– Chờ nửa ngày trời của lão tử, để xem Ngọa Thiên ngươi ghê gớm hay là… nương tử ta khủng bố!!!
Từ xa, Tiêu Phong đã thấy mấy thân ảnh là Ngọa Thiên cùng Hàn gia tiểu thư Hàn Tố Nhi , phía sau còn có 2 người hầu cận.
– Ừ hứ… 3, 2 , 1 bắt đầu vào vị trí !
Đám đông vây quanh 1 nữ nhân, quần áo hơi tả tơi 1 chút, da thịt trắng trẻo, vóc dáng ưa nhìn, chuẩn chất mĩ phụ. Mông ngực đều là hàng cực phẩm.
Nếu không phải người trong vai, e rằng cũng chẳng kiềm chế được dục hỏa.
1 biển chữ rất là rõ ràng.
Bán Thân Chôn Cha !!!
Tiếng xì xào to nhỏ, chỉ trỏ không ngớt.
Đám đông dần thu hút ánh nhìn của Ngọa Thiên cùng Hàn Tố Nhi.
– Hàn tiểu thư, chúng ta qua xem thử?
Ngọa Thiên phe phẩy quạt giấy, hướng phía đám đông đi đến.
Tiêu Phong thầm ra dấu hiệu.
Ây dô….đứng hình mất 5 giây.
Ngọa Thiên nuốt nước miếng cái ực.
So với Hàn Tố Nhi, nhìn mĩ nhân trước mắt này còn muốn phong tao, ngập tràn hương diễm hơn.
Nếu không phải đang đi cùng Hàn Tố Nhi, gã lập tức hốt ngay con hàng này về, đại chiến ba trăm hiệp, cưỡi nàng chết ngất mới thôi.
Lại thêm, cái khe ngực sâu kia, bờ mông căng mọng kia, thật là tuyệt vời…
Bất giác, tiểu đệ đã cương lên, chĩa thẳng vào nữ tử…
– Tránh ra, tránh ra…
Tiêu Phong mặt trắng, bụng béo hống hách đi vào, mắt dâm loạn đảo thèm muốn. Phía sau là Long Nữ kiều diễm động lòng người, cao ngạo thượng tiên, thần thánh khí chất không ai dám mạo phạm.
Mặc nhiên gạt đám người qua một bên.
– Tuyệt vời…
Tiêu Phong chảy nước miếng, dâm dật hết sức, tay hắn đụng chạm từ trên xuống dưới thân thể nữ tử.
– Nữ nhân này, ta muốn, ai có ý kiến gì không !
2 gia nhân theo sau cùng đứng ra, Tiêu Phong cũng cầm trên tay vàng kim tiền chói mắt…
Không ngờ lại có kẻ trước mắt hốt tay trên, Ngọa Tào làm sao bỏ qua, liếc mắt nhìn qua, thấy Hàn Tố Nhi cũng bất bình, gã âm thầm cười.
‘ Xem ra trời cũng giúp ta… ‘
Nhưng mà, vốn dĩ gã đã lầm, Hàn Tố Nhi vừa là nhận thấy dưới quần gã dựng lên như cột cờ nên mới mất hết hảo cảm, sinh ra chán ghét.
– Xin hỏi, vị kia, ngươi muốn thương lượng 1 chút được không?
Ngọa Thiên lễ phép hỏi.
– Hử, ngươi là muốn tranh nữ tử của ta ?
Tiêu Phong thẳng thừng nói ra.
– Ầy, ngươi hiểu nhầm, chẳng là, nam nhân đại trượng phu, cớ sao lại hà hiếp dân lành ?
– Này, ta hà hiếp dân lành bao giờ !
Tiêu Phong chỉ tay vào tấm bảng cùng tiền bạc tiếp nói.
– Đây chính là rõ ràng giao dịch ! Với lại, ta cũng chẳng dám là đại trượng phu gì cả, ta là nam nhân được rồi. Ít ra không có giả dối như ngươi !
Tiêu Phong phỉ báng.
Ngọa Thiên ngoài mặt cười, trong lòng rắn rết cười lạnh chờ xong việc đòi nợ.
– Ta giả dối ?
Tiêu Phong không nói, khinh thường chỉ vào dưới quần gã.
Mọi người xung quanh chỉ trỏ, thì thầm.
– Này, công tử gì ơi, hay là chúng ta trao đổi 1 chút, đưa nữ tử bên cạnh ngươi cho ta thử qua, nữ tử này cũng ở bên ngươi 1 đêm ?
Tiêu Phong thô thiển, mặt dầy mày dạn nói.
Hàn Tố Nhi hừ lạnh, bất mãn.
– Ngươi tin ta cắt lưỡi ngươi không ?
Hàn Tố Nhi đe dọa, tức giận nói ra.
– Hừ, hừ, ta sợ các ngươi chắc, nương tử ta ra tay, đánh các ngươi ra đầu heo !!!Nhất là tên giả dối ngươi… cái gì… cái gì Thiên.
– Ngọa Thiên công tử đó !!!
Một người nhắc nhở .
– Đại Tiện công tử? Hình như nghe qua rồi…A, tên ngủ với thanh lâu rồi quỵt tiền hả ?
Tiêu Phong châm biếm.
