Dâm Đế Phục Thù – Chương 4 Tiểu âm dương trận – Botruyen
  •  Avatar
  • 122 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Đế Phục Thù - Chương 4 Tiểu âm dương trận

Sáng hôm sao hắn đi theo Liễu Yên Nguyệt đến gặp hai vị thánh sứ, đứng bên ngoài phòng Lâm Thần có thể cảm nhận được bên trong truyền ra khí tức của hai tên kim đan cảnh hậu kì.

– Yên Nguyệt đến cầu kiến hai vị thánh sứ.
– Vào đi.
Hai người tiến vào bên trong Liễu Yên Nguyệt liền hướng Ngọc Li thánh sứ chạy đến.
– Ngọc Li tỷ tỷ muội rất nhớ tỷ.
Ngọc Li thánh sứ mỉm cười vuốt tóc nàng.
– Không phải hôm qua người mới gặp ta sao?
– Hì hì gặp tỷ là một chuyện nhớ tỷ lại là một chuyện hai chuyện này không liên quan a.
Triệu Minh thánh sứ ngồi một bên nhìn Lâm Thần.
– Người chính là Lâm Thần sao?
– Đúng vậy.
– Gặp bản thánh sứ tại sao không quỳ?
Liễu Yên Nguyệt đang làm nũng nghe Triệu Minh thánh sứ nói liền trả lời.
– Triệu thánh sứ Lâm Thần từ nhỏ lớn lên trong núi không hiểu được quy tắc người đừng trách hắn.
Ngọc Li thánh sứ nghe nàng nói nhìn qua Triệu Minh thánh sứ.
– Những chuyện nhỏ nhặt này cũng không cần chấp nhất.
Triệu Minh chỉ hừ một tiếng từ bên trong giới chỉ lấy ra một quả cầu trong suốt như thủy tinh.
– Người đến đây truyền linh lực vào bên trong.
Lâm Thần bước đến vận linh lực truyền vào bên trong, quả cầu liền phát sáng bên trong hiện lên một ngôi sao, sao đó là 2, 3, 4, 5 ngôi sao đến khi ngôi sao thứ 5 hiện ra hai thánh sứ đều đứng dậy ánh mắt hoảng sợ nhìn Lâm Thần đạt đến 5 ngôi sao đồng nghĩa với việc trở thành hóa thần cảnh chấp chưởng tôn giả trong thánh điện, bên trong quả cầu vẫn tiếp tục phát sáng lại thêm một ngôi sao nữa hiện lên cuối cùng đến 7 ngôi sao mới dừng lại.
Lâm Thần thu lại linh lực việc khảo hạch này đối với một linh đế như hắn không khác gì một trò chơi lúc trước hắn tại tiên môn trong tiên giới từng khảo hạch được cửu phẩm linh căn nếu vừa rồi hắn không rút lại linh lực thì quả cầu kia đã phát nổ.
– Chuyện này quan hệ trọng đại ta phải thông báo cho thánh điện.
Ngọc Li thánh sứ là người đầu tiên phản ứng, Triệu Minh nghe được liền gật đầu ánh mắt nhìn về Lâm Thần hoàng toàn biến đổi hắn cũng không muốn đắc tội với vị toái hư tương lai.
– Triệu Minh người trở về thông báo cho thánh điện, ta sẽ ở đây bảo vệ hắn.
– Được.
Triệu Minh gật đầu liền hướng bên ngoài phóng đi, Ngọc Li Thánh sứ nhìn Lâm Thần hai mắt lóe lên dị quan sao đó nàng lại nhìn qua Liễu Yên Nguyệt lạnh lùng nói.
– Yên Nguyệt những gì hôm nay muội thấy được không được nói với bất cứ ai hiểu không? kể cả hoàng thượng.
– Tỷ tỷ yên tâm hôm nay Yên Nguyệt không thấy gì hết.
Ngọc Li thánh sứ nghe nàng nói hài lòng gật đầu.
– Hai người trở về thu dọn lát nữa ta sẽ mang các người đi đến thánh giáo.
Lâm Thần trở về phòng mình cũng không có thứ gì để thu dọn, hắn tiếp tục tu luyện âm dương quyết một canh giờ sao bên ngoài truyền đến tiếng của Ngọc Li thánh sứ.
– Người thu dọn xong chưa.
– Đã xong.
– Vậy đi thôi.
Ba người thản nhiên rời hoàng cung thị vệ thấy nhìn thấy kí hiệu trên y phục của Ngọc Li thánh sứ liền trực tiếp tránh đường, Lâm Thần nhìn thấy bên eo của nàng treo một cái túi hương đây là cái hắn đã dặn Liễu Yên Nguyệt đưa cho nàng, một bên Liễu Yên Nguyệt liếc nhìn hắn trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, vì để đảm bảo an toàn ba người trực tiếp đi thẳng đến thánh giáo sao nữa ngày liền đi đến chân núi, Lâm Thần nhìn ngọn núi phía trước sương mù dày đặc là do trận pháp tạo thành nếu như tu vi hắn vẫn còn chỉ cần thổi một hơi liền có thể phá tan trận pháp này.
