Thẩm Phi bị thương vô cùng thê thảm nên Thần Thánh thế gia liền đem tên đó khiêng đi.Thẩm Minh nhìn sang Minh Thần thầm nghĩ hắn chả có gì ngoài thân thể khỏe mạnh cả nên cũng lạnh lùng nói
“Vị công tử này đẫ chiến thắng vòng đầu.Như vậy chắc ngươi cũng đủ sức để đánh vòng thứ hai chứ.”
“Ồ có thể dù gì cũng đang rảnh rỗi.”
Hắn thờ ơ nói.Đối phó bọn con nít này thì cần gì dùng một dùng sức mạnh quật một tay cũng được nữa.Chợt trong đầu nghĩ ra một ý tưởng độc đáo nhếch miệng nói
“Chi bằng chúng ta nâng mức cược lên đi ta cũng không muốn đánh với những kẻ yếu hơn mình.”
“Được được được.Ta chấp nhận lời đề nghị của ngươi.”
Thẩm Minh nhìn hắn tự kiêu không ngờ đã bị mắc bẫy rồi không khỏi cười đồng ý.Nhớ lại cảnh tượng Thẩm Phi không dùng viên đan dược tức giận,vì lỗ mãng của tên đó mà đã khiến cho hắn mất đi ngàn vạn yêu linh tệ.
Từ đằng xa xa có một bóng dáng của một thiếu niên đang nhìn chăm chăm vào Minh Thần đó chính là Nhiếp Ly.Sau cái vụ bị lừa mấy món bảo vật thì đã ghim hắn rồi.
Hắn cảm giác có ai đó đang theo dõi mình không khỏi rùng mình trông cứ như đang soi mói vậy kinh tởm kinh khủng.
Trận đấu thứ 2 bắt đầu, người ra sân là Thẩm Ninh, là một tên bạch ngân ngũ tinh. Lần này hắn không chủ quan nữa mà đã dung hợp yêu linh ngay trước khi trọng tài hô bắt đầu.Thẩm Ninh dung hợp là Thánh Diễm Yêu Hùng.
Nhìn bọn con nít này đánh nhau nhàm chán vô cùng.Chợt nhớ ra bản thân có nguyên tố mới là Ám Hệ Minh Thần chưa bao giờ sử dụng cả mỗi lân cảm nhận nó cứ như muốn nuốt chửng mọi thứ vậy.Xung quanh đều là bóng tối sâu thẳm không có bất cứ thứ gì dù không biết có gì xảy ra không nữa nhưng bởi tính tò mò mà lập tức sử dụng.
“Mở ra đi.Nguyên tố Ám hệ.”
Hắn lạnh lùng nói.Con ngươi dần dần biến thành màu đen,mái tóc cũng trở nên dài hơn.Khuôn mặt có chút lạnh lùng như một vị thần khinh thường tất cả phàm nhân.Thẩm Ninh thấy cảnh tượng như vậy sợ sệt nhưng có Thần Thánh thế gia chống lưng liền tự tin nói
“Tiểu tử ngươi tưởng thay đổi bề ngoài như vậy thì sẽ đánh bại được ta sao.”
Minh Thần không quan tâm đưa một tay lên bầu trời bình tĩnh nói
“Ám Vương Trảm.”
Nói xong,liền buông tay xuống tạo ra một đường kiếm khí chém xuống Thẩm Ninh.Mọi người thấy vậy có chút sợ hãi,cảm giác như muốn chém cả Quang Huy thành giống như một tôn ma thần đang đánh vậy.
Thẩm Ninh lần này sợ thật rồi.Đũng quần của hắn chảy nước lần này vừa làm thanh danh biến mất mà còn là nỗi u nhục của bản thân.Minh Thần thấy vậy khinh thường loại bỏ đòn tấn công đi.
Không ngờ mới dọa chút đã dấm đài ra quần rồi.Mọi người nhìn với ánh mắt sợ hãi kể cả Nhiếp Ly cũng vậy lẩm bẩm
“Lẽ nào tên này giáo chủ của Hắc Ám Công Hội.”