Không nhịn được nữa, Ngọa Thiên kích động.
– Hôm nay Ngọa Thiên ta không thay trời hành đạo không được, nữ tử kia của ta, ta nói được là được không được là không được.
Ngay cả cha ta cũng chưa mắng ta như vậy bao giờ. Dưới Ngọa Vương phủ này, các ngươi là cái thá gì!!!
– Ngọa Vương Phủ Ngọa Thiên?
Tiêu Phong ngơ ngơ hỏi lại.
– Là ta !!!
Ngọa Thiên lạnh giọng.
– Hôm nay, trừ khi ngươi lưu cả 2 nữ nhân kia lại, hầu hạ ta thật tốt , hẳn ta sẽ tha mạng chó cho ngươi !
– Hừ, Ngọa Vương phủ, chỉ cần mấy gia tộc chúng ta liên hợp lại , liền lật các ngươi!
Tiêu Phong kích thêm một câu.
– Hừ, chỉ còn Hàn gia nhược yểu, chúng ta muốn giết lúc nào chẳng được!!!
Nộ khí trong người như tuôn trào.Nhưng gã rùng mình, vội nhìn sang Hàn Tố Nhi bên cạnh.
Thấy mọi chuyện vỡ lở, Ngọa Thiên huýt sáo liền có một đội sát thủ xuất hiện.
Chính Ngọa Thiên cũng hướng hắn ra tay đầu tiên.
Thêm 1 mm nữa là chạm vào Tiêu Phong, nhưng không cách nào tiến thêm hay lùi lại.
Long Nữ ngọc thủ bắt được tay Ngọa Thiên, tay kia hắn định vung chưởng đánh nàng nhưng chưởng chưa vung mà người đã như diều bắn ra ngoài.
Đám sát thủ thấy chủ bị thương đón đỡ rời đi, không dám lưu lại.
– Công tử, người không sao chứ ?
Nữ tử cùng những thành viên trong đám đông cẩn thận hỏi han.
– Không sao, tất cả lui đi.
– Vâng, công tử, tiểu thư cẩn trọng!
Đám người lui đi.
– Đa tạ hai vị đã cho ta thấy bộ mặt thật của hắn !!!
Hàn Tố Nhi như thông hiểu, cảm tạ.
– Hàn tiểu thư, Hàn gia các người e rằng…
– Công tử, chúng ta tuy là yếu nhược, nhưng không dễ bắt nạt!
Hàn Tố Nhi cứng rắn.
Tiêu Phong cùng Long Nữ khôi phục nhân dạng để Hàn Tố Nhi kinh tâm động phách, dù là nữ cũng phải ghen tị trước sắc đẹp của Long Nữ, hâm mộ vẻ đẹp của Tiêu Phong.
– Thôi, coi như chúng ta giúp mấy người mội chút, dù sao là đối phó Ngọa Vương phủ chứ không phải mấy người…
– Vậy quá tốt rồi!!!
Vừa nhìn thấy 1 phần thực lực của Long Nữ, Hàn Tố Nhi an tâm 1 chút.
– Vậy phiền hai vị, mời theo ta tới Hàn gia ta làm khách !
Hàn Tố Nhi trực tiếp dẫn đường.
Nhìn bộ mông của Hàn Tố Nhi, tay hắn từ trên eo Long Nữ cũng đã vuốt xuống mông nàng.
– Vẫn là không so được với của vợ yêu…
Long Nữ đỏ mặt, nhéo hắn một cái, nhưng trong lòng vui thích.
Có thể xem đó như 1 lời khen.
Trêu đùa xong , bước kế chỉ việc ôm cây đợi thỏ, chờ Ngọa Vương phủ động tĩnh nữa là xong.
Ngọa Vương phủ ,
Ngọa Thiên 1 bên băng bó quỳ mọp dưới đất, không dám ngẩng đầu lên nhìn Ngọa Tào âm lãnh hết sức.
Lão cân nhắc cẩn thận, nhưng tình huống hiện tại ngày càng xấu, tài lực bị bòn rút đi rất nhiều.
Vừa rồi lại tranh đoạt Cuồng Nộ đan làm hắn sắp cạn kiệt tài lực. Lại thêm bên kia phe cánh là Hỏa Quốc, Thổ Quốc, Kim Mặc Quốc đều đang hối thúc động binh.
Từ chủ động, hắn đang dần làm mất cơ địa, chuyển sang bị động.
– Bây giờ không đánh, lúc nào đánh ?
Ngọa Tào truyền tin tới 3 đế quốc, hợp sức vào trăng dằm ngày 15 bắt đầu tiến công đại đô.
Từ giờ tới khi đó còn 10 ngày nữa, đủ dọn dẹp 1 cái Hàn gia !
– Lấy công chuộc tội, mang theo 500 sát tinh vương, tới Hàn gia thanh tẩy sạch sẽ một lượt !
Ngọa Tào ném cho Ngọa Thiên 1 cái ngọc bội.
– Thất thủ thì dùng tới nó !
Lão quay đầu lạnh lùng, không thèm nhìn Ngọa Thiên.
– Vâng, thưa cha !!!
Ngọa Thiên nổi lên căm hận, quyết tìm Hàn gia thanh lí đầy đủ.