Đại Ma Đầu Hệ Thống – Chương 161 Tàn Sát, Đại Sát! Sát!sát!sát! – Botruyen
  •  Avatar
  • 24 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Ma Đầu Hệ Thống - Chương 161 Tàn Sát, Đại Sát! Sát!sát!sát!

Người đăng: acma11

”Cẩu tặc dám giết chết tiền nhiệm tông chủ, muốn chết!”Thái thượng trưởng lão Kiếm Vô Ngữ phẫn nộ gầm thét, tu vi Võ Tôn cảnh đỉnh phong không chút do dự bùng nổ, thân hình như chớp dật bay về phía Nam Cung Lưu Vân, xung quanh Kiếm Vô Ngữ là ngàn vạn kiếm đạo pháp tắc hư ảnh gầm thét tụ tập thành một tòa hư ảnh kiếm trận tụ tập vạn đạo khí cơ như muốn đồ thần diệt thánh.

Nam Cung Lưu Vân khẽ nhíu mày, một đòn này uy thế thẳng bức Cái Thế Võ Tôn cảnh võ giả toàn lực uy năng, Nam Cung Lưu Vân cũng không dám lấy thân đón đỡ một đòn này, cho nên thân hình hắn đột nhiên bạo phát thân pháp quỷ mị hư không xê dịch tránh né vạn kiếm kết trận giảo sát bản thân, những nơi Vạn Kiếm kết trận đi qua hư không đều bị xoắn nát, quả thật có khí thế thần cản sát thần phật cản sát phật.

Tránh né một hồi, sắc mặt Nam Cung Lưu Vân rốt cuộc hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn, hắn dừng lại thân ảnh, khí thế như muốn cứng đối cứng với Kiếm Vô Ngữ.

Kiếm Vô Ngữ thấy vậy vẻ mặt không chút mừng rỡ nào, trái lại cực kỳ nghiêm nghị nhìn Nam Cung Lưu Vân, bản thân cũng không ham chiến lao đến.

Bởi vì Nam Cung Lưu Vân tu luyện độc công, nếu quá cận thân hắn thì sẽ mắc bẫy của hắn, cho nên Kiếm Vô Ngữ tiếp tục điều khiển hư không vạn kiếm trận bay tới giảo sát. còn bản thân hắn vẫn giữ khoảng cách với Nam Cung Lưu Vân.

”Lão già chết bầm!” Nam Cung Lưu Vân mở miệng mắng to, sắc mặt khó coi tiếp tục chật vật né tránh Hư Không Kiếm Trận, bộ dáng giống như phẫn nộ khi không thấy Kiếm Vô Ngữ xông lên chém hắn.

”Haha, lão tử ngủ với gái nhiều hơn so với ngươi ăn cơm, đừng hòng qua mắt lão tử!” Trong lòng Kiếm Vô Ngữ âm thầm cười lạnh, sắc mặt thong dong đứng xa thi triển hư không kiếm trận giảo sát Nam Cung Lưu Vân.

Tôn cấp cường giả theo lý thuyết là có sức mạnh vô cùng vô tận, bọn hắn dùng linh hồn điều khiển pháp tắc thiên địa, đại đạo mà bản thân tu luyện trong thiên địa lấy ra sức mạnh, cho nên bọn hắn có thể đánh nhau mười ngày nữa tháng, thậm chí cả năm vẫn không vấn đề gì, miễn là linh hồn còn chịu được thời gian lâu dài điều khiển pháp tắc, đại đạo.

Tuy nhiên mãi lúc sau vẫn không làm gì được Nam Cung Lưu Vân, trong lòng Kiếm Vô Ngữ cảm giác phiền chán, trong lòng đột nhiên nảy ra một chủ ý có thể bắt lấy Nam Cung Lưu Vân.

”Tiểu tử, nếu ngươi vẫn cứ chạy trốn, lão tử giết chết thủ hạ của ngươi!” Nói rồi Kiếm Vô Ngữ đột ngột thay đỗi phương hướng công kích, điều khiển Hư Không Kiếm Trận bay về phía Huyết Ma Quân Đoàn ý đồ giảo sát thuộc hạ của Nam Cung Lưu Vân, bức hắn phải quay lại cứu thuộc hạ.

Tuy nhiên Kiếm Vô Ngữ suy nghĩ hoàn toàn sai lầm rồi.

