Dâm Đế Phục Thù – Chương 13 Hai tôn giả – Botruyen
  •  Avatar
  • 71 lượt xem
  • 3 năm trước

Dâm Đế Phục Thù - Chương 13 Hai tôn giả

Lâm Thần đi đến trước phòng liền nhìn thấy Liễu Yên Nguyệt đang đứng trước cửa, nàng cũng nhìn thấy hắn mỉm cười chạy đến.

– Vào trong rồi nói.
Yên Nguyệt chưa kịp mở miệng đã bị hắn cắt ngang chỉ biết dậm chân đi theo sao, hai người tiến vào phòng Lâm Thần xoay người ngồi xuống giường nhìn nàng.
– Người đến tìm ta có chuyện gì?
– Chủ nhân Ngọc Li thánh sứ nói hai ngày nữa tôn giả thánh điện sẽ đến, hắn tên Lạc Nam là hóa thần cảnh sơ kì.
– Còn gì không?
– Yên Nguyệt chỉ biết được chừng đó.
Lâm Thần nghe nàng nói khóe miệng khẽ cong trên gương mặt xuất hiện nụ cười nhạt.
– Yên Nguyệt thời gian này người tiến vào thần lô đỉnh ta sẽ giúp người gia tăng cảnh giới.
– Yên Nguyệt đa tạ chủ nhân.
Hai người tiến vào bên trong thần lô đỉnh Lâm Phàm đưa cho nàng một bình trúc cơ đan sao đó liền tiến đến chỗ của Trần Linh Phương, ý niệm vừa động hắn liền xuất hiện bên trong căn phòng nhìn nàng vẫn nằm trên giường tóc mây tán loạn gương mặt nhỏ ửng hồng giữa đôi mày phượng xuân tình vẫn chưa tan, Lâm Thần khẽ động một tia linh lực tiến vào bên trong cơ thể khôi phục sức lực cho nàng.
– Ân.
Trần Linh Phương tỉnh dậy ánh mắt nhìn Lâm Thần hoàn toàn khác biệt bên trong tràn đầy sùng kính, say mê nàng tiến xuống giường thân thể ngạo nhân xuất hiện trước mặt Lâm Thần.
– Linh Phương tham kiến chủ nhân.
– Mau mặt y phục vào đi.
– Vâng.
Nàng lấy ra một tấm áo choàng màu đen khoác lên cơ thể thành thục của mình sao đó đứng qua một bên.
– Ta có một nhiệm vụ giao cho người, người hãy ở bên cạnh Tố Lôi tôn giả khi nào hành động dùng âm dương khế ướt thông báo cho ta.
– Nô tỳ tuân lệnh.
Lâm Thần phất tay trước mặt nàng đột nhiên xuất hiện hai bình dược liệu.
– Đây là tán linh phấn cùng mê hồn phấn khi nào có cơ hội người lập tức sử dụng.
Ling Phương nhìn hai bình dược liệu trước mặt liền nhớ đến lần trước bản thân vô cớ ngất xỉu không lẽ nha đầu Linh nhi chính là dùng hai thứ này đối phó mình.
– Vâng.
Sao khi giao nhiệm vụ cho Linh Phương, Lâm Thần nói cho nàng một số chuyện liên quan đến thần lô đỉnh cùng với một số cộng sự của nàng sao đó đưa nàng ra bên ngoài, hắn tiến vào phòng luyện hóa trúc cơ đan, đan dược vừa tiến vào cơ thể lập tức biến thành dược lực, khí tức trên cơ thể hắn dần tăng lên từ trúc cơ tầng 2 đỉnh phong lên trúc cơ tầng 3 đỉnh phong.
Ngày hôm sao Trần Tiểu Linh đến tìm hắn thông báo thánh giáo thí luyện còn một ngày nữa sẽ bắt đầu sẵn tiện đưa những thứ hắn yêu cầu, hai người tiến vào thần đỉnh lô Lâm Thần đưa nàng đến chỗ Liễu Yên Nguyệt còn hắn đi chuẩn bị tài liệu cho nàng độ kiếp.
