Đại Thánh Vạn Giới – Chương 27 Đấu giá – Botruyen
  •  Avatar
  • 58 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Thánh Vạn Giới - Chương 27 Đấu giá

Minh Thần thưởng thức không biết Dương Hân có hoàn thành thử thách này không.Đây là một yêu cầu rất khó khăn đối với nàng chỉ cần để rớt con c-c giả này thì sẽ thua ngay lập tức.Hắn cũng không quan tâm đến thắng thua lắm nếu nàng thua thì hắn cũng đáp ứng thôi.

“Sao nào chịu thua chưa.”

Hắn nhìn nàng cười nói.Nếu nàng thắng thì thực sự rất tuyệt vời không chỉ sở hữu một dáng người quyến rũ mà còn lại có sức kìm chế dục vọng mạnh đến như vậy.Nàng đỏ mặt khẽ nói

“Muội…Ahh..thiếp chưa…Ahhh…chưa thua đâu….”

Rất quyết tâm vì để trở thành yêu linh sư Truyền Kì mà lại đi chấp nhận thử thách này.Minh Thần cũng là một người thích chiến thắng nên quyết định lấy thêm một cái máy rung khác rất nhỏ bình tĩnh nói

“Tăng thêm độ khó đi.Nếu như nàng thêm một cái này thì ta sẽ cho một võ thuật mạnh hơn cả Yêu Linh Sư đi không biết nàng có hứng thú không.”

Một lời mời rất hấp dẫn khiến cho bao nhiêu người khác động lòng.Dương Hân nghe được có võ thuật mạnh hơn cả Yêu Linh Sư thì kết hợp giữa hai cái không phải đã trở nên vô địch rồi sao liền rên rỉ nói

“Thiếp…..Thiếp đồng ý với huynh……”

“Quá dễ dụ rồi tiểu cô nương của ta ơi.”

Hắn thầm nghĩ.Liền đưa tay đưa cái đồ chơi này để ngay hột le của nàng bật chế độ run mạnh nhất

Ahhhh

Dương Hân run rẩy dữ dội dâm thủy bắn ra như một dòng sông khiến cho xung quanh đều ướt đẫm.May mà đang ngồi trên kiệu đi đến buổi đấu giá nếu mà đi bộ không phải để người khác thấy sao.Minh Thần thấy nàng đã thua rồi nhếch miệng cười nham hiểm nói

“Nàng thua rồi.Tiếp theo sẽ chịu hình phạt của ta.”

Nàng vẫn còn mê mang sau khi lên đỉnh.Trong lòng thầm nghĩ không biết hình phạt của hắn là gì vì đây là lần đầu tiên bị thua bởi một thử thách.Có chơi có chịu.

“Chổng mông lên đây.”

Minh Thần vui vẻ nói nàng.Chỉ mấy giây sau,nàng đang chổng mông của mình về phía hắn.Hình phạt mà bản thân hắn đã chuẩn bị chính là ch-ch lỗ hậu môn của nàng.

Phạch

Hắn lao lên đút con c-c vào trong đó.Cảm giác rất khác so với việc ch-ch âm đạo.Vừa khít vừa sướng nữa.Hắn không ngừng ch-ch hậu môn của nàng trong lúc đang sướng với hậu môn nhưng hình như l-n vẫn đang rảnh.

Cầm đồ chơi giả hình con c-c bật độ rung cao nhất cắm vào.Cảm nhận được sự sung sướng cực đỉnh của bản thân không ngừng rên rỉ,ra liên tục.Hai canh giờ sau,cuối cùng cũng đã tới.Minh Thần nhìn Dương Hân dịu dàng nói

“Đã tới rồi kìa.”

Nàng nằm trên sàn với vẻ mặt sung sướng.Cả hậu môn và l-n tuôn trào tinh dịch.Cảm thấy tội nghiệp liền dùng sức mạnh hệ mộc hồi phục thể lực cho nàng.Chỉ một lúc sau,nàng tỉnh lại cảm thấy cơ thể tràn đầy sức sống hơn nữa tu vi cũng đã tăng lên không ít chạy tới hôn hắn nói

“Tu vi của thiếp tăng lên rồi.Cảm ơn huynh.”

“Được rồi.Vào trong mua chút ít đồ đi.”

Minh Thần sờ đầu nàng nói.Cũng nên đến lúc gặp tên đó rồi.