– Các người đi theo sao ta.
Lâm Thần cùng Liễu Yên Nguyệt đi theo phía sao Ngọc Li thánh sứ đoàn người leo núi gần nữa canh giờ liền đi đến trước cổng thánh giáo, hai tên hộ vệ vừa nhìn thấy liền quỳ xuống.
– Tham kiến thánh sứ.
Ngọc Li thánh sứ dẫn hai người tiến vào bên trong, Lâm Thần quan sát xung quanh nơi đây cũng không thua kém gì hoàng cung.
– Giáo chủ của các người hiện ở đâu?
Một tên đệ tử cuối người chạy đến trước mặt nàng.
– Bẩm thánh sứ giáo chủ đang trong phòng luyện công.
Nàng gật đầu nhìn qua Liễu Yên Nguyệt.
– Người trước dẫn hắn tìm một căn phòng ngày mai đưa hắn đến gặp ta.
– Đệ tử tuân lệnh.
Chờ Ngọc Li thánh sứ rời đi Liễu Yên Nguyệt liền dẫn Lâm Thần đến một căn phòng, nàng cẩn thận đóng cửa sao đó quay sang nhìn hắn.
– Chủ nhân Yên Nguyệt đã hoàn thành nhiệm vụ người định ban thưởng cho nô tỳ thứ gì đây?
– Người làm việc cho chủ nhân còn đòi ban thưởng sao?
Nàng nghe hắn nói liền chu mỏ.
– Cũng phải khích lệ cho người ta chứ đúng không?
Lâm Thần nhìn bộ dáng hờn dỗi của nàng cũng không đành lòng.
– Người muốn thưởng thứ gì?
Liễu Yên Nguyệt nghe hắn đồng ý liền tiến đến trước mặt Lâm Thần hai tay ôm lấy cổ hắn hai mắt trở nên mê li.
– Yên Nguyệt muốn chủ nhân.
Nàng nhón chân đôi môi nhỏ nhắn hôn đến chiếc lưỡi không ngừng kiêu khích, Liễu Yên Nguyệt hôn được một lúc liền lùi lại một tay để trước ngực Lâm Thần một tay thò xuống phía dưới nắm lấy tiểu đệ của hắn, Lâm Thần ý niệm vừa động liền tiến vào bên trong thần lô đỉnh hắn nằm trên giường Liễu Yên Nguyệt áp sát trên cơ thể hắn nàng không ngừng dùng thân thể cọ sát hai tay nàng bắt đầu hoạt động một tay giải khai y phục của hắn tay còn lại tiến vào bên trong bắt lấy thứ to lớn kia không ngừng vút ve.
– Chủ nhân để nô tỳ hầu hạ người.
Liễu Yên Nguyệt sao khi lột trần Lâm Thần lại giải khai y phục của mình nàng quỳ trên giường đôi môi nhỏ hé mở bắt đầu ngậm lấy thứ to lớn kia một tay nàng tự tìm đến khu vực thần thánh tự mình an ủi, nàng cảm thấy hạ thể ngày càng khó chịu liền bò lên người hắn một tay cầm lấy dương vật của Lâm Thần một tay tự khai mở bản thân từ từ ngồi xuống, cảm giác sảng khoái truyền đến làm nàng không tự chủ được bắt đầu rên rỉ, Liễu Yên Nguyệt càng động càng nhanh một lúc sao nàng hét lên một tiếng thân thể bắt đầu co giật nằm trên người Lâm Thần, sao khi nghĩ ngơi một lúc nàng nhìn Lâm Thần vẫn không động đậy liền u oán.
Lâm Thần từ khi bị Liễu Yên Nguyệt kích thích bên trong thân thể đột nhiên sinh ra biến hóa âm dương quyết lại tự động vận hành giống như đang bị thứ gì đó thu hút khi hắn tiến vào cơ thể nàng bên trong cơ thể Liễu Yên Nguyệt lại truyền đến một luồn linh lực tinh thuần không hề có tạp chất luồn linh lực này mang đến cho hắn cảm giác vô cùng quen thuộc chính là tiên thiên chân khí bên trên nộ long tiên giới, ban đầu hắn còn tưởng bản thân nhằm lẫn đến khi hắn luyện hóa liền chắc chắn đây chính là tiên thiên chân khí.
– Tại sao ở phàm giới lại có thứ này? Không lẽ là do linh hồn khế ước tạo nên?