Qua ngày tiếp theo 3 người cùng xuất hiện bên ngoài thánh giáo cùng hơn mấy trăm đệ tử tiến vào Thương Sơn cốc thí luyện, lần này thánh giáo chỉ cử 2 trưởng lão cảnh giới kim đan đỉnh phong cùng 10 chấp sự kim đan sơ kì đi theo, trên đường đi Tiểu Linh cùng Yên Nguyệt liên tục đùa giỡn thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình với Lâm Thần làm hắn nhận được vài đạo sát khí, đoàn người đi hơn nữa ngày đã tiến vào Thương Sơn cốc.
– Các người tiến vào bên trong thí luyện nếu như gặp phải nguy hiểm liền phát tính hiệu cầu cứu các vị trưởng lão cùng chấp sự sẽ nhanh chóng tiến đến đã rõ chưa?
– Rõ.
– Thí luyện bắt đầu.
Bên trong thánh giáo Ngọc Li thánh sứ ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Kế Nam.
– Trần giáo chủ tại sao người lại để cho Lâm Thần đi thí luyện?
Trần Kế Nam đặt li trà lên bàn mỉm cười nhìn nàng.
– Thánh sứ người cũng biết đây là quy định của thánh giáo chẳng lẽ người quên hay sao?
– Người… Trần Kế Nam chẳng lẽ người không biết tình huống của Lâm Thần hoàn toàn khác với bọn chúng hay sao?
– Đối với ta quy định của thánh giáo là trên hết không có ngoại lệ.
– Tốt nhất là người cầu nguyện cho hắn đừng sảy ra chuyện nhất định sẽ hối hận.
– Có chuyện gì sao?
Đột nhiên tử bên ngoài phòng truyền đến giọng nói làm hai người biến sắc, một thân ảnh hư không xuất hiện trước mặt hai người.
– Tham kiến Lạc Nam tôn giả.
Ngọc Li thánh sứ nhìn thấy người này nét mặt hiện lên vẻ vui mừng, Trần Kế Nam sắc mặt lại âm trầm đến đáng sợ.
– Đứng lên đi, lúc nãy là các người đang cải nhau sao?
– Tôn giả Trần giáo chủ…
Ngọc Li thánh sứ tiến lên kể ra toàn bộ sự việc, tôn giả liếc nhìn hai người vẽ mặt không biến sắc.
– Ngọc Li người không cần phải để ý ta thấy chuyện này Trần giáo chủ làm cũng không say, người hãy ở lại đây với Trần giáo chủ ta sẽ đi mang tiểu tử kia trở về.
Vừa dứt lời thân hình Lạc Nam tôn giả liền hư không biến mất, Trần Kế Nam sắc mặt âm trầm nhìn Ngọc Li thánh sứ lần này Lạc Nam tôn giả không ngờ lại đến sớm hơn hắn dự kiến.
– Ngọc Li thánh sư ta còn có chuyện cần giải quyết xin phép cáo lui trước.
Ngọc Li thánh sứ trên mặt hiện lên nụ cười trêu chọc.
– Trần giáo chủ chẳng lẽ người không nghe tôn giả nói gì sao? không lẽ người muốn kháng lệnh.
Nàng nói xong trên tay xuất hiện một tấm thẻ bài màu đỏ, Trần Kế Nam lập tức cảm nhận được một luồn khí tức nguy hiểm ập đến.
Bên trong Thương Sơn cốc ba người Lâm Thần đã đi được vài dặm đường vẫn chưa tìm được một con yêu thú nào.
– Kì lạ không lẽ hôm nay bọn chúng biết thánh giáo thí luyện nên đã trốn hết? lần này nhất định phải nói phụ thân đổi ngày thí luyện.
– Tiểu Linh muội muội theo ta thấy bọn chúng nhất định là bị khí thế của nhân dọa sợ.
Liễu Yên Nguyệt nói xong lại liếc nhìn chủ nhân của mình, hai nàng vừa đi vừa đùa giỡn như hai tiên nữ chốn nhân gian, Lâm Thần đi phía sao đột nhiên ngừng lại bên trong cơ thể âm dương quyết nhận được dao động.
– Không ngờ lại đến nhanh như vậy.
Hai nữ đi trước nghe hắn nói liền khó hiểu quay đầu.
– Chủ nhân là ai đến?
