Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 23 – Botruyen
  •  Avatar
  • 36 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 23

Thần Giới
Lục Đại Thần thành
Thiên gia tộc

Lục Đại Thần thành chưởng quản bởi Thanh gia, nhưng chính là 6 gia tộc Thanh gia, Hoàng gia, Thiên gia, Lạp Chân gia, Mã gia cùng Phổ Tư gia tự cân bằng với nhau, kiềm chế lẫn nhau, cũng là liên minh với nhau.
Nhưng vài ngàn năm nay, Thiên gia dần dần suy thoái cũng chỉ có 1 Vô Song gia chủ tiền nhiệm, gia chủ đương nhiệm cũng chỉ là Chiến Thần.
Yếu nhất trong các gia tộc.
Nhưng không phải gia tộc nào cũng muốn gây sự, dù sao cũng là một cái gia tộc ngàn đời, ai biết ẩn dấu điều gì.
Tộc trưởng tiền nhiệm lẫn đương nhiệm quỳ mọp dưới chân 2 người Vũ Nguyệt.
Nàng để bọn họ đứng dậy.
– Tiểu bối Thiên Cảnh Phu cùng hài nhi Thiên Cảnh Hùng ra mắt ngài.
Nhìn thấy lệnh bài ngọc chữ Thiên sáng lóa bên hông Vũ Nguyệt đại biểu cho Tộc trưởng đời trước làm sao 2 người không rúng động.
Cổ thần còn sống rất ít ah.
Nay lại có thêm 1 Vô Song nữa trấn thủ, càng chắc chắn thêm địa vị Thiên tộc !!!
– Ngươi là đời thứ bao nhiêu tộc trưởng ?
Vũ Nguyệt hỏi Cảnh Hùng.
– Tiểu bối là tộc trưởng đời thứ 93 từ sau đại chiến cổ thần thưa đại nhân.
– Đại chiến cổ thần ?
Nàng như nhớ lại Tiêu Phong có nói qua trận đánh gì đó nên thôi.
Nàng ngồi xuống ghế, Thiên tộc đi xuống mức độ yếu là chuyện không thể được.
– Sao lại đi xuống như vậy…
– Bẩm ngài, linh đan, binh khí sau Đại Chiến cũng đã hư hao thất lạc, lại thêm khí linh cũng có kém so với trước, tài bảo cũng khan hiếm….nên, thực sự thì bây giờ Thần Giới chính là có thể hỗn chiến vì 1 cây Huyền Thoại vũ khí nếu ở trong tay tán tu.
Cảnh Phu giải thích sơ lược.
– Vậy đan dược ?
Vũ Nguyệt lại hỏi.
– Cao nhất cũng chỉ là cấp 8 ạ…
– Luyện khí ?
– Dạ, cũng chỉ là cấp 7…hơn nữa Tiên thạch cũng là cực phẩm, linh thạch thì đỡ hơn chút ạ.
Vũ Nguyệt gật đầu, đi xuống như vậy ah, không giống với thời kì hoàng kim khi trước…
Vũ Nguyệt quyết định chấn chỉnh lại gia tộc một lần.
Nàng đưa cho Cảnh Hùng 1 khỏa cấp 9 đan dược vàng kim chói mắt được bao trong lọ thủy tinh, có thể thấy độ chân hiếm cực kì.
– Nó tăng 5 phần vào Vô Song cấp.
– Cảm tạ đại nhân !!!
Cảnh Phu thay con cảm tạ.
– Trong tộc với nhau, còn một số chuyện sắp tới, chỉnh đốn lại tộc nhân 1 chút.
– Rõ, đại nhân.
– Ngươi cũng bảo hộ cho hắn, tránh có phiền toái.
Tiêu Phong từ lúc bước vào theo Vũ Nguyệt cũng đã chỉnh sửa lại đại trận hộ tộc, 1 cái Phản Sát Trận, công kích phải nó ắt phản đòn mà chết !!!
– Được rồi, đi đi.
– Vâng, đại nhân.
Cảnh Phu cùng Cảnh Hùng lui ra.
– Cha, có thể tin được sao ?
Cảnh Hùng hỏi.
– Ngu ngốc, chiếc lệnh bài ấy đã nói lên tất cả, so với của ta còn hơn vạn lần, hơn nữa…
Khỏa đan dược vừa rồi, không phải dễ dãi như vậy mà cho đâu.
Không ngờ Thiên tộc ta cũng có ngày này… ngươi chuẩn bị cho tốt, chúng ta nhất định phải có 3 Vô Song. Những chuyện khác không lo…
– Vâng cha .
Cảnh Hùng nhận giáo huấn liền nghe lời.
– Mẹ à, có cần lôi ra mấy cây Vô Cực binh khí dọa chơi chơi không ?
