Tiêu Phong đứng giữa vòng chúng nữ vây công.
Nhưng mà các nàng dù có làm gì cũng không thể đánh ngã hắn.
Tiêu Phong lại có thêm dịp đùa bỡn, trên mông , ngực đều phải chạm qua ít nhất một lần.
Đúng là trước thực lực tuyệt đối, mọi thủ đoạn chỉ là hư vô.
Nhưng kéo dài thời gian, hắn dần thấy các nàng ăn nhập với nhau, hắn độc dùng thể thuật là vẫn không thể 1 lúc trêu chọc nhiều người như ban đầu nữa.
Chiêu thức thay nhau tấn tới, lần lượt không dứt.
– Các nàng tưởng thoát được sao …hehe
Phân Thân Thuật !!!
Lại có thêm mấy Tiêu Phong, tuy chỉ bằng 1 phần nhỏ sức mạnh của hắn nhưng đủ các nàng tập luyện.
Còn Tiêu Phong,…
Hắn đã ngồi nhàn nhã uống trà, 1 bên tận hưởng trận đấu cùng Vũ Nguyệt, Tố Như và Tiểu Yến.
Mà cả 3 nhìn hắn như muốn nói gì đó, có Vũ Nguyệt thì ngại ngần gì đó.
Tiêu Phong cũng lười hỏi.
Có lẽ sau một pha luận bàn nội bộ mà Tố Như cùng Tiểu Yến sôi nổi nhất cũng đên quyết định.
– Phong nhi, gần đây không có ‘ bận rộn ‘ gì chứ.
Tiêu Phong nghe Tiểu Yến nói như đá đểu, hắn thấy có chút hoang mang.’ Nữ nhân luôn như vậy sao ‘
– Bận rộn, không có ah…
Tiêu Phong mờ mịt trả lời.
Tố Như tiếp lời :
– Vậy tốt, cũng dành chút thời gian cho Nguyệt tỷ đi, sắc quỷ con suốt ngày mải tìm hồng nhan bên ngoài quên mất bóng hồng kiêm mẫu thân chiều chuộng này… Lại thêm, nàng cũng tối ngày muốn xây dựng cho ngươi 1 thế lực, chỗ dựa tinh thần mà quên đi thanh xuân rồi…
– …
Tiêu Phong im lặng , Tố Như nói đúng,dù sao thì hắn cũng đã quá vô tâm rồi.
Phải chăng do không có kí ức lúc nhỏ…
Nhưng này không phải là các nàng đang muốn thuận nước đẩy thuyền sao…
– Ta thấy hay là dẫn tỷ ấy xuống Nhân Giới du ngoạn đi…?
2 nàng nhìn Tiêu Phong.
– Chỉ cần mẹ thích là được ah…
Tiêu Phong cũng không ý kiến.
– Nguyệt tỷ thấy sao nào ?
2 người hỏi Vũ Nguyệt.
– Ta…sao cũng được hết á…!!!
– Mẹ con như nhau!!!
Cả 2 cùng đồng thanh.
– Quyết định vậy đi, Thiên gia cùng Thiên Hạ Đệ Nhất Tông đã có chúng ta cùng đám nhỏ đó lo, 2 người chỉ cần vui chơi lâu 1 chút…
Tiểu Yến mỉm cười, nắm lấy tay 2 người khoác vào nhau, mở ra 1 cánh cổng dịch chuyển rồi đẩy vào.
Tiêu Phong cùng Vũ Nguyệt khẽ cười, bước ra khỏi cổng.
– Mẹ à, người muốn làm gì đều được hết á…
– Vậy sao,vậy ta muốn con…thứ nhất, trong vòng 2 năm không được động đến chém giết gì hết, cũng không cần phải ra tay…
– Được !
Tiêu Phong nhìn Vũ Nguyệt lập tức gật đầu đồng ý .
– Thứ hai…hãy ở bên mẹ….
Vũ Nguyệt nắm lấy tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve.
Tiêu Phong gật đầu.
– Con vẫn luôn bên mẹ mà…là do con không chú ý tới người…
Vũ Nguyệt lắc đầu, khẽ vuốt khuôn mặt Tiêu Phong.
– Được rồi, tới thì cũng tới rồi, chi bằng vui chơi một chút….
Vũ Nguyệt triệu lên 1 con chim băng lớn rồi kéo Tiêu Phong lên.
Chọn đại 1 phương hướng mà bay đi, đến khi nào có 1 thành trấn mới dừng lại.
Tiêu Phong đứng sau, vòng tay ôm lấy eo, để Vũ Nguyệt dựa vào hắn.Nàng cũng chẳng phản đối, dù sao đối với Tiêu Phong, nàng chẳng cần biết cố kị gì, chỉ cần đứa con vui vẻ là được.
Chim băng bay lượn trên trời, mà dưới nó có một trận combat đỉnh cao, chưởng pháp kiếm khí tanh bành khói lửa.
Xung quanh xác người cũng không ít, máu chảy thành dòng.
Đất đá khói bụi bắn lên tung tóe.
Rồi 1 tia sáng lóe lên, mở rộng thành 1 cột sáng chói mắt.
Rồi có cả tùm lum sấm sét, điện giật lung tung beng.
Tiêu Phong đứng hóng nãy giờ, chỉ muốn xem thằng nào sống thằng nào chết.Nếu không phải hứa với Vũ Nguyệt, hẳn hắn sẽ cho mỗi người 1 đấm rồi hốt hết tài bảo về phía mình cho lẹ.
Kẻ ăn hôi như hắn chắc cũng có 1 mà thôi.
Vũ Nguyệt cũng chỉ vì Tiêu Phong hắn nói muốn xem mà dừng lại thôi, chứ nàng cũng chả quan tâm làm gì.
Nhưng là vừa liếc mắt nhìn xuống, còn phát hiện ra 1 tiểu tiên , 2 cánh trắng muốt, mái tóc vàng óng ánh .
Thân bị cùm trói bởi những sợi xích , chân cũng bị khóa với 1 khối cầu sắt nặng nề.
– Phong nhi, con nhìn xem !
Vũ Nguyệt chỉ về phía tiểu tiên, Tiêu Phong lúc này đang cổ vũ combat mới rời mắt nhìn sang.
– Một tiểu tiên, tiên lực bị phong ấn, cơ mà 4 hệ thuộc tính thì cũng được đấy…không phải mẹ muốn cứu đó chớ ?
Vũ Nguyệt gật đầu.
Tiêu Phong định nhảy xuống thì Vũ Nguyệt kéo lại.
– Con ở yên đây…
Vũ Nguyệt để hắn đứng trên chim băng còn mình thì hạ xuống một cách kinh khủng nhất.
1 ngọn giáo băng to tổ bố đâm sầm xuống mặt đất trực tiếp đóng băng vài dặm.
Vũ Nguyệt quay lại với tiểu tiên kia.
Nàng ta thấp hơn Tiêu Phong nhiều, cũng chỉ khoảng 1m5 mà thôi.
Vũ Nguyệt bóp nát xích, giải quyết toàn bộ gông cùm.
Tiêu Phong nhìn xuống phía dưới , đều đã bị Vũ Nguyệt giải quyết toàn bộ.
‘Hic…quả nhiên nữ nhân khó thấu, cũng may là mẹ rất tốt với mình ‘
Tiêu Phong hít hà, hắn quay sang lại nhìn tiểu tiên kia.
Còn một cái cùm trói khác nữa , chính là Hồn Xích.Cái ấn đỏ rõ ràng trước ngực tiểu tiên này, mà ngực…nó cũng đâu phải dạng vừa đâu…