Đại Việt Dâm Thần – Chương 49 Du thuyền – Botruyen
  •  Avatar
  • 59 lượt xem
  • 2 năm trước

Đại Việt Dâm Thần - Chương 49 Du thuyền

Sau một 30 phút nói chính sự , hai người bọn họ bắt đầu nhâm nhi cốc rượu thượng hạng được đặt trên bàn . Vì đây là tầng trên cùng chính vì thế gió thổi ào ào , thấy thế Dương và Thành Nam liền cùng nhau chém gió . Họ nói chuyện đàm đạo … đủ thứ , xưng huynh gọi đệ , thân thiết như anh em ruột . Thậm chí lúc sau Thành Nam còn kê ghế ngồi cạnh Dương chứ không còn ngồi đối diện như lúc đầu nữa .

Rồi bữa tiệc cũng đến lúc tàn , Dương tỏ vẻ tiếc nuối mà từ biệt Thành Nam . Rồi Dương rời đi ý định trở lại Thần Quang tháp để hội tụ với Tố Âm .

Đi dọc trên con sông thơ mộng khi nãy , bây giờ cuộc đua thuyền kịch tính cũng đã kết thúc , thay vào đó là những chiếc thuyền du ngoạn , thuyền hoa … đang chậm chạp trôi trên sông .Gió thu khẽ thổi, hàng dương liễu đu đưa trước gió, mặt sông tựa như một mặt gương khổng lồ sáng bóng, khi ánh nắng chiều chiếu xuống, mặt nước phản xạ ánh vàng nhàn nhạt.

Trên mặt sông sóng vỗ nhè nhẹ, du thuyền đi lại như thoi đưa, không ngừng truyền đến tiếng cười nói từ những con thuyền, đều là các tiểu thư tỷ muội xuất du vãn cảnh, quang cảnh thật là náo nhiệt.

Vô số các tu sĩ , thiếu gia đứng trên đầu thuyền, đôi mắt như dính vào những hoa thuyền của các thiên kim tiểu thư, nét mặt không hề che dấu khát vọng như chó sói rình mồi. Nhưng ngay khi tiếp cận hoa thuyền, bọn họ nhất thời cải biến sắc mặt, trở lại một dáng dấp rất mực chánh trực thanh cao, mắt không tà niệm, phe phẩy quạt, , vô cùng phong lưu.

Vài chiếc quan thuyền thả neo trên mặt hồ, các nàng thiên kim tiểu thư ẩn sau những tấm mành, len lén nhìn đám phong lưu tài tử xung quanh, lựa chọn ý trung nhân cho mình.

Đột nhiên đám mỹ nữ như bị gió thổi túm tụm lại bên cạnh lan can bờ sông , không ngừng nhìn về phía mặt nước xa xa bàn tán, tiếng oanh oanh yền yến thỏ thẻ thật dễ nghe.

“Ôi, mau nhìn kìa, nhìn xem, đó là Đệ nhất thiên tài quỳnh phụ Nguyễn Quang Vinh , “

“ Đúng rồi , chính là Quang Vinh thiếu gia của tông gia Hồng Lĩnh Nghiệp rồi “

“Ôi, thật là đẹp trai”

“Ôi, thật là si tình kìa”

“Ai, đây là tiểu thư nào mà may mắn vậy”

Dương theo hướng các cô gái chỉ chỏ, nhìn về hướng đó.

Chỉ thấy trên mặt hồ có hai chiếc hoa thuyền đang theo dòng song song tiến trôi đến, mỗi chiếc đều có hai tầng, cao khoảng 6, 7 thước, trên treo đèn lồng, tầng trên là lầu các, xưng đắc thượng thị khí vũ hiên ngang.

Trên hai chiếc hoa thuyền đề treo cờ quạt tung bay . Trên chiếc thuyền ở bên phải, một vị công tử đứng thẳng trên đầu thuyền, mặt đẹp như ngọc , mặt có nét cười, áo bay theo gió, dáng trông thật là phong lưu tiêu sái.

