Đại Việt Dâm Thần – Chương 58 Bán nghệ không bán thân – Botruyen
  •  Avatar
  • 58 lượt xem
  • 2 năm trước

Đại Việt Dâm Thần - Chương 58 Bán nghệ không bán thân

– Thật thứ lỗi Ánh Nhật công tử , Ngọc Trinh cô nương đã được vị đây mời hát cả ngày này , hẹn công tử lần sau lại đến .

Nhưng nào ngờ tên đó không nghe , lại còn ngang ngược nói :

– Không được , đã nói bản thiếu gia hôm nay tâm trạng không tốt , nên ngươi phải gọi Ngọc Trinh của ta ra , nếu không thì đừng tránh ta đập nơi này của ngươi

Mụ tú bà ấp úp : Ta … thật khó xử !

Tên thiếu niên được gọi là Ánh Nhật hừ lạnh , rồi quay sang nói với Dương :

– tiểu tử thối này , biết ta là ai không , khôn hồn thì cút !

Dương không nói , quay đi lên tầng :

– Ta lên phòng chờ , bà mau bảo nàng ta lên đây !!

Ánh Nhật thấy vậy thì vô cùng tức giận , hắn chưa từng bị ai khinh rơ như vậy nên hắn gào lên :

– Hỗn xược , dám không coi bản thiếu gia ta ra gì , người đâu đánh hắn !

Dứt lời , hai tên cầm bảo đao đằng sau gã lập tức xông lên , nếu đối với người thường thì hai tên Đấu Sĩ này là quá đủ , nhưng Dương nào phải người thường , mà thậm chí chả cần đến Dương ra tay , hai tên tay sai kia đã bị Hắc Minh đạp cho hai nhát bay ra khỏi quán .

Tên Ánh Nhật méo mó mặt mũi , hắn lắp bắp chửi :

– Tên khốn khiếp nhà ngươi biết ta là ai không , ta là ….. bốp .

Nhưng chưa kịp nói hết câu hắn đã bị Bạch Minh vả một phát vào mồm .

  • Ngươi dám … bốp !

– ta sẽ … bốp !

Và cứ lời nói thốt ra , hắn lại bị Hắc Minh , Bạch Minh thay nhau vả liên tục vào mõm . Đến khi mặt hắn đã trở thành mặt heo , Dương mới ra lệnh cho hai người họ dừng lại .

Hai tên lúc nãy bị đạp ra khỏi cửa bây giờ cũng tệp tễnh chạy vào mà dìu thiếu chủ của mình rời đi .

Tú bà luôn đứng bên cạnh quan sát thì giờ mới hoàn hồn mà đi tới chỗ Dương nói :

– Công tử , ngài thật hại chúng ta rồi , người mà thuộc hạ ngài vừa đánh chính là Vũ Ánh Nhật , thiếu gia của Hoa Liên Tông đó !

Dương nghe vậy chỉ nhếch miệng :

– Hoa Liên tông ???

– Ngươi cứ yên tâm , ai hỏi , nói rằng Nam Dương ta làm !

Mụ tú bà nghệt mặt , không biết tên công tử này lấy dũng khí ở đâu , hay có gia thế gì mà lại can đảm nói như vậy , theo mụ biết thì tại Kiến Xương này thì có năng lực nói như vậy thì cũng chỉ có người của Luyên Thuyên phái mà thôi .

Không nói nữa , Dương theo chỉ dẫn của bà ta đi đến phòng của Ngọc Trinh .

Căn phòng này có thể nói là sang trọng nhất cái thanh lâu này , mọi thứ đều óng ánh , lại thêm mùi thơm từ nước hoa , mùi đàn bà , vô cùng thú vị . Trong phòng còn có nguyên một bục , chắc để cho người tên là ngọc trinh múa hát ở đây .

Dương đi vào bàn , thấy đồ ăn , rượu nhắm đã được bày sẵn trên bàn , hắn ngồi xuống , nhâm nhi thức ăn mà chờ đợi .

Đột nhiên , chiếc rèm mỏng chiếc bục được rủ xuống , đằng sau thấp thoáng hiện lên một bóng hình mỹ miều đang ngồi sau tấm rèm nhìn ra . Rồi Ngọc Trinh đó cũng không nói gì, chỉ khẽ đưa mười ngón tay lên bèn nghe thấy một chuỗi âm thanh từ xa đến gần. chầm chậm mà đến.

