Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương – Chương 21 – Botruyen
  •  Avatar
  • 37 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương - Chương 21

‘ Kết nối tâm linh???’
Tiêu Phong bất ngờ bị kéo vào chiều không gian tâm linh kết nối.
Trước mắt hắn là 1 linh hồn mờ nhạt.
Nàng ta quả là tuyệt sắc nữ thần, nhưng hắn lại thể hiện sự chán ghét.
Cái cảm giác tự ti từ hàng tỉ ngàn vạn năm   từ  như đổ về trong đầu.
Khi mà hắn chỉ là 1 tên bán tiên , 1 kẻ vô danh vô thế vừa mới đặt chân vào Chiến Thần bậc thăng hoa tiên đạo đi lên tiên giới, hắn cũng đã từng và duy nhất cũng là lần cuối cùng kể từ đó sẽ không bao giờ nhìn lại nữ nhân này nữa mà toàn lực tu luyện.
Cái cảm giác nhìn nữ nhân mình yêu đột nhiên quay lưng lại, sánh vai cùng với 1 người có thế gia chống đỡ, ngay trước mắt hắn ôm ấp vui vẻ…
Hắn từ đó gần như vô cảm, nữ tử quen biết cũng chả có bao nhiêu, mà hắn lúc đó lại sợ tái lập, hi vọng càng nhiều để rồi lại thất vọng.
– Xin chào Hỏa Vũ phu nhân Cổ thần Quang ( hệ ) Ngọc Linh…
Tiêu Phong lãnh đạm, không nhìn nàng mà nói.
– Sao chàng….
– Chúng ta thân thiết sao ?
Hắn lập tức chặn họng nàng.
– Không có nhiều lời, không biết đại nhân đại giá quang lâm đến có chuyện chi, không có thì đi được rồi!!!
– Chẳng lẽ chàng quên ước hẹn khi xưa rồi sao ??? Tại sao đối xử với ta như vậy ???
Ngọc Linh hai mắt rưng rưng.
– Ủa, có chuyện đó hả phu nhân Hỏa Vũ Thần Điện, liệu ngài có nhớ nhầm gì không ?
Tiêu Phong cười nhạt.
Trong lòng hắn còn nhớ như in ước hẹn chung đôi của 2 người.
– Chàng…tại sao lại như vậy!!!Ta làm gì sai chứ ???
– Không, người sai là ta mới đúng, quả thực quá ngốc nghếch, lại dễ dàng tin tưởng , 1 tên bán tiên lại có thể cùng thần nữ đại nhân sánh đôi, quả thực là mơ hồ!!! Chỉ có Hỏa Vũ thiếu gia mới đáng xứng với người ah…
– Hình như chàng hiểu lầm rồi …
– Hiểu lầm ???
Tiêu Phong tiếu ý cười cợt
– Không có ai là Hỏa Vũ thiếu gia cả !!! Ta chỉ quen duy nhất 1 tiểu muội ở Hỏa Vũ Thần Điện.
Ngọc Linh cố gắng giải thích.
– Vậy sao ??? Hiểu lầm sao ???
Tiêu Phong 2 mắt ác ma, xuất hiện trước mắt nàng, chỉ trong tích tắc khống chế, khiến nàng bị chế trụ, không một điểm có thể phản kháng.
– Với linh hồn thì cũng giống như thân xác vậy …
Tiêu Phong cười lạnh…
– Chàng…định làm gì ???
Ngọc Linh sợ hãi giẫy giụa bất lực.
Tiêu Phong hung hãn xé tan y phục trên người nàng để lộ 1 thân thể tuyệt luân trần trụi.
Con cu cương lên hung mãnh 1 đường tiến vào .
– Ah……chàng…….
Ngọc Linh thét lên đau đớn.
Bên dưới, 1 dòng máu đỏ theo thân cu chảy xuống.
Hắn cũng cảm thấy vừa rồi có vượt qua 1 tấm màng mỏng manh…
Ngọc Linh run rẩy đau đớn, 2 mắt nhòa lệ
– Không…thể nào…
Tiêu Phong sững sờ. Đây là chuyện gì !!!
