“Ngon quá ca ca.”
Hoàng Phi vừa ăn vừa nói.Đây là lần đầu tiên nàng ăn những món ăn ngon tới vậy cho dù dẫn tới nhứng nhà hàng khác cũng không ngon bằng những món này.Minh Thần thấy vậy mỉm cười nhìn nàng nói
“Từ từ thôi còn nhiều đồ ăn lắm.”
Hắn bưng ra toàn bộ món ăn để đãi nàng ăn.Không khỏi ngạc nhiên vừa bưng ra một dĩa lập tức hết ngay không đợi gì luôn.Nhưng như vậy cũng vui ngon là được hướng tới nàng vui vẻ mới nhớ ra một chuyện liền nói
“Đúng rồi,Hoàng Phi không biết muội có hứng thú với thám hiểm không.Ba ngày sau là đi rồi nên muốn hỏi xem muội có đi chung không.”
Nàng nghe vậy động tác ăn cũng dừng lại nhìn hắn với ánh mắt mong chờ.Ngày ngày đều ở trong Quang Huy thành khiến nàng khá buồn chán nhưng khi nghe chuẩn bị đi thám hiểm mong chờ nói
“Đi chứ đi chứ muội đã chán ở đây lắm rồi.”
“Ha ha được thôi ta cũng biết trước muội sẽ đi rồi nên cũng dự định sẽ chuẩn bị nguyên liệu để chuẩn bị thức ăn cho chuyến thám hiểm này.”
Minh Thần không khỏi cười lớn nói.Dám chắc cô nàng này sẽ đi theo hắn thôi vì từ trước tới giờ toàn là nàng đi theo hắn không bao giờ rời xa dù chỉ một bước nên cũng dễ đoán.Nhưng ba ngày chuẩn bị còn phải thông báo Ngưng Nhi nữa hắn khá bối rối không biết làm thế nào.
Ba ngày trôi qua rất nhanh chóng,hắn đang mang trên mình một chiếc ba lô rất lớn trong đó chứa toàn bộ nguyên liệu cho chuyến đi thám hiểm này.Lúc đầu thì hắn có rủ Ngưng Nhi nhưng nàng nói sẽ ở lại để học tập ở Thánh Lan học viện hơn nữa gia tộc cũng không cho phép nên cũng không nỡ hắn rời đi hơn nữa hắn cũng đã bán toàn bộ Tử Lam Thảo để mua toàn bộ số lương thực trong thành rồi.
Trong ba ngày này,Ngưng Nhi và muội muội của hắn cũng thành thạo được một chút võ thuật về Tân Taekwondo rồi hăn cũng yên tâm rồi.Minh Thần hướng tới Hoàng Phi hớn hở nói
“Muội muội chúng ta xuất phát thôi nào.”
“Vâng.”
Cả hai cũng bắt đầu rời khỏi căn nhà với một tâm trạng vui vẻ.Hắn tới đúng địa điểm mà Trần Lâm Kiếm đã hẹn ở đây xuất hiện rất nhiều người tu vi đều là Bạch Ngân và vài người Thanh Đồng.Nhưng thứ mà hắn đã đoán đúng là Nhiếp Ly cũng có mặt ở đây.
Nhiếp Ly thấy hắn tham gia thám hiểm này liền cảnh giác thì thầm nói
“Rốt cuộc tên này là ai chứ.Sao mỗi lần đều có sự xuất hiện của hắn chứ.”
“Chúng ta lại gặp nhau rồi đạo hữu.”
Hắn nhìn về phía Nhiếp Ly đưa tay ra chào hỏi.Nhiếp Ly cũng chào hỏi lịch sự với hắn nhưng cũng có chút cảnh giác và nghi ngờ.Lúc này Lâm Kiếm từ phía xa đi tới nói
“Đã có mặt đầy đủ hết rồi đúng không.Chúng ta bắt đầu xuất phát.”
Hoàng Phi nhìn xung cảnh xung quanh vui vẻ.Hôm nay nàng mặc trên mình một chiếc áo màu đỏ rất quyến rủ đi đến đâu đều có người nói mỹ nữ còn hắn thì phải vác toàn bộ số lương thực của hai người.
