Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 38 – Botruyen
  •  Avatar
  • 29 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 38

Tiểu Kiều giáo sư bất lực nhìn 2 người học sinh của mình như nhìn 2 tên biến thái.
Về khoản gì chứ, 2 con người này ‘ trên lí thuyết ‘ thì chính là còn hơn cả nàng.
Chỉ còn cách để bọn chúng thích làm gì thì làm, cứ quyết định tạm như vậy đã.
Tiểu Kiều thầm nghĩ, tay ra hiệu đuổi người.
– Ngọc Linh, chúng ta qua khoa Tinh Chiến xem thử ?
– Ừm…ư…xấu xa !!!
Ngọc Linh khẽ mắng khi hắn nhanh tay vỗ vào cặp mông đàn hồi kia.
Ca Tiếu cười ha hả, nắm tay nàng chạy về Khoa Tinh Chiến coi thử, dù sao thì hắn cũng phải chú ý 1 chút đối với đám nhóc kia mới được.
Đi chưa được bao lâu thì đã chạm mặt người quen.
Cả 2 phải cùng thốt lên,
– Lại là ngươi/ cô ???
Người hắn gặp, chính là Quỳnh Hân!!!
– Sao ở đâu có ta là ở đó có cô vậy !!!
– Ta mới là người nói câu đó đó !!!
Lại thêm, nàng nhìn bên cạnh , Ngọc Linh xinh đẹp như vậy .
– Lại lừa con gái nhà người ta, hoa tâm háo sắc !!!
– Ta xin thề, đàn ông không háo sắc ta liền không làm đàn ông !!!
– ???
– Cô nói đúng đấy, có điều, ta không có lừa con gái người ta, mà ai nói cô vậy. Có thể ăn bừa, nhưng không thể nói bậy được nha !!!
– Ngươi !!! Đáng ghét, ngươi còn có hôn sự với ta nữa a …
Tức mình, Quỳnh Hân muốn cho hắn đẹp mặt, để cho nữ nhân bên cạnh chán ghét hắn. Tiếc là, Ngọc Linh cũng chẳng có biểu hiện như mong đợi.
– Ô, nhắc ta mới nhớ,… vậy thì đổi lại xưng hô chứ hả….ta là chồng, cứ gọi ngắn gọn là chồng yêu ơi cũng được….
Quỳnh Hân đỏ bừng khuôn mặt, cảm giác uất ức, nước mắt trực trào …
– Không thèm nói với ngươi nữa !!!
Quỳnh Hân bỏ chạy.
– Ah…vợ à… có gì từ từ nói từ từ nói chuyện.
Bị Ngọc Linh nhéo, hắn vội la.
– Không cần chàng nói,… đừng chọc nàng ta nữa, đuổi theo nàng ta đi…
– Hửm,
– Còn không đi ???
– Ah ta đi, ta đi…
Hắn đuổi theo Quỳnh Hân, …
Chụt !!!
Hôn lấy Ngọc Linh 1 cái thật sâu rồi mới đuổi theo tiếp.
– Cảm ơn nàng…
– Ưm…đồ bại hoại chàng !!!
Ngọc Linh khẽ mắng, vui vẻ như thường lệ, đi về Khoa Tinh Chiến.

Mọi sự uất ức được thả lỏng, như 1 cơn sóng trào lên.
– Tên chết bầm… đồ chết giẫm , cũng là do ngươi hết !!!
Ca Tiếu mặt mày xám xịt như tro.
Kiểu vừa khóc vừa chửi mắng hắn này…hắn muốn kêu oan, muốn báo quan vì tội xúc phạm nhân phẩm nha.
‘ 1 đoạn hồi tưởng…
-Ta cho con 2 lựa chọn, 1 là lấy Thiên Gia công tử đó, hoặc là
lấy Nhật Tào Minh của Nhật Nguyệt Thần Tông.
– Nhưng con không muốn!!!
– Lần này con không thể ương bướng được !!! Còn không, có thể nêu thử lí do của con ?
– Tên Thiên thiếu gia gì gì đó, chỉ có Chiến Sư cấp, hơn nữa… hắn háo sắc bại hoại ra mặt…con…con không thích !!!
– Vậy Nhật Tào Minh ? Hắn nam nhân chính trực, thực lực cũng mạnh, văn thân lễ tiết đều đủ cả ?
– Hắn…nhưng mà hắn…..
Quỳnh Hân cứng họng, đối diện với ông bà cha mẹ nàng không thể nào phản kháng. Nhìn sang Thế Kiệt bất lực lắc đầu.
– Tiểu muội, lần này ca không giúp được… mẹ cũng không thể… vậy nên…hãy chọn lựa đi…điều mà muội có thể làm. ‘
Mà không ngờ hơn, lấy lí do, xin 1 chút thời gian có thể ở Liên Minh Học Viện yên tĩnh, ai ngờ lại gặp hắn.
Nhìn Quỳnh Hân thờ thẫn, hắn chạy lại, tay khua khua trước mắt như kiểm tra người mù…
– Tên chết bầm…
Ca Tiếu giật bắn… cô gái này thích chửi mắng hắn vậy sao.
Nàng ta giật mình khi thấy hắn ngồi xù xù trước mắt, vội đẩy ngã hắn, lau lau nước mắt.
– Ai dô… hỏng bộ xương của ta…
– Hừ, ai bảo ngươi thình lình xuất hiện như vậy !!!
– Ta là đường lớn đi tới ah !
– Ta không biết !!!
Quỳnh Hân gắt gỏng.
Chỉ trong chớp mắt, nàng thấy ánh mắt hắn thay đổi, trở nên thâm sâu thấu rõ vạn sự, nhưng rồi lại trở lại bình thường, chòng chọc vào bộ ngực của mình.
– Hài….z.z.z …ta không biết nàng gặp phải chuyện gì, nhưng không phải kể ra dễ chịu hơn không ?
– Nói ra thì có ích gì chứ !
– Ngu ngốc, vậy thì tại sao cứ phải làm khổ mình. Cái gì đến rồi cũng sẽ đến, quyết tâm thì làm bằng được, không thì từ bỏ !
Quỳnh Hân nhìn hân với con mắt khác. Khi nghiêm túc thì quả thực hắn cũng ưa nhìn thực sự.
– Ta biết mình đẹp trai, mà đâu cần nhìn ta dữ vậy!!!
– Ai thèm nhìn ngươi…
Bị bắt quả tang, Quỳnh Hân đỏ ửng, muốn tìm chỗ trốn.Bị trêu chọc, nhưng lần này lại thoải mái hơn nhiều, cũng thông suốt hơn.
Cười tươi như hoa , Quỳnh Hân nhìn hắn nói 1 câu.
– Thiên công tử, ngươi có thể chiến thắng Nhật Tào Minh, ta đáp ứng lấy ngươi !
– Được, ta đáp ứng!!!
– Được chứ ?
Quỳnh Hân hỏi lại.
– Tất nhiên… à …ừm… Nhật Tào Minh là thằng nào , tu vi Chiến Sĩ hay Chiến Sư, Đấu Sĩ hay Đấu Sư…
‘@[email protected]
– Trời ạ….ta hỏi thật… ngươi có bị ngốc không vậy ?
Quỳnh Hân vỗ trán, cảm giác bất lực
– Vậy tên kia tu vi gì ?
– Thấp nhất cũng là Chiến Hoàng cấp rồi…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.