Đại Thánh Vạn Giới – Chương 15 Nhiệm vụ mới – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Thánh Vạn Giới - Chương 15 Nhiệm vụ mới

“Đây là cái gì.”

Minh Thần ngạc nhiên nhìn hệ thống.Thanh âm khá lớn khiến cho mọi người bắt đầu nhìn về phía hắn nhưng chuyện đó không quan trọng.Hệ thống phát động một cái nhiệm vụ từ trước tới giờ chưa từng thấy

“Nhiệm vụ: Cướp đoạt Ảnh Đăng Yêu Linh

Thưởng : Không biết

Phạt : Đóng hệ thống 10 năm.”

Lần đầu tiên hệ thống cho một cái nhiệm vụ mà ngay cả phần thưởng cũng không biết hơn nữa hình phạt cũng khá nặng.Hắn quyết tâm phải cướp bằng được nếu không ngay cả hệ thống có khi cũng rời bỏ mình luôn mất.Sau khi cùng Nhiếp Ly bàn bạc xong thì tất cả bọn họ lên đường.

Gào…

Một tiếng kêu của yêu thú liên tục vang lên trong khu rừng.Rất nhiều người lo sợ khi phải chiến đấu với chúng.Lúc này hắn suy nghĩ phải làm cách nào đó để tách khỏi bọn người này để hành động liền đưa tay ngăn cản lạnh lùng nói

“Các ngươi mau đi đi ở đây cứ giao cho ta.”

“Không được như vậy quá nguy hiểm chi bằng hãy đi cùng nhau.”

Trần Lâm Kiếm nghe vậy phản bác lại.Cho dù có mạnh đến mấy nếu đánh với tất cả yêu thú ở đây chỉ có một con đường chết.Nhưng hắn phải tìm cách nào đó hét to nói

“MAU ĐI ĐI TA KHÔNG MUỐN NÓI LẦN HAI.”

Lâm Kiếm không khỏi cảm động sự hi sinh dũng cảm của hắn chỉ đành ngậm mùi nghe theo dẫn dắt cả đội bao gồm cả Hoàng Phi rời khỏi đó.Hắn thấy vậy thì thở phào nhẹ nhõm nói

“Cuối cùng cũng tách ra được rồi.”

Minh Thần nhìn đám yêu thú này mỉm cười nói

“Mấy vị hảo hán có thể nhường đường cho ta được không ta không thích đánh nhau đâu.”

Gào gào

Đáp lại lời nói của hắn là những tiếng kêu gào tức giận của yêu thú.Thấy vậy thầm thở dài liền nhếch miệng lên cười nói

“Tân Taekwondo Phản Không Cước.”

Hắn đưa chân của mình quét ngang đám yêu thú.Đây là kỹ thuật mà Dan Mori dùng nhưng bản thân là xuyên việt giả có được toàn bộ kỹ năng trong truyện nên lập tức sử dụng kỹ năng này.

Roẹt roẹt

Thân hình của yêu thú lập tức bị cắt đôi ra.Hắn ngạc nhiên khi thấy chiêu thức mà mình sử dụng đã thực sự thành công rồi hơn nữa thực sự rất bá đạo không khỏi cảm thán nói

“Tuyệt quá sử dụng thành công rồi haha.Hóa ra chỉ đơn giản như vậy thôi haha bây giờ đến chỗ đó thôi nào.”

Hắn chạy đến nơi đó.Chỉ mất một lúc sau liền đã đến trước một cái bảng cáo với hỏa nhãn kim tinh thì chuyện đọc những ngôn ngữ cổ này lại thực sự quá đơn giản.Từ đằng sau có tiếng bước chân đang đến gần lập tức quay sang nhìn chuẩn bị tư thế chiến đấu thì thấy Hồ Duyên Lan Nhược đang ở đây.

“Ngươi làm gì ở đây.”

Hắn nhìn nàng bình tĩnh nói trong lòng thầm nghĩ không biết cô nàng này lúc nãy có thấy ta tung một chút sức mạnh không.Nàng thấy hắn vẫn ổn thở dài vui vẻ chạy tới ôm nói

“Ơn trời ngươi vẫn ổn.Ta cứ tưởng là ngươi trong bụng yêu thú rồi chứ.”

