Cứ thế bốn năm trôi qua.Trong không gian hệ thống chỉ thấy Minh Thần hai tay đang ôm hai mỹ nữ trong lòng.Hắn nhìn khung cảnh xung quanh nơi đây rồi nhìn lên trên bầu trời không khỏi cảm thán
“Hà hà.Bốn năm đã trôi qua rồi không ngừng ngày đêm ch-ch hai mỹ nữ này cũng được đấy chứ.Coi bộ Thẩm Tú cũng bắt đầu ngoan ngoãn hơn chút lúc trước rồi nhỉ.”
Bốp.
Một tiếng vỗ vào xác thịt rất lớn.Đó là tiếng vỗ từ tay của Minh Thần lên cặp mông của Thẩm Tú.
Ưhmmm
Nàng khẽ rên lên một tiếng.Dâm thủy cũng tràn ra theo bản năng có lẽ ở đây suốt 4 năm trời nên cũng đã quen với việc bị hành hạ rồi.Còn Hoàng Phi vẫn còn ngủ không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Chủ….Chủ nhân ngài có chuyện gì cần nói với nô tỳ sao.”
Thẩm Tú từ từ tỉnh dậy sau những ngày tháng vừa qua hướng tới hắn cung kính nói.Giờ đây nàng mới thực sự biết sức mạnh từ dâm uy của hắn sợ hãi vô cùng.Trải qua ngày tháng bị đ-t khiến nàng sung sướng nhưng lại mệt mỏi vô cùng.Nhờ đó mà tu vi Bạch Ngân cũng tiến giai lên cấp bậc Truyền Kì nên cũng khá vui sướng.
“Nếu ta nhớ không lầm trong lớp học của ngươi có hai người tên là Diệp Tử Vân và Tiếu Ngưng Nhi đúng không ?”
Minh Thần giả bộ trầm ngâm suy nghĩ.Hắn vốn dĩ đã biết nhưng cũng không nói ra,muốn để xem cô nàng này có chịu nói không.Đúng như dự đoán của hắn,nàng ngoan ngoãn trả lời
“Thưa chủ nhân đúng như ngài nói.Trong học viện của ta có hai người tên là Diệp Tử Vân và Tiếu Ngưng Nhi không biết ngài định làm gì.”
“Không có gì tốt nhất đừng để tên nào đó lại gần nàng là được.Ta cũng khuyên ngươi tốt nhất rời bỏ Hắc Ám Công Hội đó ngay đi nếu không các ngươi sẽ bị diệt tộc đó.”
Hắn cũng không phải người vô tình nên cũng nhẹ nhàng chỉ điểm cho Thẩm Tú.Nghe được nam nhân đứng trước mặt mình biết được chuyện gia tộc cấu kết Hắc Ám Công Hội không khỏi run rẩy sợ hãi nói
“Vâng….Vâng nô tỳ đã hiểu.”
Chợt trong đầu của hắn có một ý tưởng muốn hành hạ tên Nhiếp Ly này một chút nói
“Đúng rồi ta có một việc nhờ ngươi đây.”
Thẩm Tú có chút nghi ngờ không biết chủ nhân của mình đang muốn làm cái gì nữa cũng lập tức nghe theo.Chỉ một lát sau,nàng cung kính nói
“Yên tâm đi thưa chủ nhân.Mệnh lệnh của ngài là tuyệt đối.”
Minh Thần gật đầu hài lòng nhìn sang Hoàng Phi đang nằm ngủ say vui vẻ.Liền bế nàng lên vai của mình liền cùng Thẩm Tú đi ra khỏi không gian hệ thống.
Hắn cõng muội muội trở về nhà của mình.Trong lòng cũng thấy có chút vui vẻ nhớ lại ở trong không gian hệ thống cùng nàng vui vẻ,trò chuyện với nhau,hơn nữa còn trải nghiệm cảm giác hoan lạc nữa.
“Nếu như nàng ấy mang đứa con của ta thì hay biết mấy nhỉ.”
Hắn trong lòng thầm nghĩ sung sướng.Nhưng việc này chỉ có thể cầu không thể nào muốn được.Cứ thế một buổi tối lãng mạn trôi qua,cả hai đang nằm ngủ say xưa chợt hắn trong giấc mơ nhớ tới cái nhiệm vụ chết tiệt giật mình.
“Hệ thống [email protected]$#@ đến việc ngủ mà ta cũng thấy ngươi nữa là sao.”
Minh Thần không khỏi mắng chửi hệ thống.Đến ngủ cũng gặp ác mộng mấy cái nhiệm vụ nữa nhìn sang bên cạnh cô muội muội của mình đã tỉnh từ lâu và đang định làm gì đó liền hỏi
“Muội đang làm gì vậy ?”
“Không có gì cả chỉ là muội muốn ngắm huynh lúc ngủ thôi.”
Nàng từ từ ngồi dậy nhìn hắn với cặp mắt đầy quyến rũ.Chưa kịp đợi làm gì thì một bàn tay đã nhéo ngay má nàng nở nụ cười nham hiểm nói
“Hôm nay còn dám trêu chọc huynh à.Xem ra bốn năm có vẻ là chưa đủ với muội nhỉ.”
Hoàng Phi như thấy ma vậy không khỏi sợ hãi.Trông hắn cứ như quái vật vậy suốt 4 năm qua đều chịu dưới sự dâm uy của Minh Thần không biết mệt mỏi là gì.
