Thành phố nhỏ với cư dân ba triệu người đường xa tấp nập ngươi đi kẻ lại băng băng trên đường.
–Thưa cậu chủ chúng ta sắp đến rồi.
một người đàn ông mang một bộ đồ vét đang ngồi bên ghế phụ nói với anh thanh niên ngồi phía sau.
–Ừm, trên tay hắn vẫn cầm chiếc điện thoại đời mới, không ngừng nghỉ gián mắt vào nó.
Chiếc xe dừng lại tại một ngôi trường trung học phổ thông.
Lão quản gia vội mở cửa cho cậu chủ vào trường , ở ngôi trường này việc các cậu ấm cô chiêm được có người đưa kẻ rước là chuyện quá đối bình thường.
Nhưng người ta cũng không kìm được sự hiếu kì mà đưa ánh mắt mình nhìn lấy đó là ai.
Anh thanh niên đi xuống xe khoe chiếc giầy bóng loán, rồi đến bộ áo quần thẳng không có nết gấp nào, là thành quả của những người giúp việc.
Một gương tuấn lãng, đẹp trai khí chất của quý tộc hớp hồn bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo hắn.
–Thật đẹp trai à!
Một giọng nữ không kìm nén được mà thốt lên lời, hắn quay đầu về hướng cô gái vừa rồi mà nở ra một nụ cười vui vẻ kèm theo một cái đá mắt cho nàng.
Nàng như nhìn thấy muôn vàn đóa hoa sung sướng mà phải e thẹn như nụ hoa chớm nở.
Lão quản gia thấy vậy đành nhịn cười lại mà dẫn anh thanh niên này vào phòng hiệu trưởng trường học.
Tất cả học sinh dõi theo lưng hắn mà nhìn theo hướng đi của hắn đến phòng hiệu trưởng, cả trường như chim vỡ tổ cái tin tức về chàng thanh niên đẹp trai quý phái là học sinh chuyển trường.
Cái tin này làm cho các thiếu nữ tâm hoài mộng xuân, mong hắn vào lớp mình mà tâm tình mộng trăm năm.
Trong phòng hiệu trưởng nhìn bộ hồ sơ của hắn mà luồn khí lạnh từ sương cụt nó chạy thẳng lên não.
ai mà có thể tưởng tượng được , một thanh niên lịch lãng đẹp trai thế này mà cái học bạ nó chẳng khác gì cái đống giấy vệ sinh người ta dùng rồi mà vứt đi vậy.
Ông hiệu trưởng ngao ngán vô cùng , nhưng biết làm sao được hắn được cấp trên nói với hắn rồi cứ nhận vào không cần lo nghĩ gì nhiều.
Rồi ông hiệu trưởng cầm cái điện thoại bàn trong phòng gọi cho giáo viên chủ nhiệm lớp.
– Alo cô giáo thảo đó ah , đến văn phòng của tôi nhận học sinh mới chuyển đến .
bên đầu dây kia chỉ nghe một tiếng vâng êm ái nhã nhặn của một người phụ nữ.
Lớp học của Thảo là lớp học đặc biệt nhất trong khối, chỉ đơn giản trong lớp này có hai loại học sinh, một là học siêu giỏi hai là siêu dỡ tệ , nhưng lại là con của những gia đình có máu mặt trong xã hội.
Đây cũng chẳng có gì là lạ trong trường cả, vì trong khối nào cũng có một hoặc hai lớp đặc biệt này.
CốcCốc. Tiếng gỏ cửa vang lên.
–Vào đi.
Thảo bước vào phòng , đập vào mắt nàng là một chàng trai lịch lãm đẹp trai, nhưng nàng ghé mắt nhìn trên bàn của hiệu trưởng là học bạ chưa đóng lại, làm nàng sững người lại, rồi lấy lại tinh thần , đây cũng không phải lần một lần hai gì nàng nhận học sinh chuyên ăn trứng ngỗng tròn trĩnh trong sổ học bạ.
Đây cũng là hiệu trưởng cố ý cho nàng thấy, cũng làm cho nàng biết đây là nhân vật gì, là người không nên làm khó trong lớp học, lơ la lớ ngớ là bị đuổi khỏi trường ngay.
– Cô thảo , đây là học sinh mới chuyển đến, tôi phân đến lớp của cô.
– Chào cô! mong cô giúp đỡ.
anh thanh niên miệng nói rồi đưa tay ra bắt tay với giáo viên của mình.
Thảo hiểu ý cũng biết đây là cậu ấm nên người ta chào hỏi bắt tay mình cũng chẳng vấn đề gì, tay đưa ra bắt miệng thì nói : Không vấn đề gì, hàm nghĩa đã hiểu .
Lão quản gia thấy công việc của mình cũng kết thúc ,chào tạm biệt cậu chủ của mình rồi đi.
Hắn theo đuôi phía sau cô giáo thảo không có việc gì thì ngắm nghía phía sau của cô giáo chủ nhiệm của mình, một cặp mông căng tròn, một cái quần chip màu hồng lúc ẩn lúc hiện trong cái quần dài màu trăng, một vòng eo mảnh khảnh, chỉ muốn tới ôm ấm sờ soạng cho đã thèm.
Tóc dài đen mượt dài quá ngang vai. Toát lên một khí chất thanh thuần kèm chút uy nghiêm của một cô giáo tay cầm phấn trắng răn dạy bao nhiêu học sinh mà thành.
Thảo đi phía trước như cảm nhận được ánh mắt đánh giá của cậu học sinh mới này, làm cho nàng bổng nhảy loạn tâm xuân của thiếu nữ, tuy nàng năm nay cũng gần tam tuần nhưng có nhiều chàng tán tỉnh mà chưa hợp nhãn ai, bên gia đình cũng sắp xếp xem mặt cũng vậy.
hắn thầm muốn chinh phục vị giáo viên trước mắt của mình rồi.
đi chưa được bao lâu thì đã đến cửa của lớp học.
Cô giáo bước vào cả lớp đồng thanh đứng lên chào,Thảo vẩy tay xuống cho đám học sinh ngồi xuống.
– Chào các em hôm nay chúng ta có thêm học sinh mới vào học cùng với chúng ta , các em cho bạn một chàng pháo tay chào mừng học sinh mới nào.
Cả lớp đã nhìn thấy hắn vào cùng với cô giáo thảo ai cũng phải thầm kêu sao mà soái ca đến thế.
Cả lớp vỗ tay đều đều.
Tiếng thảo êm ái nói với hắn.
– Em hãy giới thiệu bản thân mình đi.
Hắn nghe vậy cũng lên tiếng.
– Chào mọi người tôi tên là Nguyễn thiên vũ , rất mong trong lúc học tập mọi người giúp đỡ thêm.
Hắn có một giọng nói ấm nhẹ nhàng , nhưng đầy tự tin.
Khiến người nghe bị cuốn hút.
Rồi hắn bước đền bàn học cuối phòng ngồi xuống, trong lớp những bạn học nữ nháy mắt với hắn cố ra hiệp lại ngồi với mình nè, nhưng hắn vẫn lựa chọn đến bàn cuối lớp ngồi.
Thảo thấy nhiệm vụ của mình đã hoàn thành ,rồi ra khỏi lớp nhường lại cho cô giáo bộ môn, Còn hiệu trưởng đánh tiếng với các thầy cô dạy bộ môn không nên làm phiền hắn, hắn không quậy phá trong giờ học thì hãy mắt nhắm mắt mỏ mà cho qua đi.