Minh Thần rời khỏi nhà một mình chạy tới nơi của Tiếu Ngưng Nhi đang tu luyện.Chỉ một lúc sau,hắn đã tới và đang nhìn cô nàng mải mê tu luyện mà không chú gì tới xung quanh không khỏi cảm thán
“Cũng chăm chỉ đó.”
“Ai đó.”
Tiếu Ngưng Nhi mở mắt lập tức triệu hồi một con dao trên tay của mình nói ánh mắt chứa đầy sự cảnh giác.Hắn ngạc nhiên khi thấy nàng đã phát hiện ra nhưng cũng không cần sợ hãi vì hắn đã hoàn toàn biết được cốt truyện hết rồi nên bình tĩnh đi ra.
Nàng thấy có kẻ đang nhìn trộm liền lao nhanh về phía hắn đâm vào ngực hắn.Nhưng do có sự bảo vệ từ hào vương bào nên con dao trên tay nàng bị biến dạng.Thầm cảm thấy không ổn Ngưng Nhi quay đầu định bỏ chạy nhưng khi định rời đi thì một giọng nói vang lên
“Có phải cứ vào đêm,chân của ngươi sẽ nóng như lửa đốt có phải không?”
“Cái gì,làm sao ngươi lại biết.”
Ngưng Nhi giật mình nhìn hắn.Trong đầu hiện ra vô số câu hỏi người đứng trước mặt là ai,lại biết rõ được bệnh tình của nàng,không ai có thể biết được nàng bị bệnh.Thầm cảm thấy được hắn đã thành công câu dẫn được liền giới thiệu bản thân.
“Ta là Minh Thần người hiện giờ có thể giúp chữa căn bệnh này.”
“Dựa vào đâu ta phải tin ngươi,hơn nữa ta và ngươi lần đầu gặp thì làm sao lại hiểu rõ được ta .”
Tiếu Ngưng Nhi lạnh lùng trả lời từ từ buông con dao xuống.Đùa gì vậy nhiệm vụ đã giao thì hắn bắt buộc phải làm còn không biết hình phạt là cái gì nữa liền bình tĩnh nói
“Ngoài ra hai chân ngươi sẽ nóng như lửa nhưng cơ thể lại giống như rơi vào hầm băng vào canh ba vậy, muốn tu luyện linh hồn lực vô cùng khó khăn phải không.”
Theo như hắn nhớ thì chứng bệnh của Ngưng Nhi được gọi là chứng Cực hàn, nguyên do là Ngưng Nhi thân con gái, chưa đến Thanh Đồng liền đã tu luyện vào ban đêm dẫn đến âm hàn chi khí nhập thể, làm kinh mạch bế tắc.
-“Ngoài những vấn đề trên, có phải trên người ngươi có vài chỗ máu ứ đọng, đau mãi không hết và dần có xu thế lan ra có đúng không.”
Ngưng Nhi trầm mặc,Minh Thần tiếp tục nói
” Đó được gọi là chứng cực hàn.Bệnh của ngươi nhẹ thì tu vi sụt giảm, nằm giường ba tháng, nặng thì bạo thể mà chết do chưa đến thanh đồng đã cố tu luyện vào ban đêm nó thế đấy”
“Đủ rồi.”
Nghe Minh Thần nói nàng hét lên.Từ bé Ngưng Nhi đã biết được gia tộc quyết định gả mình cho Thẩm Phi-Ca ca của tên Thẩm Việt vì muốn cầu hoa phú quý,nịnh bợ Thần Thánh thế gia.Nàng biết tên Thẩm Phi là một thiếu gia ăn chơi đã biết bao nhiêu cô gái đều bị hắn lăng nhục.Nàng không hề muốn gả cho một tên khốn như vậy.
VÌ vậy mới quyết định liều mạng tu luyện,nắm giữ vận mệnh của mình,thoát khỏi sự điều khiển của gia tộc càng không muốn gả cho tên khốn đó.Nhưng không ngờ tu luyện tới Thanh Đồng sẽ phát chứng bệnh của mình như vậy nỗ lực của mình sẽ trở thành công cốc sao.
“Ngươi…Nếu ngươi đã biết bệnh của ta vậy ngươi có biết cách chữa không ?”
Nàng nhẹ nhàng nói,dù đã hỏi rất nhiều thầy thuốc nhưng không ai biết được căn bệnh đó là gì nhưng bây giờ nàng muốn thử thêm một lần nữa để khống chế vận mệnh của chính mình.
