Đại Việt Dâm Thần – Chương 47 Thần Quang Tự – Botruyen
  •  Avatar
  • 67 lượt xem
  • 2 năm trước

Đại Việt Dâm Thần - Chương 47 Thần Quang Tự

Trở về phòng Dương nằm lên giường mà nhớ lại hình ảnh của Phùng Đề Mạc . Tất cả những cảnh ân ái đêm đó đều từ từ hiện ra . Chợt sững người khi Dương nhớ ra rằng lúc ấy Đề Mạc đã đưa cho dương một vật . Lấy vật ấy ra từ nhẫn Cổ Tinh Thiết , Dương tò mò ngó ngiêng , đó là một qua cầu màu trắng to bằng nửa nắm tay :

– Thiên Thư , đây là vật gì vậy !

Như mọi khi cần , Thiên Thư lại xuất hiện trả lời Dương :

– Đây là Xuyên TiNh Cầu , bảo vật hộ thân , chỉ có Thánh Khí sư cao giai trở lên mới có thể luyện . Tác dụng là tạo ra một cổng không gian dịch chuyển đến tinh cầu khác . Nhưng vị trí bị dịch chuyển không được xác định nên có thể xảy ra rủi ro .

Dương lại hỏi :

– Vậy tại sao họ không dùng Truyền tống tinh cầu trận để di chuyển mà lại sử dụng cách mạo hiểm thế này !

Thiên thư đáp :

– Truyền tống tinh cầu trận không phải ở đâu cũng có , phải biết ở Đại Việt tinh cầu cũng chỉ có 3 cái phân biệt , đã thế không phải lúc nào cũng sử dụng được . Lại nói Xuyên Tinh Cầu còn coi như là lá bùa hộ mệnh , khi đến đường cùng có thể tuỳ thời cứu một mạng .

Dương hiểu ra nói :

– Đúng là không có gì toàn vẹn !

Rồi hắn nằm xuống ý định đi ngủ để chuẩn bị lên đường sang Vũ Thư . Nằm được năm phút thì hắn giật mình bật dậy nói :

– khoan đã , nói như vậy là Phùng Đề Mạc là ở tinh cầu khác ??

Thiên Thư cũng bị hắn làm cho giật mình đáp :

– Ách , đúng vậy , phùng đề mạc 20 tuổi cấp 33 song hệ mộc thuỷ đến từ Trung Hoa Tinh cầu !

Dương ngạc nhiên :

– Trung Hoa tinh cầu ? Vậy thượng hải là ở đâu ??

Thiên thư giọng đều đều nói :

– Trung Hoa tinh cầu có ba địa điểm được coi là trung tâm đó là Hông Kong , Ma Cao và Thượng Hải .

Nghe vậy Dương không khỏi kinh ngạc :

– nói vậy thì gia tộc của Đề Mạc là ở nơi trung tâm này , không những thế nàng còn có hai bảo vật mà chỉ luyện khí thánh mới cao cấp trở lên mới có thể luyện , chắc chắn gia thế của nàng cũng phải thuộc top khủng .

Nghĩ đến đây Dương nhớ lại lời hứa lúc đó . Cũng không vì bối cảnh của Đề Mạc mà Dương bắt đầu lo sợ , thậm chí bây giờ máu hắn đang sôi sục muốn tới nơi đó quậy phá một phen .

– trung hoa ư , thượng hải ư , ta sớm muộn cũng sẽ ghé thăm thôi .

Đêm đó hắn dành toàn bộ thời gian để cùng thiên thư đàm đạo , tìm hiều về các thế lực , tinh cầu … và một vấn đề khiến hắn vô cùng tò mò mà Thiên Thư không chịu nói chính là về … Kỷ Nguyên Trống …

5 ngày sau

….

Yến hội Thần Quang Tự diễn ra vào năm lẽ , tức hai năm một lần , mỗi khi diễn ra đều thu hút rất nhiều du khách thập phương , họ đến đây không chỉ để tham quan Thần Quang tháp mà còn để chứng kiến cuộc so tài đầy thú vị của thế hệ trẻ Thái Bình Quốc .

Dương lúc này cũng đã xuất hiện tại Vũ thư , mà cụ thể là Minh Lãng thành . Dòng người nơi dây vô cùng chật chội , đường đi đông đúc không thể tả, đừng nói chi đến xe ngựa, ngay cả người đi đường muốn lọt qua cũng thật là khó khăn.

Đi cùng Dương chính là Hắc Bạch Minh phân biệt đi đằng sau , bên cạnh hắn còn có Tố Âm trong bộ áo lụa màu lục vô cùng gợi cảm và xinh đẹp .