Nam Cung Lưu Vân kiêm tu Hồn, Huyết, Độc đạo, bất kỳ ai ngã xuống chết mặc kệ địch ta đều có thể khiến thực lực Nam Cung Lưu Vân mạnh mẽ tăng cường, ngay từ đầu Nam Cung Lưu Vân đã thòm thèm giết chết đám thuộc hạ của mình để hấp thu tinh huyết cùng linh hồn bọn họ, bởi vì đám huyết ma quân đoàn võ giả ai nấy đều có Võ Vương cấp tu vi, nếu Nam Cung Lưu Vân hấp thu bọn hắn chắc chắn sẽ lên Võ Tôn cấp, thậm chí nếu thôn phệ hết đám huyết ma quân đoàn cùng Đại La Kiếm Tông võ giả, Nam Cung Lưu Vân có cơ hội đột phá Cái Thế Võ Tôn chi cảnh, nhưng vẫn không có cách nào thuận lý thành chương ra tay, cho nên Nam Cung lưu Vân trước đó chỉ còn cách ra lệnh cho Huyết ma Quân đoàn xung phong liều chết chém giết Đại La Kiếm Tông võ giả để hắn có thể thôn phệ cả hai bên thế lực.

Thấy Kiếm Vô Ngữ tàn sát Huyết Ma quân đoàn võ giả, Nam Cung Lưu Vân lạnh lùng không quan tâm, bay vào Đại La Kiếm Tông tàn sát Đại La Kiếm Tông võ giả.

Cả hai đều là có Tôn Cấp chiến lực cho nên đồ sát võ giả dưới Tôn Cấp đều như tàn sát con kiến vậy, một đòn là chết ít nhất mấy ngàn con sâu cái kiến dưới Tôn cấp võ giả.

Theo Kiếm Vô Ngữ cùng Nam Cung Lưu Vân đồ sát, vô số tiến phẫn nộ cùng oán hận, sợ hãi cùng thống khổ vang lên xung quanh Đại La Kiếm Tông, cả bầu trời đều bị vô số huyết khí bao phủ trở nên ảm đạm vô sắc, nhìn vào chiến trường lúc này sẽ thấy chỉ trong mười phút số lượng võ giả ngã xuống đã ít nhất mấy chục ngàn võ giả, và con số này vẫn đang tiếp tục tăng mạnh.

Kiếm Vô Ngữ cùng Nam Cung Lưu Vân đều là người tàn nhẫn vô tình, tính mạng của đám người kia đối với bọn họ chẳng qua chỉ là một đầu tiện mệnh, chết cũng là chết, cho nên hai người đều rất tự nhiên đồ sát mặc kệ đám người oán hận cùng mắng chửi.

Càng đồ sát, huyết khí cùng linh hồn võ giả đều bị Nam Cung Lưu Vân bí mật hấp thu rồi luyện hóa, linh hồn của Nam Cung Lưu Vân ngày càng cường đại cộng thêm có vô số võ giả máu tươi ngã xuống cung cấp cho nên Nam Cung Lưu Vân lĩnh ngộ Huyết Đạo cùng Hồn Đạo ngày càng sâu sắc, trong chớp lát Hồn Đạo, Huyết Đạo cảnh giới của Nam Cung Lưu Vân đồng loạt từ Tông Sư hoàn mỵ cảnh đột phá Đại Tông Sư Cấp sơ kỳ, đồng thời tu vi của Nam Cung Lưu Vân thuận nước tự động đột phá Võ Tôn cảnh.

Huyết đạo bản chất chính là sinh mệnh, Hồn Đạo bản chất cũng chính là sinh mệnh, Nam Cung Lưu Vân không ngừng giết chóc sinh mệnh thu hoạch hai thứ này, khiến cho cảm ngộ của hắn đối với Huyết Đạo cùng Hồn Đạo ngày càng sâu sắc, chỉ trong một tiếng tàn sát chém giết, Nam Cung Lưu Vân đã đột phá Huyết Đạo cùng Hồn Đạo từ sơ kỳ cảnh đột phá Trung kỳ cảnh, tu vi cũng tự động đột phá Võ Tôn Trung kỳ cảnh, phải nói là cảnh giới cùng tu vi của Nam Cung Lưu Vân thông qua chém giết thu hoạch được, tiến độ ngày đi ngày dặm không phải là ngoa.

Kiếm Vô Ngữ nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân còn điên cuồng hả bản thân đồ sát sinh mệnh, rồi sau đó cảm giác hắn đột phá Võ Tôn cảnh, Kiếm Vô Ngữ già mà thành tinh làm sao không biết Nam Cung Lưu Vân chính là tu luyện tà đạo con đường, Huyết Đạo cùng Hồn Đạo.