Trong Hồng Nguyệt phòng đấu giá.Có một khí tức rất quen thuộc dường như đã từng gặp ở đâu đó dù tăng lên không ít đó chính là tên Nhiếp Ly.Không biết tên đó tu luyện công pháp gì nữa nhưng vẫn quá yếu đối với hắn.

Cả hai cùng nhau tiến vào buổi đấu giá.Một cô gái mặc chiếc áo màu đỏ tóc hai bím nhiệt liệt chào đón nói

“Hoan nghênh tất cả quý vị tham dự buổi đấu giá”

Rất nhiều thứ được đem lên trong bán.Tuy nhiên chỉ là toàn là những thứ linh tinh chả có giá trị cả nhưng Nhiếp Ly lại mua một đống thứ đó về để tặng cho cô nàng Diệp Tử Vân.Vô cùng chán nản khi mà đợi Mộng Yểm Yêu Hồ bán ra định trở về thì toàn bộ các thiếu gia,trưởng lão của các gia tộc xuất hiện cô gái tóc hai bím mỉm cười nói

“Vật phẩm cuối cùng là một loại kỳ trân dị bảo.”

Nghe được thị nữ nói xong, rất nhiều thế gia trưởng lão đều ló mặt ra, có vẻ như mục đích của họ tới chính là vì thứ này. Nghe nói đây là một loại tài bảo được tìm kiếm trong Hắc Khư – là một nơi chỉ khi đạt tới Hắc Kim cấp mới dám tiến đến bởi vì bên trong có vô số yêu thú nguy hiểm.Nàng cũng vì nó mà đến đây tham gia.

Khi vật đó được đưa ra,Nhiếp Ly nhìn chăm chú lẩm bẩm nói

“Đây là Mộng Yểm Yêu Hồ.”

Dương Hân quay sang nhìn hắn nói

“Đây chính là món bảo vật mà thiếp muốn nói đến.Dù không biết nó có tác dụng gì nhưng thiếp muốn tìm hiểu công dụng của nó để phục vụ cho mục đích luyện đan.”

“Ồ vậy sao để ta mua nó cho muội.”

Minh Thần bình tĩnh nói.Hiện giờ số vàng trong hệ thống là vô hạn rồi cũng chả biết tiêu cho việc gì nữa hơn nữa cũng muốn tặng nó cho nữ nhân của mình nữa không ngần ngại đáp ứng nàng.

Trần Lâm Kiếm muốn có bảo vật này thể hiện phong thái của một thiếu gia có tiền hét giá

“1.000 vạn yêu linh tệ.”

Cứ thế lần lượt các trưởng lão tranh nhau mua Mộng Yểm Yêu Hồ.Hắn cũng không muốn ai giành bảo vật này hét một cái giá khiến cho ở đây khiếp sợ

“10.000 vạn yêu linh tệ.”

Vô số người ngạc nhiên không khỏi xôn xao

“Tên đó rốt cuộc là con cháu thế gia nào vậy.”

“Đừng đụng vào hắn coi chừng sau lưng có chống đỡ gì đó.”

“Tên đó giàu thật mới đó tiêu hết 100 triệu rồi.”

….

Dương Hân ngạc nhiên.Tưởng lần này phải tiêu tiền đến 50 triệu yêu linh tệ không ngờ hắn lại mua nó dành tặng cho nàng cảm động.Minh Thần nhếch miệng thầm nghĩ cuối cùng cũng đã vào tay hắn.Nhưng chợt một giọng nói từ phía dưới vang lên

“11.000 vạn yêu linh tệ.”

Hắn nghe vậy có chút ngạc nhiên.Rồi chợt nhớ ra là sẽ có một tên áo đen xuất hiện để mua nó thầm nghĩ

“Muốn đo tiền với ta sao hừ.”

“50.000 vạn yêu linh tệ.”

Hắn nhếch miệng tự tin nói.Một con số có thể nói là đối với người khác là rất lớn nhưng đối với hắn thì lại nhỏ bé vô cùng.Với cái hệ thống này thì việc có tiền dễ như ăn bánh vậy.Tên áo đen đó âm thầm rút lui.Sau khi hoàn tất thủ tục thì cuối cùng thì đã mua được Mộng Yểm Yêu Hồ.

Đấu giá hội kết thúc.

Cả hai cùng nhau trở về luyện đan sư công hội.Minh Thần không biết khi có được thứ này thì có được kỹ năng gì hay ho không lẩm bẩm nói

“Ngươi sẽ mang gì đến cho ta đây Mộng Yểm Yêu Hồ.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.