Hai bên đường lớn, lầu gác cao cao, lồng đèn treo cao , các lá cờ , băng rôn đù màu đẹp không thể tả. Những người đi đường tranh nhau nhìn ngắm, chỉ chỉ chỏ chỏ vào các loại , khắp nơi đều cười nói vui vẻ, cực kỳ náo nhiệt. Không khí tưng bừng, so với tết nguyên đán ở Hưng Hà , chỉ có hơn chứ không kém.

Tố Âm tuy là đi rất nhiều nơi với cha , nhưng khung cảnh náo nhiệt như tối nay cũng lại là lần đầu tiên nhìn thấy, vì vậy nàng vô cùng phấn khích . Thấy vẻ mặt của Tố Âm , Dương tiến tới định một tay nắm lấy tay nhỏ bé của Tố Âm , Nhìn Dương nàng liền cười ngọt ngào với hắn.

Thấy Tố ÂM mắt không nhìn nghiêng, Dương chẳng muốn suy nghĩ nhiều, đại thủ duỗi ra, mò tới ngọc thủ của nhị tỷ mình.

Đại tiểu thư ánh mắt đang nhìn trên tầng lâu được trang trí phía trước, trên mặt lại một mảng đỏ hồng, tiểu thủ khẽ run rẩy, khẩn trương thấm đầy mồ hôi. Dương giữ chặt tiểu thủ của nàng, nàng khẩn trương nhìn sang Hắc Bạch Minh , thấy hai người họ không phát hiện chút nào, lại nhịn không được trừng mắt nhìn Dương, tiểu thủ khẽ giãy dụa. Thật ra Hắc Bạch minh đều nhìn thấy nhưng cũng chẳng có một tí ý nghĩ gì khác vì bọn họ chính là chị em .

Dần dần xuất hiện trong tầm mắt là một ngọn tháp khá cao , bên cạnh Tố Âm cũng nói :

– A , Nam Dương đó có phải Thần Quang Tháp không ??

Dương gật đầu đáp :

– Đúng vậy , đó chính là Thần Quang tháp , tương truyền nó đã có cách đây mấy đời do phật sư cấp Đấu Thánh xây dựng

Tố Âm và Hắc Bạch minh trầm trồ ngắm nhìn tháp

Trước mặt một ngôi tháp cao cao xuất hiện , quanh nó là cỗ không khí trong lành linh thiêng .

Đi đến cổng tháp một bài thơ được khắc trên tượng đá đặt ngay trước cửa . Nhìn thấy nó Tố Âm lắc đầu :

– không biết trên đó ghi gì vậy !

Dương lập tức lấy kiến thức từ Thiên Thư để ra oai với nàng :

– Đó là một bài thơ viết bằng ngôn ngư phật pháp . Nó ghi là :

Thần quang tự diểu hứng thiên u.

Sanh thố phi ô thiên thượng du.

Thập nhị lâu đài khai hoạ trục.

Tam thiên thế giới nhập thi mâu.

Tục đa biến thái vân thương cẩu,

Tung bất tri niên tăng bạch đầu.

Trừ khước chú hương tham Phật sự,

Tá dư niệm liễu tổng hưu hưu.

Hắc Minh ngay tức khắc trầm trồ :

– thiếu chủ thật đúng là tài giỏi như vậy cũng biết

Dương đắc ý .

Nhưng cũng vào lúc này một giọng nói khác vang lên :

– không ngờ vị thiếu niên đây còn trẻ vậy mà đã tinh thông phật pháp .

Dương quay về phía phát ra giọng nói , đó là một thanh niên trong bộ hoa phục , khuôn mặt hiền hoà , dáng vẻ điềm đạm . Thấy vậy Dương cũng không tỏ ra kiêu căng mà tử tế đáp lại :

– Huynh đài qua khen , cũng chĩ là thú vui lúc rảnh rỗi , mong huynh đài chớ chê !

Tên thanh niên hoa phục mỉm cười tiến tới :

– tình cờ thì ta cũng có chút am hiểu về thơ Phật Pháp , mong được cùng vị đây đàm đạo

Thấy vậy Dương cũng khó mà từ chối quay sanh Tố Âm trưng cầu ý kiến . Tên hoa phục là người có học , thấy vậy liền hiểu ý mà nói :

– [ ] – Vị tiểu thư xinh đẹp đây chính là bằng hữu của huynh đệ này đúng không , như vậy đi chúng ta gặp mặt coi như có duyên nên ta mời các vị một bữa được không !

Tố Âm lập tức từ chối :

– ta thật sự xin lỗi , ta còn phải vào chùa dâng hương kính phật nên đành phải nhường bữa tiệc này cho tiểu đệ ta ma huynh thông cảm !

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.