Trong lòng lão vô cùng kinh hãi, còn dừng lại đồ sát, giờ khắc này lão bắt đầu chân chính liều mạng với Nam Cung lưu Vân, bởi vì giờ khắc này nếu tiếp tục đồ sát thì không thể được, mà chém giết thì Nam Cung Lưu Vân lại tránh né không chiến tiếp tục đồ sát Đại La Kiếm Tông võ giả, vì trả thù cho tông môn, Kiếm Vô ngữ rốt cuộc buông xuống cẩn thận, bắt đầu chân chính liều mạng với Nam Cung Lưu Vân.

Nhìn thấy Kiếm Vô Ngữ liều mạng xông đến, khóe miệng Nam Cung Lưu Vân nhếch lên vẻ tàn nhẫn, cũng không tránh không né, bàn tay chỉ đơn giản giơ ra, đột nhiên Kiếm Vô Ngữ cảm giác trái tim mình bị thứ gì đó bóp lấy, tất cả máu tươi trong cơ thể lão đột nhiên chảy ngược về tim, lão kinh hãi nhìn về phía Nam Cung lưu Vân, chỉ thấy Nam Cung Lưu Vân khẽ bóp chặt bàn tay lại, dưới ánh mắt khủng hoảng của Kiếm Vô Ngữ, trái tim lão cách không bị vô số máu tươi của bản thân nhồi nhét vào khiến trái tim nổ tung.

Chiêu này Nam Cung Lưu Vân được Huyết Tộc Alucard thiếu niên truyền thụ, tên gọi là ‘Tâm Tễ Uy Áp chi thuật’, khi dùng thuật này thì người thi triển có thể tùy ý khống chế máu tươi của đối thủ nghịch chuyển trong tích tắc, nếu tu vi vượt quá đối thủ nhiều thì có thể một tay bóp nát trái tim đối thủ.

Thân là Võ Tôn cảnh cho nên sinh mệnh lực của Kiếm Vô Ngữ rất mạnh, cho dù trái tim nổ nát hắn tạm thời vẫn còn sống, nếu giờ khắc này được mộc đạo võ giả chữa trị thì cho dù trái tim nổ nát vẫn có thể mọc lại.

Tuy nhiên Nam Cung Lưu Vân sẽ cho phép Kiếm Vô Ngữ còn sống sao?

Đáp án là phủ định!

“Chết!”

Một đạo thanh âm đạm mạc vô tình từ trong miệng Nam Cung Lưu Vân vang vọng hư không.

Sau đó Nam Cung Lưu Vân dùng Độc đạo thủ đoạn luyện hóa thân thể cùng linh hồn Kiếm Vô Ngữ thành bãi máu chứa đầy năng lượng bổ dưỡng, trong quá trình này Kiếm Vô Ngữ linh hồn phải chịu tra tấn đau đớn cả từ thể xác và linh hồn, sau đó mới chậm rãi chết đi hóa thành bãi máu năng lượng tinh khiết.

Nam Cung Lưu Vân khẽ há miệng, bãi máu tinh khiết bị một cỗ hấp lực bay vào miệng Nam Cung lưu Vân bị dạ dày hắn hấp thụ, sau đó một cỗ khí thế cường đại bộc phát, cả Linh Hồn cảnh giới cùng tu vi cảnh giới đồng loạt bạo tăng, Linh hồn cảnh giới đột phá Thiên Hồn hậu kỳ, còn tu vi cảnh giới đột phá Cái Thế Võ Tôn chi cảnh, mà đẳng cấp Huyết Đạo lĩnh ngộ đột phá Đại Tông Sư trung kỳ, phải nói là một bước tăng mạnh.

Dưới năng lượng tinh huyết cùng linh hồn năng lượng của Võ Tôn đỉnh phong cảnh kiếm Vô Ngữ, Nam Cung Lưu Vân rốt cuộc đặt chân vào Cái Thế Võ Tôn cảnh giới, trở thành người đầu tiên đột phá Cái Thế Võ Tôn chi cảnh trong Sát lục ma Tông.

“Lão Tổ!”

“Thái Thượng Trưởng Lão hế nhưng đã chết? Chuyện này…… Sao có thể?”

“Thiên sát súc sinh, lão tử liều mạng với ngươi!”

“Xong rồi, Đại La Kiếm Tông xong rồi……”
……
Nhìn thấy Kiếm Vô Ngữ bị Nam Cung lưu Vân thôn phệ, tiêu diệt hết thảy sinh cơ, chết không thể chết lại, ngay cả linh hồn cũng vô pháp đào thoát, chỉ một thoáng vô số Đại La Kiếm Tông võ giả đều điên cuồng, một đám không có lý trí liều mạng xông tới muốn giết chết Nam Cung Lưu Vân.

