Không ngờ Minh Thần lại bị chính muội muội của hắn kéo lại không cho ngăn cản tên Nhiếp Ly bước trên con đường tu luyện.Nhưng trên đời làm gì có chuyện từ bỏ hắn là Tề Thiên Đại Thánh 72 phép biến hóa cơ mà nhưng cảnh tượng này là ngàn năm có một có thể ngủ với nàng là điều mơ ước nên cũng không muốn bỏ.
Hắn vừa suy nghĩ làm thế nào vừa ngăn cản tên Nhiếp Ly vừa có thể ngủ với muội muội của nàng chợt nhớ đến có một phép biến hóa.Liền bứt ra một sợi lông từ trên người lập tức tạo ra một phiên bản khác giống hệt hắn.Liên kết với thần thức với phân thân nhếch miệng nói
“Trông cậy vào ngươi đó phân thân của ta.”
“Yên tâm Đại Thánh việc này cứ giao cho thần.”
Phân thân cung kính nói với hắn lập tức rời đi.Minh Thần cũng yên tâm liền ngủ cùng với nàng.Lúc này phân thân Minh Thần đi xung quanh khu rừng để tìm kiếm bọn Lục Phiêu đang săn bắt yêu thú để hoàn thành nhiệm vụ mà bản thể đã giao ra.
Chỉ một lúc sau,hắn đã tìm thấy được bọn nhóc con giống với miêu tả của Minh Thần.Tên Nhiếp Ly đang kiểm tra lại số yêu thú mà bản thân đã bắt được vô cùng thỏa mãn hướng tới hai thiếu niên kia nói
“Hiện tại đã đủ rồi Lục Phiêu,Đỗ Trạch hai ngươi nghỉ một chút đi ta đi dạo xung quanh đây xem có gì không ?”
“Nhiếp Ly ngươi cẩn thận đó.”
Đỗ Trạch nói với Nhiếp Ly lo lắng.Vì đây là người đã đứng lên gia tộc không hề xem thường những dân thường như bọn hắn,hơn nữa còn giúp những người khác tu luyện nữa chống lại các thế gia lớn.Nhiếp Ly nghe vậy khẽ gật đầu rồi rời đi.
Phân thân Đại Thánh đã đứng quan sát từ rất lâu đợi bọn nhóc ngủ say rồi bắt đầu cướp vì Minh Thần đã dặn không được sát hại những đứa nhóc con này không muốn náo loạn ngay trong thành.Một lúc sau,hắn nhìn Lục Phiêu và Đỗ Trạch đã ngủ say liền đi ra cướp từng túi yêu thú của bọn chúng.
Đỗ Trạch nghe được có tiếng gì đó rất gần lập tức tỉnh dậy thấy từng yêu thú đang bị cướp đi.Đây là công sức của cả nhóm săn bắt được nhưng làm thế nào lại bị cướp kẻ khác cướp một cách thản nhiên như vậy thầm thấy không ổn lập tức cảnh giác hướng tới người đứng trước mắt hắn sát ý nói
“Ngươi là ai và đang định làm gì với số yêu thú của ta ?”
Phân thân nghe được có tiếng nói sau lưng của hắn quay lại đã thấy một tên nhóc đã tỉnh lại,nhưng nhiệm vụ mà Đại Thánh đưa ra phải được hoàn thành nếu như thằng nhóc này không tỉnh thì có lẽ mọi chuyện sẽ êm xuôi hơn.Không nói nhiều hắn lao nhanh về phía Đỗ Trạch dùng kỹ năng vốn có của Minh Thần.Ấn vào điểm huyệt trên cơ thể của tên nhóc bất tỉnh.
“Đã xong,giờ bắt đầu đem chúng bán là hoàn thành nhiệm vụ của Đại Thánh.”
Phân thân nhìn số yêu thú trên tay mình bình tĩnh nói.Chỉ cần là nhiệm vụ mà Minh Thần đưa ra thì các phân thân sẽ tuân thủ mọi mệnh lệnh đây vốn là cuộc đời của hắn chỉ cần nghe lệnh của chủ thể dù không biết đó là đúng hay sai nhưng chỉ cần có mệnh lệnh buộc phải hoàn thành liền bắt đầu rời đi.Một lúc sau,Nhiếp Ly mới trở lại thấy toàn bộ yêu thú mà mình đi săn bắt được đã biến mất chỉ còn lại Lục Phiêu và Đỗ Trạch đang nằm gục xuống đất.Đúng lúc Đỗ Trạch cũng vừa tỉnh dậy thấy Nhiếp Ly liền hoảng hốt nói
“Không xong rồi,Nhiếp Ly.Toàn bộ yêu thú đã bị kẻ khác đánh cắp rồi.”
