Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 30 – Botruyen
  •  Avatar
  • 42 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 30

Quỳnh Hân và Tiêu Phong, nàng luôn bảo trì khoảng cách 1m phía sau hắn như áp tải phạm nhân.
Tiêu Phong chẳng cố kị,gì, với khuôn mặt vô địch trai đẹp cũng khiến nhiều nữ nhân liếc mắt đưa tình, và hắn cũng mạnh dạn soi hàng, làm Quỳnh Hân phía sau thực sự nóng mắt.
Không ngờ hắn lại vô sỉ đến vậy !!!
Bên kia chiến tuyến, đối diện ngược lại cũng có 1 nhóm 7 nam 1 nữ, dẫn đầu là 1 nam thiếu niên, dù là tay thì bóp mông ôm eo nữ nhân kia, song vẫn là 2 mắt bắn tỉa tia gái. Xinh đẹp là 1, ngực mông là 2, không gia thế to lớn là 3, hắn cho người bắt luôn , về nhà chơi các nàng cũng không tệ !Và gã cũng túm được 3 người nữ nhân.
– Thằng kia, tránh đường cho bổn thiếu gia !!!
Lạp Chân Văn Minh nhíu mày nhìn Tiêu Phong, rồi 2 mắt sáng như Mặt Trời nhìn Quỳnh Hân.
– À, tiểu huynh đệ, làm ơn tránh đường 1 chút, ta có chút việc riêng đối vị mĩ nhân kia ?
Văn Minh nhẹ nhàng văn thư nho nhã, trở mặt thần thánh.
Tiêu Phong cũng tránh qua 1 chút rồi đi tiếp .
– Tiêu Phong, ngươi bỏ mặc ta thật à !!!
2 tên Chiến Hoàng Trung đoạn chặn đường trước, 2 tên đằng sau, Quỳnh Hân chỉ có vô lực giẫy giụa.
2 mắt tức giận trừng trừng nhìn đám người.
Tiêu Phong mặc kệ…
Hắn mượn 1 cái ghế ven đường mà ngồi xuống.
– Hừ, Lạp Chân gia người hoành hành phách lối!
Quỳnh Hân nhận ra lệnh bài mà Văn Minh đeo trên người, hừ lạnh, tay nắm chặt chuôi kiếm.
– Tiểu nương tử, không cần vội…
Văn Minh cười dâm, ra lệnh cho thuộc hạ bắt giữ.
– Hừ !!!
Quỳnh Hân công kích tới tên trước mặt, kiếm vũ hoa động.
Tiên hạ thủ vi cường ( = tiên kích chế nhân thì phải, ý nói đánh trước lúc đang mạnh mà đối phương chưa kịp trở tay để áp đảo, chế trụ )
Nhưng mà có tới tận 4 thằng to cao lực lưỡng, lại hơn nàng hẳn 1 cấp bậc lớn, thực sự không có sức đánh .
– Ngốc nghếch!!!
Quỳnh Hân nghe hắn mắng mà quay ra nhìn.
Ông thần này đang ngồi ghế, ăn dở quả táo phán luận.
– Ngươi còn ngồi đó xem được ?
Quỳnh Hân tức giận, nhưng bản thân bị chế trụ, không thể làm gì hơn.
Văn Minh thấy hắn ngồi nhìn, cũng không mấy quan tâm đến.
Tiêu Phong nhởn nhơ như không.
– Haiz…
Hắn xuất hiện sau lưng Văn Minh, tay đã nắm cổ gã, bóp chặt.
– Nó phải thế này!!!
Văn Minh định ú ớ gì đó thì hắn nhét luôn phần cuống ruột vào mồm.
Đám hộ vệ ngưng động.
– Phải đánh vào điểm yếu…
Quỳnh Hân thấy vậy, chính vào hạ thể bộ phận chân quí nhất của nam nhân toàn lực đá mạnh !!!
Cả 4 thằng nằm giẫy nẩy ôm lấy hạ thể.
Hắn cũng hơi run run, ai ngờ nàng chơi vào điểm đó.
Lạp Chân Văn Minh lại bị hắn nện cho 1 cùi chỏ ngất đi.
Hắn cởi trói cho 3 nữ nhân kia, bảo họ rời đi.
!!!
Quỳnh Hân ngay hạ thể hắn đá 1 cước thì bị hắn bắt được chân thon.
Tiêu Phong nắm giữ chân nàng, hơi nhấc lên, 1 tay vuốt ngược lên đùi nàng gần đến giữa 2 chân…
– Chà chà, không phải là muốn ta đồng ý đó chớ…ban ngày ban mặt, dù là muốn cũng phải khiêm tốn 1 chút, còn nếu không chịu nổi nữa thì có thể nói ra mà…
Tiêu Phong cười dâm tà làm Quỳnh Hân sợ hãi khẽ giãy ra , ngã người.
Hắn ôm được eo thon, đỡ nàng đứng dậy.
Quỳnh Hân lắc mình tránh ra, mặt vừa thẹn đỏ, xung quanh biết bao người …
Mãi theo sau một hồi, Quỳnh Hân mới hỏi 1 câu mà nàng cho là ngớ ngẩn
– Sao lại giúp ta ?
Tiêu Phong quay lại nhìn như gặp người rừng.
Hắn cũng để tay lên trán nàng
– Hình như hơi ấm ??? Hay là vừa có bị va đập rồi lú luôn không nhỉ ?
– Không muốn nói thì thôi !!!
‘ Sao cứ kiểu giấm chua giận dỗi lung tung beng hết vậy ‘
– Nàng….có bị ngốc không?
– Hừ, lại mắng ta !!! Ahh,….
Hắn cốc đầu 1 cái rõ đau.
– Thứ nhất , nàng cũng chưa đồng ý hay từ chối hôn ước, nên vẫn tính là vợ tương lai của ta.Thứ hai…ờm….chưa nghĩ ra.Quan trọng nhất, thằng đó….nhìn ngứa mắt!
– Hừ, Chiến Sư mà bày đặt làm như….
Nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của hắn, Quỳnh Hân xì dài 1 tiếng.
– Nô nô nô, phải quan trọng là cái này này, nó là ở cái tầm !!!
Hắn tự chỉ vào đầu mình vênh váo.
– Vậy nếu tên kia đổi lại là Chiến Vương cấp trở nên, ngươi sẽ làm gì, chẳng lẽ cũng lao vào như Chiến Sĩ vừa rồi ?
– Chạy là trên hết, dù sao ta còn có gia tộc ta, nàng cũng có gia tộc nàng.Đánh không lại thì gọi người tới giúp…
– Vậy là ta khi đó hẳn chết chắc ?
– Nô, đầu tiên thì phải bắt giữ nàng cẩn thận, nếu nàng ngoan ngoãn thì nhanh thôi sẽ bị đè ra hiếp… còn cố chống cự…. vẫn là bị đè ra hiếp…
– Hừ …..
– Có điều, câu thời gian để có người tới cứu là điểm tốt nhất !
Giảng giải 1 hôi, hắn lại im lặng, ghé luôn vào Phòng Đấu Giá .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.