Trên ngực nàng còn đeo 1 chiếc dây chuyền cổ xưa mặt đá đỏ thắm hình trái tim.
– Ngọc Linh…. nàng…. vậy….vậy…..kẻ đã cùng với nàng khi đó là…..ai cơ chứ ???
– Ta đã nói rồi….người chàng thấy khi đó…là tiểu muội Hỏa Vũ người biến thành… chúng ta là muốn trêu chọc chàng…..
– Ta đã lầm sao ???…
Tiêu Phong giải chú cho Ngọc Linh.
Hắn hết sức ôm lấy nàng, chỉ sợ nàng thực sự bỏ hắn.
Ngọc Linh thấy hắn như thế cũng tự lau đi nước mắt :
– Lỗi do thiếp…
Ngọc Linh bỏ qua đau đớn, ôm lấy hắn, cơ thể nuột nà dán với Tiêu Phong.
Nâng đầu hắn, nàng hơi cưỡng lên, chủ động hôn lấy hắn.
– Yêu thiếp đi…coi như đây là bù đắp vì lỗi lầm của thiếp….
Dâm thủy trong nàng cũng ứa ra, bôi trơn để con cu hoạt động, sự đau xót dần dần chuyển sang khoái lạc không ngớt…

– Tiêu Phong chàng ơi…
– Nàng nói đi.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve bộ ngực cỡ
F sung mãn của nàng, 1 tay bóp lấy mông nàng
– Thiếp tìm ra thân nhân của chàng ah !!!
– Làm sao nàng biết được ?
– Nếu chỉ xét về ngoại hình, dù thế nào đi nữa thì chàng và nữ nhân này giống nhau ở đôi Huyết Nhãn kia …
– Sao chứ ?
Ngọc Linh gật đầu
– Chưa kể, Huyết thống hai người cũng giống nhau …
Tiêu Phong chưa hết kinh ngạc.
Nếu xét về độ sống lâu, sống dai, có lẽ hắn cũng được coi là cổ nhân, nhưng từng ấy năm trôi qua, hắn lại chưa hề có 1 chút suy nghĩ đến thân nhân của mình, trong đầu cũng không có kí ức của nó.
Linh hồn Ngọc Linh mờ nhạt làm hắn vội vã.
Hẳn là khoảng cách hai người quá xa, lại thêm nàng có thể chịu thương tổn thể xác nữa.
Tiêu Phong tỉnh lại, thấy hai nàng Long Nữ cùng Tiểu Yến vẫn yên giấc mộng , hắn để lại lời nhắn rồi biến mất.
Dịch chuyển tức thời!!!
Hắn xuất hiện bên cạnh Ngọc Linh đang bị băng lạnh cạnh chiếc quan tài băng kính bên trong 1 cái hầm nào đó.
Hai mắt Tiêu Phong hoán đổi, 1 tâm nhãn ở giữa với 9 câu ngọc chia làm 3 vòng tròn xoay ngược chiều nhanh chậm khác nhau.
Một lam 1 đỏ.
Dòng thời gian xung quanh như chậm lại, tốc độ băng kết trên người Ngọc Linh cũng vậy.
Hắn mang cả 3 dịch chuyển tới 1 hành tinh có sự sống khác, ở 1 bìa rừng.
Tay hắn bao phủ lục quang nhu hòa, vây quanh lấy Ngọc Linh làm tan đi băng lạnh, sưởi ấm cơ thể nàng, thần lực lại đả thông toàn bộ kinh mạch, điều hòa về trạng thái tốt nhất.
Cho nàng nuốt Tinh Thần Đan hồi phục tinh thần lực rồi đặt lên 1 chiếc giường, giúp nàng nghỉ ngơi.
Bây giờ hắn mới chú ý đến cái quan tài băng kia.
Trên đó còn có kí tự, lại cả ấn kí phượng hoàng xung quanh 4 mặt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.