Đám Cưới Hào Môn – Chương 539: Đứa con bất hiếu – Botruyen

Đám Cưới Hào Môn - Chương 539: Đứa con bất hiếu

Hủy hôn lại không thể sống sao?

Không thể ít nhất 3không được bình yên như bây giờ, những người đó đã cho an2h ta xem những thứ quá kinh khủng, quá..

Vì nhớ l5ại nên cơ thể Hình Tiểu Hành bắt đầu run rẩy, tay cầm đũa4 cũng run theo, va vào đĩa thức ăn phát ra tiếng lách các0h

Bà Hình khóc rưng rức, con trai của bà đã phải chịu tội gì thế này? Ông Hình kìm nén lửa giận trong lòng

Từ trước ông đã không có ấn tượng tốt về người phụ nữ tên Hạ Diệu Diệu kia

Đúng là thứ phụ nữ chui ra từ rãnh bùn, kiến thức nông cạn, trừng mắt tất báo”, hẹp hòi hung hăng càn quấy

(*) Trừng mắt tất báo: Thành ngữ Trung Quốc, xuất phát từ “Phạm Tuy Thái Trạch liệt truyện”, chỉ một cái trừng mắt mà cũng bị báo thù, dùng để ví von người có lòng dạ hẹp hòi

Dù Tiểu Hành có tốt hơn thì nếu lần sau không hài lòng, cô ta vẫn sẽ tiếp tục đưa thằng bé đi rèn luyện riêng đúng không? Vốn dĩ ông Hình không muốn quan tâm, cũng cố gắng nghĩ rằng đối phương có ý tốt nhưng nếu như ông bỏ qua lần này thì có khi nào bên kia nghĩ là nhà ông sợ, sau này sẽ phải khom lưng khụy gối kiếm ăn trước mặt họ? Nói gì thì nói, ông không thể để Tiểu Hành bị đối xử như vậy hết lần này đến lần khác được

Là người làm cha như ông vô dụng, không thể để cho con cái nở mày nở mặt với phía bên kia, nhưng nhà họ Hình bọn họ không thể chịu khuất phục, nhất định phải đòi một lời giải thích cho Tiểu Hành

Hình Tiểu Hành dần ổn định lại, hít sâu một hơi, còn an ủi ngược lại mẹ: “Con không sao..

Mẹ, mẹ mau ăn cơm…” Bà Hình nghe vậy, đau lòng mà rơi nước mắt

“Được rồi! Đang ăn cơm đấy! Khóc cái gì mà khóc?” Ông Hình đã có tính toán trong lòng, dù có mất hết của cải thì ông cũng không thể để cho con trai sống trong hoàn cảnh không được đảm bảo, vậy ông phấn đấu cả đời còn có ý nghĩa gì?

Trong khi Hạ Diệu Diệu ôm đứa bé không nghe lời, ông Hình và con trai lớn đã mang theo quà ngồi trong phòng khách nhà họ Hạ như kế hoạch

Bà Hạ nhiệt tình đón thống gia vào nhà, hết bưng trà lại đưa trái cây, tươi cười, khách khí nói: “Ông thông gia, cũng không có gì tốt để chiêu đãi, ông đừng để ý, lát nữa Tiểu Ngư sẽ về, chuyện kết hôn của hai đứa còn có gì cần bàn bạc thêm a?”

Không đợi đối phương trả lời, bà Hạ đã nhiệt tình mở đầu: “Có chuyện gì thì ông chỉ cần nói ra là được, không thể để hai đứa bé chịu oan ức, cũng không dám dổi ông, từ nhỏ Tiểu Ngư nhà tôi đã rất hiểu chuyện vâng lời, chúng ta làm cha mẹ khó tránh khỏi việc cưng chiều, thiên vị, ai cũng muốn cho con một đám cưới cả đời khó quên, cho nên bên thông gia có gì cần chúng tôi phối hợp thì cứ việc nói.”