Giờ phút này, bọn họ trơ mắt mà nhìn tông môn trải qua mười hai ngàn năm truyền thừa bị hủy diệt, ngay cả tông chủ cùng lão tổ liền bị thanh niên nam tử này giết chết rồi thôn phệ, chưa kể vô số đệ tử trên Đại Kiếm Phong và mấy chục vạn đệ tử bị nam tử này luân phiên giết chết, sinh sinh diệt đi hai phần ba võ giả bên trong Đại La Kiếm Tông, một màn này làm nội tâm vô số người tràn ngập oán hận, thống khổ cùng sợ hãi.

Diệt tông chi hận, không đội trời chung!

Những người trung tâm với tông môn giờ khắc này đều muốn giết chết Nam Cung Lưu Vân, báo thù rửa hận cho tông môn.

Chẳng qua, ý nghĩ của bọn họ thật sự quá thiên chân, liền lão tổ cùng tông chủ tu vi Võ Tôn cảnh đều không hề sức phản kháng bị Nam Cung Lưu Vân thôn phệ cắn nuốt huống chi là bọn họ?

Đối với những con sâu cái kiến tâm tư cùng suy nghĩ, Nam Cung Lưu Vân căn bản không một chút quan tâm và để ý đến, bởi vì một đám sâu kiến sắp chết tâm tư Nam Cung lưu Vân lười quan tâm.

“Hết thảy Đại La Kiếm Tông sâu kiến đều phải giết chết!”

Nam Cung Lưu Vân vung mạnh bàn tay vung lên, hơn bảy ngàn Huyết Ma quân đoàn còn sống sót lập tức ùa lên xung phong liều chết nhảy vào Đại La Kiếm Tông sơn môn bắt đầu gặt hái sinh mệnh.

“A a a……”

“Tha mạng…ta nguyện đầu hàng…”

”Tiểu sư tỷ…đám súc sinh các ngươi buông tiểu sư tỷ ra..”

”aa…”

Rất nhanh, vô số thanh âm chém giết vang lên khắp Đại La Kiếm Tông sơn phong, đồng thời còn có vô số tiếng kêu rên hoảng sợ cùng thảm thiết vang khắp Đại La Kiếm Tông Sơn Phong.

Nhìn thấy một màn này, tám vị trưởng lão Đại La Kiếm Tông còn sống sót lập tức phẫn nộ rống lên.

“Đám súc sinh, lão tử liều mạng với ngươi!”

“Lão tử phải dùng mạng già này giết đám súc sinh các ngươi, một mạng đỗi một mạng huề vốn, một mạng giết hai mạng coi như lời!”

“Tông môn như gia viên, gia viên không còn thì sống làm gì nữa, tất cả mọi người cùng chết nào!”
……

Khóe mắt tám vị trưởng lão Đại La Kiếm Tông như muốn nứt ra, ánh mắt bọn họ nhìn Nam Cung Lưu Vân như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

Nếu ánh mắt có thể giết người thì Nam Cung Lưu Vân đã chết ngàn vạn tỷ lần rồi.

Chẳng qua phẫn nộ chỉ dành cho kẻ yếu, cường giả sẽ không nổi giận, mà biến phẫn nộ thành động lực để tự cường. Đối với đám sâu kiến phẫn nộ cùng oán hận, thân là thiên mệnh chi tử Nam Cung Lưu Vân tuyệt nhiên không đếm xỉa đến.

Ngay khi tám vị trưởng lão Đại La Kiếm Tông xung phong liều chết xông vào đám Huyết Ma quân đoàn chém giết thì Phạm Tuấn đột nhiên gầm lên giận dữ, thi triển Cự Kiếm Thuật biến thành một thanh hư ảo thông thiên cự kiếm đâm tới tám vị trưởng lão Đại La Kiếm Tông.

A ~!A~~!

Vô số tiếng kêu lương kêu thảm thiết càng là liên tiếp không ngừng vang lên bên tai Nam Cung Lưu Vân, Nam Cung Lưu Vân đưa mắt nhìn tới thì thấy tám vị trưởng lão dưới Cự Kiếm Thuật chém giết liền biến thành vô số mảnh vụn thi thể rơi lách tách xuống đại địa.

Tám vị trưởng lão đại la kiếm tông giờ khắc này đều thi cốt vô tồn!

Những võ giả Đại La Kiếm Tông còn sống sót càng bị sáu ngàn Võ Vương cảnh Huyết Ma Quân Đoàn điên cuồng tàn sát.

……

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.