Đại Thánh Vạn Giới – Chương 14 Kỹ năng – Botruyen
  •  Avatar
  • 40 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Thánh Vạn Giới - Chương 14 Kỹ năng

“Sắc trời cũng đã tối rồi.Mọi người hãy qua đêm ở đây rồi sáng mai tiếp tục đi tiếp.”

Lâm Kiếm nhìn mọi người nói.Ban đêm mà di chuyển rất có thể sẽ bị yêu thú tấn công và hơn thế nữa mọi người sẽ cảm thấy mệt mỏi Minh Thần nghĩ vậy cũng đúng nên cũng không lên tiếng.Một bàn tay kéo hắn cùng với một giọng nói quen thuộc

“Ca ca muội đói bụng.”

“Tiểu thư hãy ăn đồ ăn của ta đi.”

“Không đừng ăn của tên này ăn của ta đi.”

Vô số người lao tới trước đưa phần thức ăn cho nàng.Nhưng khi nghe được hai từ ca ca bọn chúng lại ngạc nhiên nhìn về phía hắn.Nhìn hai người cũng không giống hai anh em gì cả vậy mà nàng lại gọi là ca ca liền.

Hắn nghe nàng nói vậy mới để ý bản thân hiện tại cũng khá đói bụng.Từ từ đặt chiếc ba lô xuống lấy toàn bộ những nguyên liệu ra để nấu.Trình độ nấu ăn của hắn cũng đã cao hơn rồi kể từ lúc nấu cho muội muội trong đầu hiện ra rất nhiều món ăn phổ biến và rất ngon ở thế giới trước của hắn.

Hương thơm của món ăn bắt đầu lan tỏa khắp khu rừng khiến cho những người ở đây đều thèm chảy nước miếng.Hoàng Phi thấy vậy vui vẻ chạy tới nói

“Món ăn của ca ca nấu là ngon nhất.”

Nàng hưởng thức từng món ăn mà ca ca làm ra.Mùi hương vẫn tiếp tục lan tỏa khiến cho mọi người thèm chảy nước miếng chạy về phía hắn la hét

“Cho ta một phần đi.”

“Cho ta hai phần đi.”

Điên cuồng lao tới tranh giành đồ ăn.Nhưng hắn nào để cho tất cả người này như ý muốn sử dụng một chút sức mạnh đem toàn bộ số thức ăn đem ra chỗ khác khiến chúng nhao nhao tới cướp.Minh Thần nhếch miệng cười một tiếng nói

“Nếu ai cướp được thì ta sẽ cho người đó ăn chung với bọn ta.”

Một tên trong bọn chúng nghe vậy vận dụng toàn bộ tu vi của mình phi đến bên cạnh hắn để thử sức của mình.Minh Thần bình tĩnh tên này tung ra một cú búng tay lạnh lùng nói

“Quá chậm di chuyển quá ẩu thả.”

Tên đó lập tức văng xa nhưng không hề bị thương gì cả.Đây chỉ là chơi đùa với bọn chúng thôi nên cũng không cần phải đánh thật với chúng.Cả đám thấy vậy có chút sợ hãi tò mò đoán xem tu vi của người này là cấp bậc gì liền lao lên cướp giật.

Một lúc sau,cả đám đều không cướp được còn bị sưng một cục trên trán.Đây là một nỗi nhục lớn nhất đối với bọn chúng,Nhiếp Ly thấy vậy ngạc nhiên sức mạnh của người đang đứng trước mặt không phải là thứ không thể tưởng tượng được dường như một thứ gì đó rất lớn mà người khác không thể với tới nó lẩm bẩm nói

“Người này mạnh thật nếu như có thể chiêu mộ hắn thì có lẽ sẽ đánh bại được Thánh Đế.”

“Sao vậy,mới đó mà đã mệt rồi ư.”

Minh Thần nhìn những kẻ đang nằm trên mặt đất khinh thường nói quá yếu rồi tưởng trêu đùa một chút nhưng lại kết thúc nhanh như vậy.Chợt cảm thấy không gian xung quanh thay đổi trước mặt là một cái cây rất lớn,có vô số thiếu nữ với mái tóc màu hồng bao vây hắn.

“Ồ đây là ảo cảnh của Hô Duyên Lan Nhược sao.”

