Người đăng: acma11
Nhưng mà ngay lúc Phạm Tuấn muốn một lần nữa thi triển Cự Kiếm Quyết đâm nổ hoàng toàn Đại Kiếm Phong thì trong giây lát từ bên trong Đại La Kiếm Tông cấm địa vang lên vài tiếng phẫn nộ cùng rống giận.
Ngay lập tức hơn mười đạo lưu quang từ trong cấm địa Đại La Kiếm Tông bay ra, Nam Cung Lưu Vân lạnh lùng đưa mắt lên nhìn, chỉ thấy mười đạo cường đại thân ảnh bỗng nhiên xuất hiện ngay Đại Kiếm Phong, đánh tan Cự Kiếm Quyết của Phạm Tuấn, sau đó mười đạo thân ảnh này tỏa ra khí tức hung lệ quét ngang phạm vi vạn dặm không gian xung quanh Đại La Kiếm Tông.
Những người này mỗi một cái đều có Hoàng cấp tu vi, thậm chí trong đó có hai lão giả một thân thực lực đã đạt tới Võ Tôn chi cảnh.
Hai đạo thân ảnh cường đại này phân biệt là Tông chủ Sinh Vô Nhai cùng Thái Thượng đại trưởng lão Kiếm Vô Ngữ.
“Trời đánh tặc tử, các ngươi dám phạm ta Đại La Kiếm Tông, tất cả các ngươi đều đi tìm chết đi!”
Tông Chủ Sinh Vô Nhai ngẩn mặt lên trời, ánh mắt hung lệ lập tức gắt gao nhìn Nam Cung Lưu Vân, chỉ một thoáng vô số sát ý trong nháy mắt nở rộ, vô số hung quang bức người bao phủ toàn thân Nam Cung Lưu Vân như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Đại La Kiếm Tông thân là đại tông môn truyền thừa mười hai vạn năm thế nhưng bây giờ đền đời hắn làm tông chủ thì bị biến thành dáng vẻ này, trong lòng Sinh Vô Nhai phẫn nộ cực kỳ, trong lòng lại thẹn với liệt tổ liệt tông, trong lòng Sinh Vô Nhai chỉ có một suy nghĩ duy nhất:
”Phạm Đại La Kiếm Tông, chết!”
Sinh Vô Nhai phẫn hận tới cực hạn, sau đó hắn đột nhiên bước tới một bước, thân hình nháy mắt biến mất tại chỗ, sau đó thân ảnh Sinh Vô Nhai lập tức xuất hiện tới trước mặt Nam Cung Lưu Vân, hung hăng đấm ra oanh sát một quyền.
“Lão cẩu tìm chết!”
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khi Phạm Tuấn định thần lại nhìn thấy thấy Sinh Vô Nhai hùng hổ lao đến trước mặt Nam Cung Lưu Vân, trong lòng Phạm Tuấn tức khắc liền giận dữ, cũng mặc kệ thực lực bản thân thua đối phương một cảnh giới, lập tức hóa thân thành một thanh cự kiếm đâm tới Sinh Vô Nhai, khi thấy có người đánh lén sau lưng, Sinh Vô Nhai bất đắc dĩ biến chiêu đón đỡ Thông Thiên Cự Kiếm.
Oanh!
Thông Thiên Cư Kiếm toát ra khí thể hủy diệt đâm tới thân thể Sinh Vô Nhai, những nơi Thông Thiên Cự Kiếm đi qua hư không đồng loạt nổ tung, bất quá Sinh Vô Nhai chính là Võ Tôn cảnh cường giả, mặc cho Thông Thiên Cự Kiếm uy năng đạt tới Bán Bộ Võ Tôn cảnh giới nhưng lại không cách nào xúc phạm tới Sinh Vô Nhai.
“Sâu kiến cút cho ta!”
Khi thấy bản thân sát chiêu phải tiêu tốn để chống đỡ Phạm Tuấn đánh lén, Sinh Vô Nhai phẫn hận ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, từ trong hư không cầm ra một thanh trường kiếm dáng vẻ cổ xưa, sau đó Sinh Vô Nhai hung hăng bổ ra nhất kiếm về phía Phạm Tuấn, khủng bố kiếm quang phóng lên cao trực tiếp trảm toái Hư Ảnh Cự Kiếm của Phạm Tuấn, đồng thời kiếm quang tốc độ không giảm chém tới Phạm Tuấn, Phạm Tuấn cảm giác tử vong hơi thở bám thân, kinh hãi liều mạng thiêu đốt tinh huyết nâng thực lực tạm thời tăng lên Bán Bộ Võ Tôn cảnh đón đỡ, tuy nhiên hắn vẫn bị kiếm quang đánh bay, thân hình Phạm Tuấn văng xa mấy trăm mét mới dừng lại.