Vũ Nguyệt lắc đầu,
-Tiểu quỷ, đừng có phá banh nhà ra nha con…
– Làm sao có thể chứ ? Nhưng mà cái trận pháp phòng hộ cũng chỉ đỡ được dăm ba trăm đòn toàn lực Vô Song thì phải xem xét lại nha…con cải biến nó 1 chút rồi, hẳn là chúng đánh ngàn đời chắc chắn không vấn đề.
– Ừm, cảm ơn con, Phong Nhi,…đi tắm với ta…
– Hửm,… được mẹ !!!
Tiêu Phong hai mắt sáng lên, bất quá… phải ngoan ngoãn, ngoan ngoãn ah, biết là mẹ chiều thì lại càng phải ngoan….
Tiêu Phong hưởng thụ cảm giác được ngực nàng cọ vào lưng, ngọc thủ vuốt ve, kì rửa thân thể, chăm sóc ôn nhu của mẹ thật là sướng khoái, không có nỡ mà đè mẹ ra được, cố gắng kìm nén một chút, ít ra thì phải làm con trai cưng cái đã… mà ăn chút tiện nghi cũng không tính là gì.
Hắn cũng giúp nàng cọ rửa thân thể, trên ngực đến khe suối đều là trêu ghẹo một chút khiến Vũ Nguyệt đỏ bừng mặt mày, lại thấy ánh mắt ôn nhu trong sáng đầy tính lương thiện như vậy, nàng lại càng yêu mến nó hơn.
Vũ Nguyệt không kìm được phải rên lên khe khẽ làm hắn phun máu mũi.
Mẹ cũng quá dụ nhân đi…
Vũ Nguyệt giúp hắn lau đi máu.
– Phong nhi, con không sao chứ ???
Nàng lo lắng hỏi.
– Con không sao, ai bắt mẹ đẹp quá làm gì !
Hắn hưởng thụ ân cần chăm sóc, 1 bên trêu chọc.
– Nếu không chịu được cứ làm đi, chịu đựng hại thân thể mình…
Thấy đứa con trai mình lại chưa có hồng nhan bên cạnh, nàng còn đang lo lắng đây, lâu như vậy hẳn rất hại sức khỏe.
Chi bằng giúp nó thỏa mãn…
Tiêu Phong 2 mắt lại sáng rực, tuy hiểu nhầm như vậy, hắn cũng không vội giải thích, quyết định ăn, không ăn không làm người…
Chính lại cửa huyệt đỏ hồng của nàng xông phá…
Mây mưa đến khi thật thỏa mãn mới thôi, Vũ Nguyệt nằm trên giường ôm lấy hắn, như thói quen của mẹ hiền, kéo chiếc chăn lên đắp cho hắn cẩn thận rồi mới nghỉ ngơi.
Sau 1 đêm tình như bão tố, Tiêu Phong cảm thấy tràn đầy sinh lực.
Thân thể Vũ Nguyệt trắng muốt hắn nhìn hết một lượt, hơi khom 1 chút, ôm lấy eo nàng, rúc vào ngực sữa ấm áp như 1 đứa trẻ.
Vũ Nguyệt nhận biết được cũng chỉ xoa xoa mái tóc, ân cần nhìn Vũ Nguyệt.
– Phong nhi cũng phải có vợ đi chứ con,… chính là mình ta cũng không đáp ứng nổi con được…
Nhớ lại trận cuồng hoan đêm qua, nàng có chút ngượng.
– Nhưng nếu con chỉ thích mẹ thì sao …
Hắn trêu chọc.
– Hừ, hoa tâm như con mà đòi, mà cứ vậy, mẹ anh cũng không chiều anh được, gì mà hung hãn quá đi.
Tiêu Phong cảm thấy tự hào.
Hắn cười khẽ.
– Dâu thảo của mẹ tất nhiên sẽ có ah, nhưng mà con cũng rất yêu mẹ ah, không quên được mà cũng không được quên…
– Chỉ được cái dẻo miệng.
Vũ Nguyệt dí trán hắn, khẽ cười.
– Phong nhi, chúng ta đi sớm 1 chút, chấn chỉnh lại gia tộc…
– Vâng mẹ !
Tiêu Phong cũng ngoan ngoãn lễ phép làm theo.
Thay vì mặc yếm và khố như trước, hắn đưa nàng vài bộ tân y.
Áo ngực ôm lấy bầu sữa cùng quần lót gọn gàng mới thật kích thích làm sao, nhớ lời mẹ dặn nên có dịp thì mới ‘ hành động ‘.
Chỉ trong 1 đêm, toàn bộ Thiên gia nội ngoại đều triệu tập đầy đủ một lượt , tộc trưởng có lời muốn nói.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.