Ông Hình và cậu cả nhà họ Hình nghe thấy lời bà Hạ thì không còn tức giận nữa mà trở nên buồn rầu, xem ra đối phương cũng không biết gì, hơn nữa có vẻ còn rất mong đợi đối với chuyện của hai đứa bé

“Ô kìa, suýt nữa quên mất, A Tần, cô lên lầu mang mấy danh thiếp nhà hàng và mẫu thiệp mời mà tôi đã chọn cho ông thông gia xem sao

Mấy chỗ tôi chọn đều là mấy nhà tổ chức tiệc cưới tốt nhất, nếu như ông thông gia muốn tổ chức đám cưới trên bờ biển nước ngoài hay ở đâu đó thì chúng tôi cũng ủng hộ…”

Ông Hình có rất nhiều lời giấu trong lòng không nói ra được, ông biết chuyện của Tiểu Hành không có quan hệ gì với người mẹ đang cố gắng tỏ ra coi trọng con gái trước mặt ông này, bà ấy cũng muốn tốt cho hai đứa trẻ

Ông Hình chỉ có thể cười phụ họa

Tiểu Ngũ ở sau lưng bà Hạ, tạo ra con số ảo, còn ngoẹo đầu, nghi ngờ đánh giá hai người, từ hình ảnh thu được, nhanh chóng xử lý thông tin, kết quả cho ra mấy từ ngữ như: gượng ép, tức giận, không nhịn được, ngầm chịu đựng..

Ông Hình và cậu Cả nhà họ Hình kinh ngạc nhìn vật nhỏ có rất nhiều về mặt phong phú vừa xuất hiện kia

Bà Hạ đã quen với ánh mắt kinh ngạc của người khác từ lâu nhưng bây giờ đổi thành thông gia tương lai thì lại khác, làm thế nào cũng không giấu được sự kiêu ngạo, hài lòng, điều này có thể tăng thể diện cho con gái trước mặt nhà chồng tương lai

“Đều do con rể của tôi mang đến, nó gọi là Tiểu Ngũ, nghịch ngợm như trẻ con vậy.” Ông Hình khổ sở, ô tô thông minh, khoa học kỹ thuật đã phát triển đến bước này rồi sao? Ông vẫn nghĩ rằng Hòa Mộc có quyền thế ra sao thì cũng không thể bằng những gì ông đã trải qua

Nhưng nhìn thứ mà người ta tùy tiện lấy ra xem, chỉ riêng cái ghế thông minh này, nó được trang bị đầy đủ lồng bảo hộ và cơ chế bay vọt để ứng phó trong trường hợp khẩn cấp, từ lâu đã không cùng một cấp độ với hầu hết sản phẩm đương thời

Niềm tin chất chứa trong lòng ông Hình lúc trước đã bị sụp đổ không còn dấu vết, hơn nữa bà Hạ luôn miệng gọi ông là thông gia, rõ ràng rất chân thành muốn hai đứa kết hôn

Thậm chí bà ấy còn mơ hồ nhắc đến những lợi ích hại đứa trẻ sẽ có được sau khi kết hôn, không hề giả vờ kiểu cách, cũng không tự cho mình ở vị trí hơn người, thành ý như vậy khiến ông Hình càng không tiện mở miệng

Bà Hạ không biết gì, chỉ cảm thấy thật vất vả mới có một người thân bình thường nên cao hứng, hơn nữa sao bà dám ỷ vào con rể lớn mà ăn hiếp người khác, con rể lớn không phải loại người sẽ trả tiền vì sai lầm của bà, nếu không để lại đường lui thì sau này sẽ rất lúng túng

“Tiểu Hành đâu? Sao thằng bé Tiểu Hành không tới, nhắc tới Tiểu Hành thì thằng bé thật hiểu chuyện, không phải là ba bọn trẻ bị huyết áp cao à, thằng bé lập tức giới thiệu một vị bác sĩ chăm sóc sức khỏe, đều nhờ gia đình ông dạy dỗ tốt, thật có hiểu…” Bà vừa nói lời này xong thì cửa mở ra, ông Hạ xách một đống thuốc đi vào, mặt mày hớn hở, thấy thông gia lại nhiệt tình tiến lên bắt tay trò chuyện

Mới sáng sớm ông đã đi ra ngoài khám bệnh, đang mua thuốc thì người bạn già gọi điện thoại nói thông gia tới nhà, nên ông chỉ một ít thuốc là đã về

Ông Hạ nghĩ đến giá thuốc thì nụ cười trên mặt càng giống như nở hoa: “Bạn của Tiểu Hành quả tốt, thấy không, những thuốc này đều nhờ mặt mũi Tiểu Hành nên được giảm giá năm mươi phần trăm đấy, giảm năm mươi phần trăm!” Ông Hạ giơ bàn tay được chăm sóc mấy năm nay lên: “Mấy thứ thuốc này có giá hơn mười ngàn đấy, tôi vốn đang đau lòng thì người ta bán cho tôi với giá năm ngàn, Tiểu Hàng có mặt mũi thật

Ha ha ha!” Ông Hình nhìn đối phương mang hai lọ thuốc về, lại liên tưởng mấy chữ “bạn của Tiểu Hành”, hận không thể đánh chết thằng con bất hiếu kia.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.