Vũ Nguyệt dùng nước mát lạnh, xóa đi như những vết máu vấy bẩn Tiêu Phong, để lộ làn da trắng trẻo.
Hắn đưa cho nàng những chiếc nhẫn, cưỡng ép bẻ vỡ bảo vệ.
– Mẹ, có thể dùng được thứ gì cứ dùng.
Để đầu hắn nép vào bầu sữa, 2 tay day mát xa nhẹ thái dương để hắn kêu lên thỏa mái.
– Phong Nhi, nếu hạn chế động sát được càng tốt, mẹ không muốn con thành đại ma đầu chỉ suốt ngày giết chóc.
– Mẹ, không sao đâu… nhưng nếu bọn chúng dám động đến mọi người… con sẽ cho chúng thấy, thế nào là đại ma đầu !!!
– Ừm… Tuy biết con mạnh mẽ…nhưng mà…mẹ vẫn rất lo lắng…Giá như con kiếm thêm vài đứa dâu hiền cho mẹ thì thật tốt…
Khặc…. hắn thấy đây là mẹ cổ vũ hắn lập hậu cung ah.
– Vậy thì mẹ chọn ah, chỉ cần nàng ta đồng ý cùng mẹ thích,…
Hắn tuyên bố thẳng thừng…
‘ Ơ….lố quá rồi ‘
Hắn nhận thấy đã lỡ lời lầm người rồi ah.
Thể hiện anh đây cân tất và cái kết…
– Phải vậy không….ta cũng có ‘ chút ít ‘ người quen biết….tỷ như là….
Vũ Nguyệt nhẹ nhàng lướt qua gần trăm cái tên khiến hắn xúc động.
Không phải là muốn hắn nhân giống đó chứ.
Tuy biết Vũ Nguyệt cũng có thẩm mỹ cực cao trong chọn con dâu…
bất quá cần nhất là do hắn, tình cảm không thể cưỡng đoạt là được.
Vũ Nguyệt khẽ cười, gò ngực lúc lắc va chạm.
Tiêu Phong thì đen mặt trong danh ngạch ‘ chút ít ‘ con dâu kia.
– Ta giỡn chút thôi…
Vũ Nguyệt khẽ cười.
Tiêu Phong quay lại, cắn nhẹ vào đầu vú ửng hồng.
– Nghỉ ngơi một chút…
Tiêu Phong gật đầu, vòng tay ôm lấy eo thon, còn cố bóp lấy cặp mông nàng 1 cái , vục mặt vào bầu sữa mềm mại của nàng.
Vũ Nguyệt vuốt ve nhè nhẹ, nàng khẽ động , cả hai lập tức quay về phòng.
– Sắc quỷ này…hư đốn như vậy.
Dương vật cứng đã đâm sâu vào trong nàng khiến Vũ Nguyệt hơi khó bước đi, bất quá… bay thì lại khác.
Nàng để hắn nhẹ nhàng như vậy, theo cơ thể mình hạ xuống nệm êm.
Vòng tay hắn vẫn luôn như xích khóa, ôm chặt eo thon.
Trăng sáng soi chiếu, Vũ Nguyệt khẽ nghiêng người , ngắm nhìn hình hài nàng thương yêu nhất đời đang nhẹ nhàng trong mơ mỉm cười vui vẻ hạnh phúc.
Cơ thể thì nghỉ ngơi nhưng linh hồn hắn thì còn bận rộn.
Có 1 thứ hắn bỏ quên mà từ khi khai mở còn chưa thèm nhòm ngó đến.
-Hệ thống, tái thiết lại Tân Thế Giới, xây dựng Thần Tiên Đảo cho ta. Hợp thể thành 1 Đại Vũ Trụ hoàn chỉnh thì càng tốt.
– Chủ nhân, tiêu hao 10 % MP, người chắc chắn?
– Cứ làm đi.
Và thế là…chỉ trong 1 phần vài tỉ tích tắc, cũng may là mắt hắn vẫn nhìn được, MP từ 100 % giảm xuống 90% … và nó lại đầy ngay tức khắc.
– Tái thiết hoàn tất, xin mời chủ nhân định lại tên !
– Vẫn gọi là Tân Thế Giới đi.
Hệ thống với tốc độ ánh sáng cũng đáp lại.