Hắn nhìn nàng như vậy không khỏi cười lớn.Nhưng bây giờ nhiệm vụ tiến giai bậc thầy đan sư quan trọng hơn nên quyết định đi làm trước.Khi hắn chuẩn bị đi thì một bàn tay kéo lại nói
“Huynh có thể cho muội đi theo với được không ?”
Minh Thần ngạc nhiên tưởng nàng ở đó không chịu nổi mùi của thuốc nên cũng sợ sinh ra cảm giác chán ghét hóa ra không phải nên cũng gật đầu nói
“Được chứ.Ta đi thôi.”
Cả hai đi trên con đường vừa quen thuộc vừa xa lạ cảm giác nơi đây rất khác lạ.Chỉ mấy chốc đã tới luyện đan công hội bình tĩnh đi vào.Vừa đi tới cửa đã bị hội trưởng luyện đan sư đứng đó chờ hắn trên tay cầm viên đan dược lần trước hắn luyện cung kính nói
“Tiền bối.Không biết viên đan dược này làm sao có thể luyện ra vậy.”
Minh Thần nhìn Dương Hân với cặp mắt vô cùng u ám.Nàng thì không biết nói gì đã kêu giữ kín ai ngờ lại nói cho đám người này.Hối hận khi kêu nàng giữ kín chuyện đan dược trả lời cho qua
“Làm bừa cho vui thôi.Hiện tại ta đang có hứng làm các đan dược cho các người đây nên đừng để ta mất hứng.”
Hội trưởng nghe vậy vui vẻ không ngừng thúc giục mọi người tránh ra cho hắn đi cung kính hướng tới hắn nói
“Mau mau nhường đường cho vị đại nhân này.Vậy còn tiểu thư đi cùng ngài thì sao.”
“Đây là muội muội ta.Nàng tới chơi chung với ta thôi.”
Hắn nhìn bình tĩnh nói.Bọn họ dám làm trái ý chỉ gật đầu liên tục.Đã giải quyết xong mối phiền phức trước mặt liền tiến vào phòng luyện đan.Minh Thần không khỏi hứng khởi lẩm bẩm
“Bắt đầu luyện đan thôi nào.”
Nhờ có danh hiệu tập sự dược sư nên chỉ trong vài canh giờ sau đã hoàn thành gần xong số đan dược yêu cầu.Tức giận với cái hệ thống này chửi mắng
“Hệ thống ngày sau ngươi có thể giảm bớt số đan dược yêu cầu được không.Nhiều quá ta bắt đầu hơi mệt rồi đó.”
“Đã xác nhận lời yêu cầu của ký chủ.Sau này sẽ giảm 1 viên đan dược cho mỗi loại.”
Âm thanh hệ thống vang lên khiến hắn không khỏi tức điên.Cái hệ thống này thực sự nát rồi cái gì mà bá đạo chứ giảm 1 viên đan dược khỏi giảm cũng tốt hơn đó nhưng tiếc là hệ thống không có cảm tính.Nếu mà có chắc cũng bị hành sml rồi chứ không dám kiêu ngạo đến vậy.
“Viên cuối cùng của Thối Hồn Đan.”
Minh Thần luyện xong cũng ngất luôn.Mệt thật sự dành cả một ngày để luyện một đống đan dược này.Chắc gì tên Nhiếp Ly đó có thể kiên trì được như thế.Cùng lúc đó âm thanh hệ thống lại tiếp tục vang lên
“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.
Bắt đầu tăng tiến danh hiệu đan dược.
Đã hoàn thành mời ký chủ kiểm tra.”
Hắn vui vẻ mở bảng trạng thái hệ thống lên
Ký chủ : Minh Thần
Tu vi : Hắc Kim Tứ Tinh( đã dung hợp pokemon Ho-oh,Lugia,Celibi)
Danh hiệu : Bậc Thầy dược sư
Pháp tắc : Không gian, thời gian và hắc ám
Vật phẩm:Trảm Phong Kiếm,Thời Không Kiếm,Ảnh Đăng Yêu Linh.
Kỹ năng : Dấu ấn nô lệ
Thần sủng : Cửu Vỹ Yêu Hồ
Vàng : vô hạn
Nô lệ: Hồ Duyên Lan Nhược,Diệp Tử Vân,Nhiếp Ly,Thẩm Tú.”
“Ha ha ha cuối cùng cũng xong.”
Hắn không khỏi cười khoái chí.Cùng lúc đó đám người hội trưởng cũng đi vào thấy rất nhiều đan dược đang ở đây ngạc nhiên cùng sợ hãi nói
“Đây…Đây là số đan dược của ngài đã luyện sao.”
“Ừ cũng tạm đi.Các người lấy số đan dược bán đi để chỗ này lại cho ta ngủ một chút là được.”
Minh Thần trả lời cho qua rồi cũng dần dần chợp mắt ngủ thiếp đi.Hoàng Phi thấy ca ca của mình ngủ nên cũng nằm đó ôm hắn vào lòng rồi ngủ luôn khiến cho những người ở đây không biết nói gì chỉ cảm thán một câu
“Đúng là tuổi trẻ.Siêng năng đáng ngưỡng mộ.”
“Thôi đại nhân đã nói lấy số đan dược này đi.Mau chuẩn bị cho hai vị này một không gian yên tĩnh đi.”
Hội trưởng hướng tới mọi người nói.Đây là công lao của hắn nên cũng được chăm sóc một chút chứ.Nói xong cả đám nhẹ nhàng lấy số đan dược không gây ra tiếng động gì và đóng cửa lại không cho một ai vào hết.