Liễu Yên Nguyệt nằm bên trên thấy hắn lẫm bẩm liền hờn dỗi.
– Chủ nhân người như thế này mà gọi là ban thưởng sao?
Lâm Thần nghe nàng oán trách liền tỉnh lại mặt kệ đó là thứ gì chỉ cần không tổn hại đến hắn thì hắn không cần quan tâm, Lâm Thần trở mình đè Liễu Yên Nguyệt xuống hai tay nắm lấy hai chân nàng giơ cao lên để lộ ra vùng cao nguyên thần bí.
– Bây giờ chủ nhân sẽ ban thưởng cho người.
Lâm Thần tại trên người nàng liên tục chinh chiến triển khai 72 đại tư thế cùng 36 tiểu tư thế làm Liễu Yên Nguyệt tâm hồn du mây.
– Chủ nhân… Yên Nguyệt… A… nô tỳ không… không…aaa.
Hắn nhìn nàng vô lực nằm trên giường ý niệm khẽ động một luồn năng lượng tiến vào trong cơ thể nàng ngây lập tức Liễu Yên Nguyệt cảm thấy không còn mệt mỏi, Lâm Thần lại bắt đâu chinh chiến, liên tục 4 canh giờ cuối cùng hắn mới phóng xuất toàn bộ tinh hoa vào bên trong cơ thể nàng.
Lâm Thần ngồi một bên vận chuyển âm dương quyết sao khi hấp thu tia linh lực kia hắn liền đột phá đến luyện khí tầng 5 trung kì, bên trong cơ thể hắn linh lực dần dần bị đồng hóa càng trở nên tinh thuần.
– Xem ra ta vẫn chưa hiểu rõ âm dương quyết.
Ngày hôm sao Liễu Yên Nguyệt mang Lâm Thần đi đến gặp thánh sứ trên đường đi không ít đệ tử lén nhìn nàng, Lâm Thần đi sao phía sao nàng cũng động dung bởi vì hắn phát hiện không ngờ trên người nàng lại xuất hiện tiên khí mặt dù là ít đến đáng thương, tia tiên khí này lại tạo cho nàng một khí chất như tiên nữ chốn nhân gian vẻ đẹp của nàng vốn không thuộc về nơi này.
Hai người tiến vào bên trong liền thấy Ngọc Li thánh sứ ngồi một bên chính giữa là một trung niên nam tử, Lâm Thần vừa liếc qua liền phát hiện tên này lại đạt đến nguyên anh cảnh.
– Lâm Thần ta giới thiệu cho người vị này là Trần Kế Nam giáo chủ thánh hỏa giáo ở Thương Sơn quốc.
– Tham kiến giáo chủ.
Trần Kế Nam nhìn qua Lâm Thần không phải thánh sứ nói tên này là luyện khí tần 4 trung kì sao? Sao bây giờ lại là luyện khí tầng 5 trung kì. Hắn nhìn qua ánh mắt của thánh sứ cũng ngạc nhiên như hắn xem ra nàng cũng bất ngờ, không lẽ tên này trong một đêm đột phá một cảnh giới sao đúng là yêu nghiệt.
– Lâm Thần sao này người tạm thời ở trong giáo tài nguyên nơi đây tùy ý người sử dụng nếu tu luyện gặp vấn đề có thể đến gặp ta bất cứ lúc nào.
Trần Kế Nam từ trong giới chỉ lấy ra một cái thẻ bài đưa cho hắn.
– Đây là ngọc bài của ta nhìn thấy ngọc bài như nhìn thấy giáo chủ.
Lâm Thần tiếp lấy ngọc bài bên trên có khắc kí hiệu của thánh hỏa giáo.
– Đa tạ giáo chủ.
Ngọc Li thánh sứ sao khi hết kinh ngạc cũng hướng đến hắn dặn dò.
– Chuyện của người Triệu Minh thánh sứ đã hướng thánh điện bẩm báo không bao lâu nữa thánh điện sẽ phái người đến trong thời gian này người không được rời khỏi thánh giáo.
– Đệ tử biết.
Lâm Thần nghe hai người căn dặn trong lòng lại suy nghĩ không biết lão hỏa đế kia biết được bọn đệ tử của hắn đi bồi dưỡng thù nhân thì sẽ như thế nào?
– Được rồi không còn gì nữa người có thể lui ra.
Sao khi Lâm Thần rời khỏi Trần Kế Nam liền mở miệng hỏi.
– Thánh sứ chúng ta có cần điều thêm người đến không dù sao thì chuyện này cũng rất quang trọng lỡ như bọn người thánh lôi điện hành động thì…
– Không cần người làm như vậy chỉ để bọn chúng chú ý ở đây có ta là được.
Trần Kế Nam nghe nàng nói cũng không nói thêm nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.