Hắn không kịp phản ứng thì nàng đã chạy vào ôm.Cặp ngực nóng bỏng chạm sát vào cơ thể hắn dù chỉ qua lớp áo nhưng thực sự rất mềm mại khiến hắn không muốn tách rời.Nàng thấy vậy nhếch miệng lên cười thầm nghĩ

“Hi hi suy cho cùng thì hắn cũng chỉ là nam nhân thôi.”

Hắn giống như biết được toàn bộ ý định của nàng lập tức kéo nàng ra khỏi tiếp tục tìm lối vào của cái thành này.Dựa trên nguyên tác thì Nhiếp Ly sẽ chui xuống một cái hố nào đó hắn thì không hề biết nó nằm ở đâu.Nàng nhìn thấy nam nhân này lại có thể giữ được tính tự chủ của mình ngạc nhiên nói

“Ngươi ở đây làm cái gì bây giờ mọi người đang đợi chúng ta đó.”

Hiện tại hắn không quan tâm đến bọn chúng cả chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống giao cho tiếp tục tìm hiểu. Hồ Duyên Lan Nhược thấy vậy không khỏi tức giận bắt đầu rời đi

Ầm Ầm

Mặt đất xung quanh rạn nứt ra tạo thành một cái hố sâu không thấy đáy nàng bắt đầu rơi xuống làm cho nàng sợ hãi hét lớn.Hắn thấy vậy mừng thầm nhưng cũng có chút phiền phức là nàng này lại rơi xuống đó rồi liền hét

“Cân đẩu vân tới đây.”

Minh Thần đứng trên cân đẩu vân của mình bay xuống với một tốc độ nhanh để cứu Hồ Duyên Lan Nhược.Nàng sợ hãi la hét

“Minh Thần cứu ta với.”

“Không phải ta đã cứu ngươi rồi sao.”

Hắn ôm eo của nàng đứng trên cân đẩu vân của mình nhìn.Như vậy cũng quá yếu rồi chỉ rơi xuống một chút xíu thôi mà làm gì phải hét to như vậy âm thanh cứ vang dội lại trong hố này.Nàng thấy bản thân đã không còn rơi nữa mở mắt ra nhìn ngạc nhiên nói

“Ta…ta đang bay này Minh Thần.”

Hắn nghi hoặc không biết nàng sợ quá điên luôn không tự nhiên nói mình đang bay là sao đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ là có khả năng phi hành được rồi.Khó hiểu chợt trong đầu có một ý nghĩ vô cùng thô bạo nhìn về phía nàng cười nham hiểm nói

“Ngươi có muốn trải nghiệm cảm giác mạnh không.”

Nàng quay sang nhìn hắn.Không hiểu lời nói của hắn cho lắm thầm nghĩ cảm giác mạnh là gì có phải là chuyện đó không liền đỏ mặt ngượng ngùng nói

“Huynh….chuyện đó hiện tại không……”

Chưa kịp nói hết,hắn và nàng cùng nhau nhảy khỏi cân đẩu vân để cho nàng bớt giả ngây lại. Hồ Duyên Lan Nhược thấy vậy chợt sắc mặt tái xanh hóa ra cảm giác mạnh là cái này khác gì trải nghiệm cái địa ngục trần gian chứ lập tức hét

“Asaaaaaaaaa….”

Trái ngược với nàng là hắn cực kì thích cảm giác bay xuống.Vốn là một người thích mạo hiểm thử sức gan dạ của mình đối với hắn thì việc này dễ như ăn cháo vậy vừa tìm cảm giác thoải mái vừa có thể trêu ghẹo cô nàng này.

“Minh Thần mau dùng cách lúc nãy đi ta sợ quá Ahhhh.”

Mặc kệ lời nói của nàng hắn cũng muốn thử xem nơi đây sâu tới đâu.Hắn cảm nhận được gần tới nơi đưa tay kéo nàng lại rồi triệu hồi cân đẩu vân để có một chỗ đứng cho an toàn.

“Phù cuối cùng cũng tới nơi rồi.”

Hắn chạm chân xuống đất nhìn xung quanh khá tối.Hơn nữa dường như ở đây có nước gì đó cũng rất ấm ấm liền dùng sức mạnh hỏa của mình nhìn xem vô cùng ngạc nhiên

“Cái quái gì vậy.”

Ps:Máy tính bị lỗi file rồi nên sẽ ra chương chậm hơn xin lỗi mọi người

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.