Lúc này một tên thiếu gia đi đến chắn trước mặt hắn ngênh ngang nhìn hắn nói
“Tiểu tử biết điều thì mau tránh xa cô nương bên cạnh ngươi ra.”
Minh Thần nghi hoặc.Lần trước gặp một tên điên giờ lại gặp thêm kẻ khác nữa,hắn có chút hơi bực bội cái thứ được gọi là con cháu gia tộc rồi trầm giọng nói
“Cút ra đi ta không rảnh chơi với ngươi đâu.”
“Ngươi….Ngươi có dám đấu một trận với ta không phế vật.”
Sở Nguyên mới nhớ ra là bản thân là con cháu thế gia không sợ bất cứ người nào ngoại trừ các gia tộc khác còn lại chả ngán ai bao giờ.Hắn lúc này tức điên lên rồi không ai chọc thì thôi đã chọc thì chỉ có chết gằn giọng nói
“Được thôi.Nếu ngươi đã nói vậy thì đấu,đánh bại ngươi hừ chỉ dùng một tay thôi là đủ.”
Nhiếp Ly nhìn thấy cảnh này có chút hứng thú về sức mạnh hắn.Không dám khinh địch tương lai chắc sẽ trở thành kẻ thù cũng nên.Sở Nguyên nghe vậy cười giễu nói
“Ha ha được thôi.Để ta xem ngươi tự cao tới đâu.”
Lâm Kiếm thấy vậy muốn dừng lại nhưng cũng không thể nào ngăn cản được.Hiện tại thì hắn đang khá là bực nên không dám làm liều.Mọi người bắt đầu tụ tập đông hơn Sở Nguyên liền tung ra một nắm đấm về phía hắn cười to nói
“Ha ha ha tiểu tử đấu với ta xem như ngươi xui thôi ha ha ha.”
Minh Thần đưa một ngón tay của mình lên trước nắm đấm của Sở Nguyên.Thấy hắn không phòng bị gì cả mọi người bắt đầu hét to nói hắn tránh đi nhưng dường như không nghe gì cả.
Bụp
Một âm thanh vang lên vô cùng nhẹ nhàng.Mọi người bắt đầu nhìn xem trận đấu diễn ra như thế nào rồi chỉ thấy đòn tấn công của Sở Nguyên đã bị chắn lại bởi một ngón tay liền một giọng nói lạnh lùng phát ra
“Xem ra ta đã quá đề cao ngươi rồi,một ngón tay đủ để đánh bại ngươi rồi.”
Hắn dùng một ngón tay cái của mình kẹp lại.Một tư thế trông rất đơn giản nhưng lại tạo cho cảm giác đáng sợ hướng tới trán Sở Nguyên
Bụp
Sở Nguyên bay xa hơn một mét từ trên trán chảy xuống một dòng huyết do bị thương từ trận đấu.Hắn ngạc nhiên đây chỉ là một chút sức mạnh cực kì nho nhỏ nhưng lại có một sức phá hủy mạnh như vậy nhếch miệng nói
“Ta và ngươi không cùng một đẳng cấp đâu muốn đấu với ta hừ.”
Tất cả mọi người bắt đầu sợ hãi hắn rồi không chỉ tu vi mà ngay cả sức mạnh từ thân thể cũng vượt xa bọn chúng.Nhiếp Ly thấy cảnh tượng này liền cũng rùng rợn nghĩ đến Thánh Đế cũng không hề có loại sức mạnh giống như vậy trong đầu xuất hiện một câu hỏi
“Rốt cuộc người này là ai ? Là thuộc hạ của Thánh Đế hay là người của Hắc Ám công hội sao.”
Hoàng Phi lúc này đi đến bên cạnh hắn nắm lấy tay vui vẻ.Từ đằng xa một thiếu nữ với mái tóc màu hồng ăn mặc rất quyến rũ nhìn hắn nhếch miệng nói
“Thú vị không ngờ trong Quang Huy thành lại xuất hiện một cường giả như vậy.”
Minh Thần cũng để ý cô nàng này cũng khá lâu rồi.Nhớ trong nguyên tác thì người mạnh thì nàng sẽ cảm thấy hứng thú nhưng hiện tại vẫn chưa phải lúc nên tận hưởng quang cảnh nơi đây trước rồi tính sau.