Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 26 – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 26

Sau đêm dài đại chiến, tinh thần tốt hơn nhiều
Lại thêm, vừa thức dậy bằng 1 bài cháo lưỡi với mĩ nhân thì nó phê pha phải biết.
Được yêu chiều thỏa mãn rồi hắn mới bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình là xử lý đám người được Vũ Nguyệt giao phó.

5 giờ sáng
tại dãy núi Ngân Sư.
Núi này không quá cao, cũng chỉ có 5000m, độ dốc co hơi cao chút khoảng tầm 50 độ.
Trên núi cũng có không ít yêu thú cấp bậc lớn nhỏ, càng lên cao thì càng khủng bố hơn.
Tiêu Phong tiến đến đúng giờ, hắn cười cười khinh bỉ.
– Hôm qua ta nhớ đâu có đông đủ như vậy ah, để xem, 786 nữ cùng 528 nam, thế nào hôm nay lại lên tới 1581 rồi ? Tên nào không có mặt bất kì trong 3 ngày qua cút ra cho ta.
Tiêu Phong thét lớn như sét đánh ngang tai.
Có những người trực tiếp đổ gục .
– Lôi bọn chúng ra ngoài .
Tiêu Phong ra lệnh cho đám hộ vệ túc trực .
Hắn nhìn xuống phía dưới
– 3 ngày qua các ngươi cảm thấy thế nào ???
Nhiều tiếng xôn xao bàn tán.
– Đang thử bọn ta, đúng chứ ?
Một tên thiếu niên nói.
– Coi như vậy…
Hắn lạnh nhạt đáp.
– Bây giờ thế này nhá, các ngươi lên đỉnh núi, lấy 1 cây linh thảo bất kì, phẩm cấp 2 trở lên rồi quay trở xuống.Thời gian 3 ngày.Các ngươi tùy theo mà làm, đội cũng được, đơn cũng được, ta không quan tâm…chỉ cần kết quả rõ chứ ?
Tất cả im lặng, Ngân Sư núi là nơi yêu thú đông đảo nhất cũng là vì linh thảo ah, sơ sơ chân núi cũng đã có yêu thú cỡ nhỏ cấp hai, ba. Mà đám người này tu vi cũng chỉ là Chiến Sư cấp
– Nếu như chúng ta có chuyện gì thì sao ?
– Thì mặc bọn bây, chẳng lẽ, ngươi muốn an nhàn mà lại mạnh mẽ chắc ? Rác rưởi cũng chỉ là rác rưởi?
Tiêu Phong giáng đòn vào tâm lí được che chở, bảo hộ.
Nhìn thấy đám người dần tỏa ra lên núi, hắn khẽ mỉm cười.
‘ Đâu có dễ dàng như vậy ‘
Ít nhất thì cũng phải leo ba ngàn mét may ra bắt gặp 1 gốc linh thảo cấp 2, còn từ độ cao dưới 3000m, thì đừng có mơ !!!
Mà hắn cũng ‘ kích dục ‘ để lũ yêu thú trở lên hung hãn hơn.
Thế nên, còn chưa biết ai là thợ săn và đâu là con mồi.
Đám hộ vệ âm thầm bảo hộ, trừ khi không có đường thoát, vô lực kháng cự mới được ra tay cứu giúp.
Còn không, để đám người này đi chọc chó, dẫn dụ bầy yêu thú đi lùa đám người kia cũng không vấn đề.
Sau 3 ngày 2 đêm gà bay cho chạy người ngủ không yên, cuối cùng cũng đã kết thúc.
Dường như bọn họ phải chạy, chạy và chạy liên tục, người nào người đó mặt mày ủ rũ lết bết từng bước chân , dìu dắt đi xuống núi.
Tiêu Phong ngồi đợi sẵn, 2 tay vòng qua đầu tựa vào, vắt chân kê trên mặt bàn, miệng ,huýt sáo.
Chờ đợi hồi lâu, điểm đủ quân số .
– Bọn bây cũng khá lắm !!! Linh thảo thực nhiều ah.
Tiêu Phong cười đểu .
Nam nữ quần áo lấm lét, nam thì kệ, mà nữ thì chả thằng nào kiềm con mắt, dán chặt lên những thân thể nóng bỏng nhất.
Tiêu Phong ra hiệu cho tất cả đi qua 1 cổng dịch chuyển.