“Có thể dù sao ta cũng là một thần y nên cũng biết chút ít.”
Minh Thần nhìn nàng bình tĩnh nói.Nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra là chữa bệnh cho Ngưng Nhi,nếu không có gì ngoài ý muốn thì hắn cũng không muốn tiếp tục như việc sửa chữa công pháp,… nhưng nếu khiến cho nàng thích mình thì tốt biết mấy.
“Được thôi ngươi gặp được ta là coi như có duyên.”
Hắn tới gần đốm lửa mà nàng tạo ra ngồi xuống nói.Ngưng Nhi có chút không tin tưởng vì không biết đối phương là ai hơn nữa dù đã hỏi rất nhiều thầy thuốc nhưng không ai biết được căn bệnh đó là gì nhưng bây giờ nàng muốn thử thêm một lần nữa để khống chế vận mệnh của chính mình.
“Được ta tin ngươi.”
Nàng nhìn hắn với ánh mắt vô cùng tin tưởng liền bắt đầu ngồi bên cạnh để chuẩn bị việc chữa bệnh. Không hổ là nhân vật chính trong tiểu thuyết, chân nàng rất mềm mại và trắng được chạm vào là điều sung sướng biết bao của mọi đàn ông trên thế giới này.
Chỉ một lúc sau,vết bầm của nàng cũng đã giảm dần.Ngưng Nhi mừng rỡ không ngờ căn bệnh của nàng đã chữa vốn nàng tưởng căn bệnh này không hề có cách nào chữa được nhưng mệnh lại không dừng lại ở đây liền vui sướng.
Còn Minh Thần thì căng thẳng kinh khủng vì châm huyệt lại đòi hỏi sự khéo léo.Nếu như châm sai lệch một chút đi nữa thì có thể khiến nàng bị thương thậm chí tử vong nhưng dù sao thì hiện tại cũng đã thành công trong việc chữa trị rồi.
“Cảm ơn ngươi vậy phí của việc chữa trị này là bao nhiêu ta sẽ trả.”
Ngưng Nhi hướng tới hắn cảm kích nói.Đây là lần đầu tiên nàng nói chuyện với một người nam nhân khác hơn nữa còn là ân nhân cứu mạng của mình.Hắn hiện tại cũng chả cần gì khác ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ thôi nên từ chối dứt khoác nói
“Không gặp được ta là cơ duyên của ngươi còn việc trả ơn thì khỏi đi.”
Minh Thần chỉ cố trả lời lạnh lùng như vậy thôi.Chứ cái gì mà cơ duyên không có hắn thì tên Nhiếp Ly cũng sẽ tới và chữa cho nàng chỉ là hắn đi sớm hơn một bước.Nàng thấy nam nhân này không lấy tiền cũng khá áy náy liền khắc sâu ân nghĩa vào trong lòng.
Hắn cảm nhận được cô nàng này vô cùng yếu đuối không có công pháp của tên Nhiếp Ly chắc chắn sẽ bị thua thiệt về sau bắt đầu tìm cách để nâng cao thực lực của nàng lạnh lùng nói
“Ngươi bây giờ có tu luyện đến Truyền Kì cũng không thể đánh bại được ta đâu.”
“Cái gì ngươi là yêu linh Truyền Kì ư.”
Ngưng Nhi ngạc nhiên khi ân nhân của mình lại mạnh như vậy.Tu luyện Yêu Linh là điều mà ai cũng mơ ước đạt được nhưng trước mặt nàng lại có người nói mạnh hơn cả cấp bậc Truyền Kì nên có chút không tin.
“3 ngày sau,tại phía Bắc khu rừng tới nhà của ta.Ta sẽ hướng dẫn ngươi trở nên mạnh mẽ hơn hiện tại.”
Nói xong,hắn lập tức rời đi.Vì hắn không hứng thú với việc kéo dài thời gian để tăng độ thiện cảm với nàng hơn nữa đời còn dài kiểu gì nàng cũng sẽ tới gặp hắn vì gia tộc của mình thôi.
“Minh Thần….rốt cuộc ngươi là ai….”
Ngưng Nhi nhìn bóng lưng của hắn đã rời đi không khỏi nhớ đến lời đề nghị mà hắn đưa ra.Vì đây là vi tương lai của gia tộc nên nàng phải trở nên mạnh mẽ hơn liền suy nghĩ lời đề nghị của hắn