Những âm thanh đầu tiên nhẹ nhàng như nước thanh tuyền nhỏ xuống, dần dần tiết tấu gấp gáp hơn như mưa bụi đầu xuân lắc rắc rơi. Lắng tai nghe kỹ thì tiếng đàn đó như mang theo một ma lực kỳ lạ, âm vân như đang xoay tròn trên đỉnh đầu nhưng lại như đang thì thầm bên tai khiến người ta mê đắm.

– say giấc mộng ban đầu

Yêu ngươi thuở mới đôi mươi

Em đang độ trăng tròng …..

Một chuỗi âm thanh nhẹ nhàng dễ nghe , tiếng thiếu nữ trong trẻo truyền đến như là đang kể lại những tâm sự thiếu nữ của mình, hiền dịu mềm mại ôn hoà .

Khúc ca của Tần Tiên Nhi quả là tuyệt vời nhưng đối với một người có Thiên Thư như Dương thì hắn vẫn vô cùng tỉnh táo , cũng không quá chìm đắm vào lời hát .

Lời cuối cùng của bài hát cất xuống cũng là lúc chiếc rèm được vén lên , một khuôn mặt quốc sắc thiên hương xuất hiện trước mắt Dương.

Các đường nét thanh tú tao nhã, mặt ngọc hồng hào, mắt hạnh mũi quỳnh, cái miệng nhỏ xinh như trái anh đào , đôi mắt đẹp long lanh trước bao ánh mắt ngưỡng mộ, quả là một nữ tử có dung mạo vô song. Đặc biết là đôi chân thon dài trắng nõn được phô bày mà không một mảnh vải che đi .

P/s : Không biết Ngọc Trinh ngoài đời có như mình mô tả không nhỉ

Trái tim Dương đập dữ dội vài cái. Nàng Ngọc Trinh này quả thật xinh đẹp , nhưng cũng chỉ là đập vài cái Dương cũng không có để ý nữa , vì nữ nhân mà hắn gặp và chơi còn xinh đẹp gấp nhiều lần ( Phùng Đề Mạc ) .

Ngọc Trinh để ý từng chi tiết biểu cảm của Dương nên nàng có thể phát hiện được một chút không quan tâm và khinh miệt của Dương , nàng phẫn nộ trong lòng . Trước đó là một hoa khôi vô cùng xinh đẹp , đàn giỏi hát hay , khiến ai cũng nhìn nàng mà thèm thuồng . Nhưng không ! Tên trước mặt nàng này không nhưng không tỏ ra như vậy mà lại còn không thèm khen nàng lấy một câu .

Trong lòng Ngọc Trinh thầm phẫn nộ nhưng ngoài mặt thì vẫn làm ra vẻ mỉm cười nói:

-“Xin hỏi vị công tử này phải xưng hô như thế nào đây ạ?”

Dương điềm đạm : cứ gọi ta là Dương công tử là được !

  • ta ngất , bắt người ta gọi bằng công tử lại còn điềm đạm !

    Ngọc Trinh bắt đầu thắc mắc về thái độ của Dương :

  • tiểu nữ ngu muội chỉ có chút tài nghệ nhỏ nhoi, chắc khó có thể thoả mãn công tử.”

    Dương cười lắc đầu : nhạc rất hay đó chứ !!

  • Vậy tại sao tiểu nữ lại thấy như Dương công tử không hài lòng về thiếp !

Dương lại càng cười to hơn , rồi hắn nâng ly rượu trên bàn lên :

– Thôi không nói nữa , thực sự nhạc của nàng rất hay , bây giờ ta mời nàng một chén , nàng không từ chối chứ !

Thấy Dương không nói về vấn đề kia nữa , Ngọc Trinh cũng không chấp nhất mà tiếp lấy ly rượu , che tay uống hết .

Rồi bất ngờ Dương hỏi một câu khiến nàng ta , khựng người , có chút run rẩy như bị nắm thóp :

– Ngọc Trinh cô nương đây chính là bám nghệ , không bán thân sao ??

P/s : Mn muốn Dương xơi Ngọc Trinh hay không . Bình Luận mãnh liệt lên để cho ta biết ý kiến của mn .

  • -các đọc giả có tâm có thể cho ta xin cái đề cử được không ???????????????????? ta muốn bằng bạn bằng bè

– mà sắp đến chap 60 rồi .các ngươi muốn chap đó tổng hợp sự kiện hay viết luôn ??

– – MÀ MỌI NGƯỜI HÃY LIKE MỖI CHƯƠNG NHÁ

hihi lời tác nói hơi nhiều , xin lỗi !!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.