệt như vậy, vài tên buông lời trêu ghẹo.
Tiêu Phong thở dài…
Tự dưng có đám chán sống làm chi .
Đáp lại, Vũ Nguyệt mỉm cười làm điên đảo nam nhân, cũng là hình ảnh cuối cùng có thể thấy. Tất cả trong nháy mắt hóa tượng băng vỡ nát.
Tiêu Phong nhìn về phía sau, còn có 1 hạm đội phi thuyền luôn, thuyền buồm bay được hàng chính hãng chuẩn mác ‘ phi thuyền ‘ .
– Ngoại trừ cái bị vây ở giữa thì đều cùng 1 bọn đó mẹ…
– Vậy sao ?
Vũ Nguyệt vẫn treo nụ cười.
Từ từ có thể thấy, những chiếc phi thuyền dần dần băng hóa thành cục đá, rớt xuống đất vỡ nát.
Chiếc phi thuyền trung tâm được giải vây.
Cũng có thể nói, Tiêu Phong và Vũ Nguyệt giống nhau ở cái tính cách này, nước sông không phạm nước giếng, nhưng chỉ cần ngươi ‘ bố láo ‘ chút thôi cũng chẳng ngại tặng 1 vé free tàu nhanh tới chầu Diêm vương.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.