Lâm Thần nhíu mày ánh mắt nhìn vế một phía bên trong khu rừng một thân ảnh áo đen hiện ra, hai nàng vừa nhìn thấy người này đều cảm nhận được một khí tức nguy hiểm liền vận linh lực đứng trước mặt bảo hộ Lâm Thần, thân ảnh áo đen trực tiếp bỏ qua hai nàng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Thần.
– Tiểu tử mau giao công pháp của người ra đây ta sẽ tha người một mạng.
Lâm Thần khóe miệng cong lên nhìn lão già.
– Người đến đây không phải để bắt ta hay sao?
– Tiểu tử đừng nhiều lời mau giao ra công pháp nếu không ta giết hai nha đầu này trước.
Lâm Thần không để ý đến lão lại nhìn sang một hướng khác hắn cảm nhận được một luồn khí tức mạnh hơn đang tiến đến, bên trong khu rừng lại đi ra hai thân ảnh màu đen, lão giả vừa nhìn thấy sắc mặt đại biến quay lưng bỏ chạy.
– Người của thánh hỏa giáo từ bao giờ lại sợ chúng ta đến vậy?
Nàng vừa nói thân ảnh đã xuất hiện trước mặt lão già ngọc thủ vỗ đến, lão giả áo đen vẫn chưa kịp phản ứng đã bị đánh bay trở về trào máu nằm trên đất thân thể liên tục co giật.
– Người… các ngươi là người của thánh lôi tông?
Nữ nhân áo đen tiến lại chỗ lão già một chân giẫm lên ánh mắt liếc nhìn qua ba người sao đó dừng lại trên người Lâm Thần.
– Người là Lâm Thần sao?
– Đúng vậy.
Nữ nhân áo đen nhìn hắn bình tĩnh trả lời ánh mắt có chút thưởng thức.
– Người muốn tự đi hay ta động thủ?
– Ta sẽ đi theo các người.
– Tốt.
Nữ nhân áo đen một chân giẫm xuống lão giả lại phun một ngụm máu, Lâm Thần liếc mắt liền biết lão nhân này đã bị nàng phế tu vi, hắn quay sang nhìn hai nàng.
– Yên Nguyệt, Linh nhi các người trở về trước đi.
– Chủ nhân người yên tâm Yên Nguyệt sẽ bảo vệ người, người mau chạy đi Yên Nguyệt sẽ cầm chân nàng.
– Hai người không tin ta sao?
– Chủ nhân hay để Linh nhi đi cùng người.
– Ngay cả lời ta nói hai người cũng không nghe?
Hai nàng vẫn còn muốn khuyên hắn đột nhiên cảm nhận linh hồn như bị khóa chặt đều lui sang một bên, nữ nhân áo đen nhìn Lâm Thần đi tới khóe miệng khẽ cong ánh mắt nhìn Liễu Yên Nguyệt cùng Trần Tiểu Linh như nhìn hai thi thể.
– Nếu người đụng đến hai nàng sao này nhất định sẽ hối hận.
– Chỉ là hai trúc cơ cảnh bổn tọa vẫn chưa để vào mắt.
Nàng nói xong lại liếc mắt nhìn nữ nhân áo đen còn lại, nữ nhân kia hiểu ý khẽ gật đầu.
– Đi thôi.
Ba người rời đi được nữa canh giờ một thân ảnh khác lại xuất hiện ánh mắt nhìn qua thi thể lão giả nằm trên đất sắc mặt trở nên âm trầm.
– Không ngờ ta lại đến chậm một bước.
Lâm Thần đi theo hai nữ nhân áo đen được nữa canh giờ liền ngừng lại, hắn nhìn xung quanh, bọn họ vẫn còn đang ở trong Thương Sơn cốc.
– Người ở đây trong chừng hắn.
Nữ nhân áo đen thân hình lóe lên liền biến mất, Lâm Thần đi đến một gốc cây ngồi xuống tu luyện, một lúc sao nữ nhân kia trở lại trên tay còn mang theo một đầu yêu lang chính xác là một con câu nguyệt yêu lang vương yêu thú cấp 2 đỉnh phong.
– Tôn giả người đây là…
– Câm miệng, bổn tọa làm việc người có thể xen vào sao?
– Thuộc hạ không dám.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.