Đại Thánh Vạn Giới – Chương 16 Pháp tắc – Botruyen
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Thánh Vạn Giới - Chương 16 Pháp tắc

Minh Thần nhìn Hô Duyên Lan Nhược đang sợ hãi sau cú sốc vừa rồi.Hóa ra dòng nước ấm ở đây là do nàng sợ hãi mà tiểu ra luôn không khỏi buồn cười nói

“Ha ha đường đường là tiểu thư của Hồ gia vậy mà chỉ thử cảm giác mạnh chút xíu là đã sợ ra quần rồi nếu mà đồn ra ngoài không biết như thế nào haha.”

Nàng nghe vậy đỏ mặt.Lần đầu tiên bị một nam nhân khác chọc ghẹo như vậy thật đáng xấu hổ nhưng khi nghe đến hắn sẽ nói cho mọi người biết thì có lẽ nàng sẽ trở thành nỗi ô nhục của bản thân mất liền hướng tới hắn van xin

“Minh…. Minh Thần….đừng….đừng nói chuyện này cho ai biết ta cầu xin ngươi….”

Hắn nhìn vậy cười khoái chí.Cuối cùng cũng có thể lừa được nàng rồi,may mà nghĩ đến kế sách này muốn thử chơi với hắn ư chấp thêm một người như nàng nữa cũng được.Quay lại vấn đề chính nhìn nàng giả trầm ngâm suy nghĩ nói

“Muốn ta không nói sao.Để ta xem nào có cách nào không.”

Thình thịch thình thịch….

Tim của nàng liên tục đập.Hắn có thể nghe vậy nhếch miệng lên cười thầm nghĩ

“Không phải lúc đầu muốn câu dẫn ta sao.Ta cho ngươi cơ hội luôn.”

Tim nàng đập từng hồi, to đến mức mà cả hang động dội lại.Hắn kéo chiếc quần xuống lộ ra con c-c đã cương cứng khiến nàng đỏ mặt lấy hai tay che mắt lại

“Ngươi….ngươi kéo quần xuống mau kéo quần lên đi.”

“Được thôi nếu ngươi đã nói vậy thì đành phải nói chuyện này cho người khác thôi.”

Hắn nhìn nàng bình tĩnh nói từ từ kéo quần lên.Hô Duyên Lan Nhược sợ hãi nếu như mọi người biết được chuyện này thì nàng làm gì dám đi ra ngoài gặp mặt người khác chứ liền chạy tới nắm lấy tay hắn sợ hãi nói

“Đừng…đừng mà ta làm….ta làm là được.”

Nàng vội lấy tay sục c-c của hắn.Minh Thần thất vọng tưởng nàng có kinh nghiệm trong việc này chứ ai mà ngờ lại dở tệ đến như vậy bình tĩnh nói

“Ngươi làm vậy có đến mai ta cũng không ra đâu.”

“Vậy…Vậy ta phải làm thế nào.”

Nàng sợ hãi cùng với tò mò.Đây là lần đầu tiên mà nàng tiếp xúc với việc này nên không biết gì hơn nữa nghe nói khi phụ nữ làm cái này sẽ rất đau hơi rụt rè.Hắn thấy vậy mỉm cười nói

“Vậy để ta chỉ cho ngươi.”

Minh Thần đưa hai tay của mình vào ngực nàng kẹp giữa con c-c.Hắn vừa nhấp hông vừa kẹp thằng nhỏ của mình giữa ngực nàng cảm giác rất sướng nhưng như vậy vẫn chưa đủ.Hắn liền kêu nàng tự làm và ngậm con c-c của hắn.

Cảm giác này rất kích thích.Một lát sau,hắn chuẩn bị ra vội ấn đầu của nàng xuống rồi bắn ra bên trong miệng của nàng.Hô Duyên Lan Nhược nhả ra liền thấy mọi chuyện coi như xong đã thỏa mãn được hắn hớn hở nói

“Như…như vậy đã xong rồi vậy chuyện lúc nãy…..”

“Xong cái gì cơ.”

Minh Thần quay đầu ngạc nhiên nhìn nàng.Trên đầu nàng xuất hiện một dấu chấm hỏi không phải là lúc nãy chỉ cần làm hắn sướng thì mọi chuyện sẽ chấm dứt sao giờ lại nói như vậy.

“Chẳng phải là ngươi đã hứa sao giờ lại nuốt lời như vậy.”

Nàng nhìn hắn hoảng hốt nói.Không lẽ người này định không giữ lời nói của mình.Hắn ngạc nhiên hóa ra cô nàng này tưởng làm hắn ra thì mọi chuyện xong rồi nhếch miệng cười nói

“Ta là một người giữ chữ tín sao có thể làm trái lời nói của mình….”