Hắn nhìn quang cảnh như vậy bình tĩnh nói.Nếu là người khác thì có lẽ sẽ mê muội ở trong đây nhưng hắn là Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không,một vị thần thì sao có thể mắc bẫy được liền hét

“Phá cho ta.”

Hồ Duyên Lan Nhược rùng mình sợ hãi, toàn thân mồ hôi run rẩy nhìn hắn.Cảnh giới của nàng là bạch ngân nhị tinh cũng được xem là thiên tài nhưng so với Minh Thần thì khác xa một trời một vực.Hắn thấy ảo cảnh đó cũng không tệ liền cầm một chút đồ ăn đưa về phía nàng giải thích nói

“Sức mạnh cũng không tệ có thể đưa người khác vào một ảo cảnh của riêng mình nhưng nếu ngươi không tấn công thì dù có ảo cảnh mạnh tới mấy cũng sẽ trở nên vô nghĩa thôi.”

Nàng nghe vậy lấy đồ ăn từ trên tay hắn mỉm cười.Rất thiếu kì người nam nhân đang đứng trước mặt mình trong đầu rất nhiều suy nghĩ về nam nhân đứng trước mặt nàng tu vi,sức mạnh,… đều ở một tầm cao khác hơn nữa còn rất đẹp trai nên khiến nàng đỏ mặt ngay lập tức.

Minh Thần nhìn nàng mỉm cười.Đừng tưởng hắn tốt như vậy chứ thật ra lâu nay có một kĩ năng mà bản thân luôn muốn sử dụng nhưng lại không có đối tượng nên dùng nàng thử vậy.Khoảng khắc mà tay hắn chạm vào nàng thì thầm nói

“Kích hoạt dấu ấn nô lệ.”

Nàng nghe được gì đó nhìn lại chỉ thấy hắn mỉm cười lập tức đỏ mặt.Hắn nhìn sang đám Nhiếp Ly và Diệp Tử Vân tiến lại chia sẻ chút đồ ăn của mình vui vẻ nói

“Đây của hai ngươi đây ăn đi kẻo nguội.”

Diệp Tử Vân thì không ngần ngại cầm lấy còn Nhiếp Ly thì khác dường như không ăn và chỉ ăn những đồ ăn bình thường.Nhưng dù sao kế hoạch của hắn cũng đã thành công rồi liền triệu hồi giao diện thông tin hệ thống lên

Ký chủ : Minh Thần

Tu vi : Bạch Ngân tứ tinh ( đã dung hợp pokemon Ho-oh)

Danh hiệu : Tập sự dược sư

Kỹ năng : Dấu ấn nô lệ

Thần sủng : Cửu Vỹ Yêu Hồ

Vàng : 29,990 vàng

Nô lệ: Hồ Duyên Lan Nhược,Diệp Tử Vân,Nhiếp Ly.

Nhìn thấy thông tin của chính mình không khỏi cười.Như vậy khỏi phải sợ tên này tu vi đột phá như bay rồi,đột nhiên từ đằng sau có một bàn tay vỗ nhẹ vào vai khiến hắn giật mình quay nhìn nói

“Ai”

Hóa ra là cô muội muội.Nàng nhìn với ánh mắt kiêu ngạo như thể đã biết toàn bộ kế hoạch của hắn vui vẻ nói

“Ca ca xấu quá nha.”

“Muội…muội nói gì vậy huynh không hiểu hà hà.”

Tim hắn như muốn phóng ra ngoài vậy.Lo sợ cô nàng này lại ghen nữa thì hắn chỉ có một con đường là chết thôi coi như không biết gì nói với nàng cho qua chuyện.Nhưng có vẻ không lừa được nàng rồi nên đành phải trốn ra chỗ khác thôi.

Đúng như trong nguyên tác,Nhiếp Ly kêu gọi mọi người đi để tránh yêu thú tấn công.Hắn cũng không làm gì chỉ muốn xem câu truyện sẽ đi đến đâu suôn sẻ hay sẽ có một con đường khác dành cho nhân vật chính này.

Sau bao nhiêu ngày đêm vất vả cuối cùng cũng đã tới trước cổng Cổ Lan thành rồi.Lâm Kiếm thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm

“Cuối cùng cũng tới rồi.”

Lúc này một âm thanh vang lên trong đầu hắn cùng với một giao diện quen thuộc ngạc nhiên lẩm bẩm nói

“Đây…đây là….”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.