Nhưng suy nghĩ này lập tức bị bác bỏ.Theo như hắn biết thì Hắc Ám Công Hội không hề có vị giáo chủ mạnh như vậy nếu muốn thì đã tấn công Quang Huy Thành từ lâu rồi.
“Trận….trận thứ hai Minh Thần chiến thắng.”
Trọng tài hơi sợ hãi nói.Thẩm Phi thấy vậy tức giận không ngờ cuối cùng lại để tên tiểu tử này đánh bại.Hoàng Phi thấy cảnh ca ca lần đầu sử dụng kỹ năng bí ẩn đó có chút lo lắng chạy tới hỏi
“Minh Thần huynh không sao chứ.”
“Không sao.Không phải huynh vẫn còn đang khỏe mạnh sao.”
Minh Thần vui vẻ nói.Nhớ lại cảnh tượng đó rất mơ hồ lực lượng trong cơ thể tự động phát huy ra theo bản năng trong lòng thầm nghĩ không nên sử dụng sức mạnh này nhiều lần.
Thẩm Minh nghi ngờ kỹ thuật mà Minh Thần vừa sử dụng cũng tiêu hao nhiều linh hồn lực nên tự tin đặt cược lần tiếp theo.Trận thứ ba là Thẩm Khiếu tu vi ở mức Hoàng Kim nhất tinh không ngờ Thẩm Minh lại chu đáo tới vậy chuẩn bị cho Thẩm Khiếu 2 viên Yêu Linh cường hóa đan.
Cả hai bước ra sân.Thẩm Khiếu vội dung hợp Long Viêm Kiêu Ưng và nuốt 2 viên Yêu Linh cường hóa đan vào cười mỉa mai nói
“Minh Thần ngươi không sống được đâu chết đi cho ta.”
Thẩm Khiếu lao tới tấn công Minh Thần như điên nhưng đều bị hụt không trúng phát nào.Mọi người bắt đầu cười hả hê nhìn hắn nhưng Dương Hân thì lo lắng từ đầu trận tới giờ không thấy hắn dung hợp yêu linh gì cả.Hoàng Phi nhìn mỉm cười nói
“Không sao đâu huynh ấy sẽ chiến thắng thôi.”
Dương Hân nghe vậy cũng bình tĩnh chút quan sát trận đấu.Minh Thần nhìn thấy tên lần này mạnh hơn chút nhếch miệng nói
“Có vẻ ngươi cũng mạnh hơn hai tên lúc trước đó.”
“Kẻ sắp chết không cần nói nhiều.”
Thẩm Khiếu điên cuồng tấn công.Hắn thấy tên này đánh cũng đủ rồi cũng nên đáp trả lại một chút.
Tân Taekwondo Tam thức.
Minh Thần tung ra một kỹ năng nhẹ nhàng tình cảm thôi.Nhưng cũng đủ khiến cho tên này nằm giường mấy tháng rồi.
“Minh Thần chiến thắng rồi kìa.”
“Không ngờ chỉ dựa vào thân thể cũng chiến thắng được nữa.”
“Cậu ấy là chính là niềm hi vọng của tất cả chúng ta.”
Vô số tiếng khen ngợi phát ra.Đa số đều là người không thể tu luyện Yêu Linh Sư được.Thẩm Minh sững sờ, hắn gần như chết lặng…
-“Thua… thật sự thua rồi sao ?”
Thẩm Minh giờ đã hoàn toàn suy sụp.Không những không thắng mà còn để một tên vô danh tiểu tốt đánh bại mà chưa hề dung hợp yêu linh nào cả.Hắn tự nhủ đây mà một giấc mộng mà thôi vì hắn đã quá chủ quan vào tên Thẩm Khiếu này rồi.Không ngờ lại có một ngày lại bị Minh Thần làm nhục.Chuyện này sao có thể bỏ qua liền bắt đầu lên kế hoạch trả thù hắn.
Minh Thần trở về với sự sung sướng sau khi kiếm được bộn tiền từ vụ đặt cược này.Nhiếp Ly đứng từ xa ngạc nhiên thầm nghĩ
“Không ngờ tu vi lẫn thể thuật của tên này lại cao đến vậy.Xem ra hắn càng ngày càng nguy hiểm rồi.’