Chiếc hoa thuyền thứ bên cạnh to cũng rất sang trọng , so với chiếc hoa thuyền của tên Quang Vinh còn lớn hơn chút ít , phi diêm lầu các, không thể tả hết sự quý phái của nó. Chỉ tiếc rèm treo bốn bề, khiến người người không thể thấy rõ, trên đầu thuyền treo một chiếc đèn lồng thật lớn tung bay theo gió, trên đó hai chữ vàng thật lớn “ Vũ Ánh “

Là Ánh Nguyệt tiểu thư, là tài nữ của Hoà Liên Tông , một nữ tử đứng bên cạnh Lâm Vãn Vinh kêu lớn, trên mặt tràn đầy hưng phấn, hiển nhiên là kẻ đang thần tượng Ánh Nguyệt tiểu tỷ kia , không chỉ cô gái này vui sướng mà các ả khác và bọn đàn ông cũng reo lên vui sướng , họ reo hò còn lớn hơn nhiều so với khi thấy Quang Vinh . Cũng không khó hiểu vì Ánh Nguyệt chính là chủ nhà nên tất nhiên mọi người quen thuộc và chào đón hơn .

Dương lúc này cũng tự nói : Ánh Nguyệt … là cô nàng lúc ở Vạn Bảo Đường ư .. !!

Bất chợt chiếc rèm ở thuyền hoa của Ánh Nguyệt vén lên , cùng với đó là sự xuất hiện mỹ nữ mà người dân ở đây mong chờ , nàng bước ra đưa mắt nhìn về phía Dương , một ánh mắt vô tình đầy cố ý , nàng nhẹ nhàng gật đầu . Những người xung quanh còn tưởng nàng gật đầu với mình liền quơ tay quơ chân sung sướng . Có người còn vui mừng quá mà mất trụ ngã xuống sông .

Cùng với ánh mắt đưa tình của Ánh Nguyệt là một đôi mắt diều hâu sắc lẹm đang nhìn về nơi hắn . Chủ nhân của nó chính là Quang Vinh , người đang tán tỉnh Ánh Nguyệt nhưng bất thành .

Thuyền hoa của Ánh Nguyệt đổi hướng dần dần tiến tới ví trí của Dương . Chỉ còn cách không xa , thì bất ngờ một chiếc thuyền hoa khác phi lên chắn giữa Dương và thuyền của Ánh Nguyệt . Chiếc thuyền này nhỏ hơn hai chiếc vừa rồi nhưng lại đẹp hơn rất nhiều , chất liệu quý giá , chi tiết hoa văn thì chân thật .

Lúc này chiếc thuyền chen ngang kia cũng dừng trước chân của Dương , một tỳ nữ xinh đẹp từ từ bước ra :

– Dương công tử , tiểu thư nhà chúng ta muốn mời công tử cùng đàm đạo hưởng hội !

Dương vô cùng ngạc nhiên và tò mò tiểu thư trong lời của nha đầu này là ai , vì sao lại mời mình lên thuyền , chẳng nhẽ nhìn trúng mình nên muốn mời về làm lang quân !!

Đang do dự thì một giọng nói trong trẻo nhưng có phần Tinh Quái vang lên :

– Dương công tử , ta muốn mời công từ cùng du thu thôi mà , chẳng lẽ công tử lại lỡ từ chối tiểu thiếp sao !

Ngước nhìn lên cô gái vừa nói Dương không khỏi nuốt nước bọt “ ực “ một tiếng . Đó là một cô gái xinh đẹp , trắng trẻo , nhưng có đôi mắt sắc lẹm , môi nở nụ cười tươi tắn lại có phần nham hiểm . Đáng chú ý nhất bộ đồ cô ấy mặc , nó hoàn toàn bó sát người , thậm chí phần cánh tay , eo hoàn toàn được để lộ tạo sự quyến rũ tột cùng .

Một người xung quanh cũng không khỏi xuýt xoa :

– uầy , đó là ai mà lại xinh đẹp như tiên vậy , Ánh nguyệt có vẻ cũng phải thua một chút !

– còn cái tên đó là ai mà lại được cô gái ấy tiếp đón vậy

Tiếng bàn tán xôn xao vang lên

Còn Dương , hắn cũng không do dự nữa mà đạp chân nhấc người lên ban công thuyền nơi cô nàng nóng bỏng đang đứng

Đằng xa , chứng kiến cảnh đó Ánh Nguyệt chỉ biết tròn mắt khó hiểu , rồi lúc sau nàng mới tỏ ra giận giỗi , nàng giậm chận tức giận , nói với người hầu : chúng ta đi “

Đoàn người xem hội cũng không vì sự rời đi của hoa thuyền mà trở nên thưa thớt , thậm chí còn tụ tập đông hơn để chém về tình huống như thế

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.