Nàng nghe vậy yên tâm một chút nhưng câu sau không khỏi tức giận nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống

“Chỉ là ta có nói sẽ không nói cho người khác sao.”

Minh Thần mỉm cười nói.Muốn hắn bỏ qua một món ăn béo bở này sao nằm mơ cũng không bỏ qua đâu.Nàng nghe vậy tức giận lao tới cắn nói

“Ngươi ngươi làm ta tức chết rồi.”

“Đau…đau quá….”

Hắn giả bộ đau để cô nương này đắc ý bình tĩnh lại một chút.Bình tĩnh thì không thấy chỉ thấy nàng càng ngày càng cắn thô bạo hơn lúc trước liền kéo nàng ra tìm một lý do gì đó để hoàn thành nhiệm vụ nói

“Phía trước có đường đi chi bằng chúng ta vào trong đó xem có bảo vật nào trong đó không.”

“Coi như ngươi thức thời bổn cô nương tha cho ngươi lần này.”

Nàng hất mái tóc của mình một bên nhìn hắn nói.Hắn bó tay con gái đúng là khó đoán chỉ giỡn một chút là đánh nhớ lại mấy người bạn kiếp trước của hắn nói có vợ sướng lắm sướng vừa chứ có biết là có vợ liền bị đè đầu cưỡi cổ đâu.

Một lúc sau,cả hai đi đến một đại sảnh.Xung quanh đều là hài cốt ở giữa có một cái quan tài.Minh Thần biết trong đó có chứa tàn trang của yêu linh thời không thứ đã giúp tên Nhiếp Ly đó trùng sinh liền đi đến trước trước cái quan tài.

Một chùm tia sáng lóe lên nắp quan tài tự động mở ra.Đúng như hắn dự đoán bên trong xuất hiện một tờ giấy còn có một mặt dây chuyền khác nữa vừa hay cũng có thứ tặng cho muội muội hắn.

“Ting…Chúc mừng ký chủ nhận được tàn trang của yêu linh thời không.Mở ra pháp tắc không gian và thời gian nhận được 40,000 vàng,Thời Không Kiếm x1.”

Âm thanh của hệ thống vang lên trong đầu.Hắn ngạc nhiên ngốc trệ một chỗ đây là lần đầu tiên có được những phần quà hậu hĩnh như vậy.Nếu như thưởng nhiều như vậy chẳng mấy chốc sẽ trở nên giàu có.Thắc mắc những phần quà mà hệ thống cho liền hỏi

“Hệ thống giải thích cho ta pháp tắc không gian và thời gian,cùng với thời không kiếm là gì luôn đi.”

“Pháp tắc là một trình tự vốn có của thế giới.Không phải tu luyện là có được nó mà còn do trời sinh thần lực tu luyện thành thần mới có thể sử dụng pháp tắc.”

Hệ thống chậm rãi nói.Tim hắn như muốn lọt ra ngoài vậy,pháp tắc đã bá đạo như vậy rồi vậy nếu càng ngày tu luyện thì không phải hắn bá chủ thiên hạ sao còn về Thiên Không Kiếm nữa định hỏi.

Chưa kịp nói thì hệ thống đã lên hiện toàn bộ thông tin lên

“Vũ khí: Thiên Không Kiếm

Cấp bậc : A

Công dụng: Tăng cường toàn bộ thuộc tính bản thân 50%,100% sát thương khi sử dụng thời không pháp tắc.Gia tăng tốc độ sử dụng thời không pháp tắc lên 80%.”

Mắt hắn như hóa thành ngôi sao vậy.À mà mắt của hắn đã giống như hình ngôi sao rồi nên bỏ qua chuyện đó đi.Quay lại vấn để chính cuối cùng cũng có Vũ khí cấp A có nằm mơ cũng không tin được lần đầu tiên có được một vũ khí mạnh như vậy phải biết có 100,000 vàng chỉ mua được vũ khí cấp B thôi mà giờ lại có vũ khí mạnh rồi thích thú cười một mình.

“Đúng là một kẻ lập dị.”

Hô Duyên Yên Nhiên nhìn hắn với ánh mắt không khác gì một tên điên cả.Tự dưng mở nắp quan tài xong đứng đó cười một mình chả khác gì tên tâm thần vậy.Nếu đây mà là thế giới trước kia chắc có lẽ sẽ không ở đây mà nơi hắn ở là bệnh viện tâm thần từ lâu rồi.

“Ta mong đợi tới phần thưởng của nhiệm vụ này quá.”

Minh Thần nhìn về phía sâu trong hang động không khỏi trông đợi vào phần thưởng tiếp theo.Cuối cùng cả hai quyết định tiến vào sâu một chút để tìm kiếm thứ đó.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.