Nhiếp Ly nghe vậy vô cùng tức giận.Con đường tu luyện đã bị cắt đứt,công sức của bọn chúng mất mấy ngày để đi săn bắt bây giờ thì lại bị cướp thầm nghĩ xem rốt cuộc là ai đã làm như vậy.Một hồi lâu sau,hắn vẫn còn một kế sách chưa sử dụng ra nên cũng bình tĩnh nói
“Không sao đâu,các ngươi không bị gì là tốt rồi.”
Còn về phân thân Minh Thần bây giờ đang ở trước một cửa hàng chuyên bán về các yêu thú.Chỉ một lúc sau,trên tay cầm hơn 10 vạn yêu linh tệ thầm cảm thán nói
“Nhiêu đây tiền chắc sẽ thỏa mãn với Đại Thánh.”
Phân thân cũng mau chóng hoàn thành nhiệm vụ mà Đại Thánh giao ra lập tức trở về nhà.Thấy Minh Thần đang ngủ say cũng không dám làm phiền ngài ấy nên cũng đặt số tiền đã bán được từ yêu thú lên bàn cũng biến mất.
Sáng hôm sau,Minh Thần tỉnh dậy thấy hơn 10 vạn yêu linh tệ được đặt trên bàn mà theo như hắn nhớ không hề có tiền nào trên bàn hôm qua.Trầm ngâm suy nghĩ mới nhớ ra là hắn đã nhờ phân thân cướp yêu thú từ bọn Nhiếp Ly nên cũng đoán ra được đã thành công.
“Nhiếp Ly ngươi nghĩ trùng sinh là có thể bá đạo sao ? Tiếc là ngươi gặp phải ta rồi.”
Minh Thần không khỏi vui vẻ nói.Đây cũng chính là bước đầu tu luyện của chúng,nếu không có nó thì chắc chắn bọn chúng không thể nào mạnh như trong tiểu thuyết được.Dù sao cũng cảnh giác chút,Nhiếp Ly cũng từng là cường giả thông thạo đan sư nên cũng khá e ngại.
“Cũng nên chuẩn bị cho bước tiếp theo thôi.”
Hắn không thể nào cho tên đó tiếp tục tu luyện nữa liền hướng tới công đoạn tiếp theo.Nếu hắn nhớ không lầm thì ngoài cách bán yêu thú ra thì còn một cách nữa là bán Tử Lam Thảo nhưng hiện giờ toàn bộ đều đã bị hắn mua hết rồi.
“Cũng nên kêu muội muội của mình dậy thôi.”
Nhìn Hoàng Phi,hắn không khỏi cảm thán cô nàng này thực sự thích ngủ như vậy à.Nhưng thấy nàng ngủ say quá nên đành viết công dụng của Tử Lam Thảo trong việc luyện đan trước rồi kêu sau cũng được.Quả không hổ danh là tập sự dược sư có thể viết mọi tác dụng của dược thảo ngoài ra còn thêm vài phần tác dụng khác để tăng cường đan dược nữa.
Chỉ một giờ sau,toàn bộ công dụng của Tử Lam Thảo.Hắn không ngờ chỉ cần nghĩ đến cách luyện đan liền tự động ghi dù không cần nghĩ gì luôn vô cùng ngạc nhiên
“Tập sự dược sư cũng được đấy chứ.Nếu như tập sự đã ngầu như vậy rồi còn bậc thầy,tiên đan,… thì sao nhỉ ?”
Minh Thần vui sướng mong chờ đến cấp bậc cao hơn sau này.Muốn kiểm tra số vàng hiện tại đang có bao nhiêu liền nói
“Hệ thống cho ta xem giao diện thông tin.”
Ký chủ : Minh Thần
Tu vi : Bạch Ngân tứ tinh ( đã dung hợp pokemon Ho-oh)
Danh hiệu : Tập sự dược sư
Kỹ năng : Dấu ấn nô lệ
Thần sủng : Cửu Vỹ Yêu Hồ
Vàng : 59,990 vàng
Nhìn bảng giao diện hắn cảm thấy vô dụng,vàng thì nhiều nhưng kỹ năng thì chỉ có một cái thầm nghĩ mình có phải là một kẻ xuyên việt ít nhất không nhưng ý nghĩ này lập tức bị hắn gạt bỏ qua một bên kỹ năng có thể bù đắp dần qua thời gian nên cũng mặc kệ.
“Cũng nên kêu muội muội dậy thôi nào.”
Minh Thần nhìn vào căn phòng ngủ của hắn thấy Hoàng Phi vẫn còn đang ngủ mê man không khỏi cảm thán liền cũng đi kêu nàng dậy.