Thế giới của riêng hắn không ngờ cũng đã phát triển lớn mạnh. Biến hóa vừa rồi đã khiến nơi này vừa trải qua 100000 năm, được gọi là Kỉ Nguyên Trống.
– Chủ nhân, hệ thống cập nhật :
Cách tu luyện :
+Vật Lý : Thể tu Chiến Sĩ , Hồn tu Chiến Sĩ Linh lực Chiến Sĩ
+Ma Pháp : Pháp Sư, Tu Chân , Triệu Hồi Sư
Cấp độ : 1- 10 : Nhân
11- 20 : Đồng
21- 30 : Bạc
31-40 : Vàng
41-50 : Linh Hải
51 -60 : Hóa Thiên
61-70 : Tiên Vương
71-80 : Đại Đế
81-90 : Chân Tử
91-100: Thánh
101-110:Đại Thánh
111- 120: Tân Thần
120 - ~( Vô Cực) : Đại Thần
Người do chủ nhân phong thần sẽ không bị ảnh hưởng quy tắc.
Yêu thú : 13 bậc từ 1 đến 13
Công Pháp, Võ Kĩ, Chiến Kĩ, Ma Kĩ, bảo vật bất kể : Thường- Ưu Tú – Hiếm Có – Địa – Thiên – Linh – Siêu Việt – Tối Thượng-Cấm Kị .
Đan sư, đan dược phẩm chất, cấp độ : từ Nhất – Nhị – Tam – Tứ – Ngũ – Lục – Thất – Bát – Cửu – Thập , đan dược tiến hóa thành công lên thập phẩm nhận thêm chúc phúc : Toàn Mĩ tăng 100% hiệu dụng
Nhận được thông tin, hắn cũng khá hài lòng.
Bỏ thêm 70% MP để gia tăng chất lượng thế giới, hắn cảm thấy chính mình lại có thêm biến chuyển, nhưng là gì thì hắn vẫn chưa nhận ra rõ, cơ mà lâu quá rồi hắn mới cảm thấy lượng MP của mình có nháy nháy một chút, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi.
Hắn chả quan tâm nữa, rời khỏi Tân Thế Giới, tới Sinh Mệnh Không Gian ngắm nhìn 3 nữ nhân của mình trần trụi đang nhắm mắt tĩnh luyện.
Nữ thần ánh sáng Minh Diễm với mái tóc vàng ánh đặc trưng phân biệt với người tỷ muội cũng chỉ khác màu tóc là ánh bạc nữ thần bóng tối Nguyệt Ly.
Còn Tà thần lại mang một màu đỏ tím mái tóc, trên trán có 1 ấn kí Hắc Liên 2 màu đỏ và tím. Nàng tên Tử Liên. Ở đây, Minh Diễm là lớn nhất, rồi đến Tử Liên, sau cùng là Nguyệt Ly.
Minh Diễm vừa tỉnh, bắt gặp đôi mắt tham lam của hắn nhìn mình, hai má ửng hồng mê người.
– Phu Quân…chàng…ư ưm…nha….
Minh Diễm không nói lên lời, môi hồng bị khóa chặt, bên dưới âm huyệt cũng bị dương vật náo loạn, chà vào cánh hồng khiến dâm thủy tràn ra ướt át chảy xuống đùi thon.
Nàng kẹp chặt hai đùi, Tiêu Phong nhấp nhô bên ngoài cửa động, chưa muốn tiến vào.
Bầu vú căng mọng nước bị hắn nhào đủ hình dạng, đẩy lên, Tiêu Phong tì vào vai nàng, từ phía sau cắn mút khiến Minh Diễm run rẩy.
– Cho thiếp…
Đáp ứng mĩ nhân,hắn nhấc 1 chân nàng, từ phía sau thúc mạnh.
Mãi cho đến khi Minh Diễm không chịu nổi, nhận lấy tinh hoa của hắn, xụi lơ , nàng 2 mắt thỏa mãn vạch trần.
– Hai muội còn không mau giúp tỉ, trị phu quân ah…
– Híc…ah…phu quân, tha…cho thiếp,…uh. ah….thiếp muốn…
Nguyệt Ly cùng Tử Liên hóa ra âm thầm để đại tỷ đại chiến tranh khiến cho hắn ‘ yếu thế ‘ mới xuất binh… Cơ mà các nàng nhầm to rồi.Chính là Minh Diễm lại là hắn được cho hưởng khoan hồng.