‘ Hhe, hehe, muhahahaha ‘
Tưởng chừng đã kết thúc, nào đâu, bây giờ mới thực sự bắt đầu!.
Một bầy yêu thú đông đảo chờ đợi sẵn lao tới tấn công, dù là mệt mỏi nhưng bọn họ phải tận lực đến cùng nếu không muốn chết ah.
Ít ra vào những thời khắc quan trọng này, bọn họ biết cùng nhau vì chung 1 mục đích mà đoàn kết. Cũng vì thế mà sơ sơ có thể thấy được những kẻ có tố chất vượt trội.
Hắn nhìn tràng cảnh người người mệt mỏi dựa lưng nhau đề phòng xung quanh cẩn thận cũng có chút vui vẻ.
– Ngươi rốt cuộc muốn gì đây ?
1 tên thiếu niên vẫn còn lấm lem bùn đất tiến lại, 2 mắt đỏ ngầu giận dữ.
Bụp !!!
Hắn 1 cước đá văng tên này bay ra.
Hai người hộ vệ chạy tới xem xét thương thế.
– Đã 1 tuần trôi qua mà vẫn còn như vậy ngu ngốc !!!
Không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều.
– Vậy thì chúng ta như thế nào mới có thể đạt điều kiện của ngươi ?
1 nữ tử hỏi.
Hắn liếc mắt, dùng cái nhìn khinh bỉ nhất
– Đạt điều kiện? Các ngươi vốn không đủ tư cách !!! Lại nói thêm, các ngươi muốn lợi ích từ gia tộc thì cũng phải thể hiện đủ thực lực chứng nhận mình xứng đáng đi ? Bằng không thế này đi, chỉ cần chạm được vào cây kiếm này, xem như đều đạt điều kiện!
Hắn cắm xuống mặt đất 1 thanh trường kiếm dài Sử Thi cấp bậc.
– Dựa vào mình ngươi ?
Người khác cười lạnh hỏi ?
– Đúng, chỉ cần 1 trong toàn bộ các ngươi chạm 1 cái vào nó, ta sẽ đáp ứng tất cả yêu cầu!!! Nhưng là, cho dù là nữ nhân, ta cũng không nương tay đâu !!!
Tiêu Phong cười lạnh, bàn tay đưa ra, 2 ngón tay ngoắc ngoắc thách thức nhào vô mà kiếm ăn.
Toàn bộ đám người đứng dậy, đồng loạt xông tới !!!
Giống như bầy thiêu thân lao vào ánh lửa vậy.Ngu ngốc thực sự!
Tiêu Phong nhàn nhã, 2 tay chắp sau lưng chỉ dùng thể lực cùng cước pháp ngăn cản ngàn người!
Mỗi 1 đòn đều là khiến người bay ra như diều, nam nữ đều bị.
Sau 1 hồi, nhìn đám người vất vưởng nằm trên mặt đất, hắn cười khinh thường.
– Thiên tài đây sao, ưu tú đây sao, 1 lũ phế vật !!!
Tất cả im lặng .
Chính là bọn họ không ai chạm nổi tới cây kiếm vừa rồi , còn chưa vào tới phạm vi 3m đã bị ăn đòn sấp mặt rồi.Hơn nữa, hắn chưa hề sử dụng đến lực lượng chân chính !
– Đại nhân, ta minh bạch rồi, xin hãy tiếp tục chỉ dẫn cho ta !
1 nữ nhân dáng người thanh mảnh, ngực mông đều là đang độ phát triển mạnh mẽ, gương mặt sáng lạng thanh tú , mắt sáng lấp lánh.
Tiêu Phong còn đang định rời đi, dừng lại bước chân ?
– Không cần biết ngươi minh bạch được bao nhiêu, ngày mai tiếp tục!
Hắn trở lại lều của mình được các hộ vệ dựng sẵn.
Tất cả nhốn nháo lên như muốn hỏi xem, nàng minh bạch cái gì?
– Chính ta cũng chưa thực rõ ràng, nhưng là ta thấy mình còn rất yếu đuối, cần phải mạnh mẽ hơn ?
Tất cả lại im lặng, rơi vào trầm tư, mỗi người một cách nghĩ khác nhau.
– Các ngươi có định ăn không ?
1 người hộ vệ lắc đầu cười khổ nói.
– Có….có …có …co..
Nhốn nháo như vỡ chợ, thật sự không hiểu nổi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.