Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 25 – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 25

Mới từ sớm tinh mơ, hơn hai ngàn người từ 12 đến 20 đã có mặt đầy đủ đứng tập trung tại quảng trường .
Trong lòng ai cũng sôi nổi háo hức bàn luận về sự chuyển biến mới này.
Nhiều người cũng lôi Tiêu Phong ra đánh giá, xấu có tốt có, nói chung gì hắn cũng có mặt.

Trong khi đó…
– Phong nhi, con không định dậy hay sao ?Cũng khoảng 5 giờ rồi.
– Mẹ, kệ đi, cứ kệ mấy đứa đó ở đó, con muốn ngủ với mẹ một lúc nữa…
Hắn vòng tay ôm eo nàng, đầu áp vào ngực nàng lim dim hưởng thụ.
Vũ Nguyệt nghe vậy cũng không nói nữa, khẽ xoa mái tóc hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, khiến Tiêu Phong như mèo con ngoan ngoãn được vuốt ve nũng nịu vậy.
Nói là một tí mà hắn nằm từ sáng đến trưa, từ trưa đến tối, ôm lấy Vũ Nguyệt không rời.
Vũ Nguyệt cũng nhận ra chủ ý của hắn, không có phản ứng gì nữa.
5 giờ chiều.
Mặt Trời ngả sắp lặn mới thấy bộ mặt hắn ôm cái bụng đói khệnh khạng cùng theo sau là 2 gã hộ vệ khênh 1 cái ghế.
Đặt mông ngồi xuống, hắn chống cằm bấm ngón tay…
– Cái lũ đầu bã đậu, phế vật, ngu ngốc, 1 đám ăn hại…
Tiêu Phong ngồi trên chửi xuống như bố đời thiên hạ.
Nhiều người nén tức, bàn tay siết chặt thật muốn xông lên vả vỡ mõm mà ngại khi thấy 2 tên hộ vệ Bá Vương cấp.
Chửi chán chê lăn lê bò toài, Tiêu Phong xoa xoa cái bụng.
– Đói rồi, ngày mai tập trung như vậy, 4 giờ có mặt, dự báo ngày mai mưa giông chớp giật, đề nghị mọi người chú ý đông đủ, không có thì tốt nhất tự giác ở nhà, khỏi tranh hạng !!!
Lại cái giọng hống hách, trịch thượng vô cùng khó chịu, nhiều người bất mãn theo lệnh hắn được rời đi.
Chỉ có 1 đám 5 ,7 người nán lại.
– Muội muội, sao vậy ?
– Hắn nói trời có mưa là sao ?
– Hừ, nghe hắn làm gì, trở về thôi…cạy hơi tộc trưởng!!!
Người nữ nhìn bầu trời trong vắt không 1 gợn mây vẫn lưu luyến gì đó.
Trên sân cũng chẳng còn 1 ai, màn đêm dần buông xuống.
– Phong nhi, ngày đầu thế nào?
– 2143 người, 1089 nữ,còn lại là nam, lúc con đến chửi thì 319 người ẻo lả ngồi dưới xì xào…
– Hửm, con chiếu cố bọn chúng 1 chút.
Vũ Nguyệt khẽ cười, nàng cầm trên tay 1 thanh dao găm Sử Thi bậc mà hắn đưa cho.
– Mẹ à, không phải lo a, trải qua 2 ngày nữa rồi mới nói .
– Con lại định hành hạ chúng thế nào nữa đây ???
Nàng vẫn mỉm cười phân chia những chiếc nhẫn trữ vật chuẩn bị đưa cho đám người trưởng lão trước tiên.
– Đâu có, cái gì cũng phải có chút thử chứ, sao lại tính là hành hạ được.
Hắn thanh minh, 2 tay giơ lên vô tội.
Sang ngày thứ hai, trời mưa tầm tã , sấm rền chớp giật, giông gió kéo dài từng đợt, lôi điện xé ngang trời thấy rõ.
Trên sân vậy mà vẫn có người, bất quá cũng có người đã sớm rời khỏi.
Cũng chỉ đến khi 6 giờ tối mây tạnh mưa tan cũng là lúc hắn xuất hiện.
Tiêu Phong lại xối xả 1 tràng chửi rủa, cũng đã có bực tức ngay tức khắc rời đi.
Kết thúc, hắn vừa đi vừa nói.
– Nếu ta bảo, ngày mai có tuyết rơi, các ngươi tin không hahaha…
Nhiều người còn chửi hắn điên,may mắn trúng 1 lần, trời xanh nắng nóng như lửa đốt mà đòi tuyết rơi…
Nhưng mà bọn họ sai thật rồi, tuyết rơi đến lúc hắn xuất hiện mới ngừng, độ dày mặt tuyết cũng phải cao tới 1m5.
Nhiều người cạn kiệt năng lượng không trụ nổi, thân thể run rẩy bần bật. Có những người thì cùng hợp tác, tránh được hàn khí .
Số người nản lòng thoái chí bỏ đi cũng tăng lên rất nhiều, chiếm đến một nửa số người, mà đại đa số bỏ đi đều là nam nhân.
Tiêu Phong vẫn vậy, chỉ ngồi trên ghế mắt nhắm mắt mở…khác biệt nhất là hôm nay hắn chưa có mở miệng chửi bới ah.
– Đại nhân, xin hỏi, ngài có thể chỉ điểm cho chúng ta được chưa ?
Một nữ tử tiến lên, có phần cung kính nói.
– Ah, ngươi nói ta mới nhớ !!! Tuy hơi thất vọng, xong đám rác rưởi các ngươi biểu hiện cũng không tệ, ngày mai tại sau núi Ngân Sư tập trung, những kẻ hôm nay không có mặt hay rời đi thì cũng khỏi cần đến để ta đỡ phải điểm danh…
Hắn quay đầu rời đi.
– À quên, mai nắng ấm thời tiết đẹp, không cần lo lắng, 5 giờ có mặt đầu đủ được rồi.
Trở về tận hưởng sự chăm sóc của Vũ Nguyệt, hắn tham lam muốn nàng đêm nay lại chiều chuộng mình.
Phia sau cánh cửa là sự khoái lạc vô cùng , tiếng rên rỉ, thở gấp triền miên cùng sự va chạm xác thịt ‘ bạch bạch ‘.
Từ phía sau, hắn nhấp vào trong nàng đang quỳ trên giường, mông ưỡn về sau hô ứng rút ra rồi tận lực đẩy vào.
Âm huyệt nàng ôm thít lấy con cu, co bóp liên hồi.
Tiêu Phong dùng sức, thật mạnh mẽ đâm vào, 2tay bên trên xoa bóp bộ ngực lắc lư theo từng cú nhấp.
Hắn dồn 1 cú thật mạnh, đâm vào thật sâu trong nàng rồi phóng xuất cũng là lúc Vũ Nguyệt run người tiết thân lần nữa.
Cảm giác thỏa mái tột độ.
– Sướng quá mẹ ơi !!!
Vũ Nguyệt ôn nhu như cũ, ôm lấy Tiêu Phong nắm xuống bên cạnh.
– Hừ, con sắp hại chết ta rồi đây này…
Vũ Nguyệt u oán nhìn hắn, trên thân thể nàng đỏ ửng của trận cuồng hoan .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.