Võ Tôn cảnh uy thế khủng bố như vậy, cho dù Phạm Tuấn thiêu đốt tinh huyết mạnh mẽ nâng chiến lực lên Bán Bộ Võ Tôn tầng thứ cũng không thể chống lại, chỉ duy nhất một đạo kiếm quang đủ khiến Phạm Tuấn trọng thương nặng, nếu không phải hắn thiêu đốt tinh huyết tăng chiến lực lên Bán Bộ Võ Tôn cảnh thì đã bị Sinh Vô Nhai một kiếm chém giết.
Nhìn thấy một màn này sắc mặt Nam Cung Lưu Vân trở nên âm trầm, con mắt hung quang ngang ngược sát ý nhìn chằm chằm Sinh Vô Nhai, lạnh lẽo nói:
“Lão gia hỏa, ngươi tưởng ngươi là Võ Tôn chi cảnh cường giả thì có thể muốn làm gì thì làm?”
“Dám ở trước mặt Huyết Ma ta làm càn, đánh trọng thương thân tín của ta, quả thực chán sống!”
”Lão súc sinh ngươi quá kiêu ngạo, cần thiết phải bị trấn sát!”
Vừa dứt lời, Nam Cung Lưu Vân bước ra một bước, thân hình nháy mắt xuất hiện trước mặt ở trước mặt Sinh Vô Nhai, bàn tay khẽ động, một cái cuồng bá trường đao xuất hiện trong tay, mạnh mẽ trảm tới Sinh Vô Nhai.
“Tiểu tử, chỉ bằng ngươi tu vi Bán Bộ Võ Tôn chi cảnh cự nhiên vọng tưởng muốn giết ta? Quả thực không biết sống chết!”
“Hôm nay, lão phu phải xẻo người thành muôn mảnh!”
Nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân không kiêng nể gì xung phong liều chết lại đây, Sinh Vô Nhai tức khắc vui vẻ cười không ngừng, khuôn mặt lộ vẻ tàn nhẫn dữ tợn.
Sau đó chiến lực của lão toàn bộ khai hỏa, Võ Tôn chi cảnh lực lượng ầm ầm phóng xuất ra, hung hăng chém ra tất sát một kiếm về phía Nam Cung Lưu Vân.
Trong mắt Sinh Vô Nhai thì với tu vi Bán Bộ Võ Tôn của Nam Cung Lưu Vân căn bản vô pháp cùng chống lại Tất sát một kiếm của hắn, Nam Cung lưu Vân tất nhiên bị một kiếm của hắn phanh thây.
Tuy ý tưởng của Sinh Vô Nhai vô cùng tốt đẹp nhưng mà sự thực lại vô cùng tàn khốc.
Nam Cung Lưu Vân được hệ thống đánh giá chính là thiên mệnh chi tử mô bản, há lại đơn giản bị Sinh Vô Nhai một cái lão gia hỏa giết chết?
Cho nên kết cục của Sinh Vô Nhai chú định chính là vô cùng thê thảm khi khinh thường thiên mệnh chi tử.
“Lão Súc sinh, đi tìm chết đi!”
Ngay lúc trường đao của Nam Cung Lưu Vân chuẩn bị cứng đối cứng chạm với trường kiếm của Sinh Vô Nhai thì thân hình của Nam Cung Lưu Vân đôt nhiên biến mất trước mặt Sinh Vô Nhai, ngay lúc Sinh Vô Nhai nghi hoặc thì đột nhiên sắc măt Sinh Vô Nhai đại biến, bởi vì cả người hắn như bị thứ gì đó hút khô, không thể động đậy, ngay cả linh hồn cũng bị giam cầm, không thể điều động một chút linh hồn chi lực.
Giờ khác này ngoài Võ Tôn thể chất thì hắn chẳng khác gì người phàm.
”Đây là cái gì? Ngươi Hạ Độc ta? Từ lúc nào?” Sinh Vô Nhai phẫn nộ cùng khó hiểu hỏi.
“‘Đây là Huyết Ma Thiên Độc, Không màu không mùi không vị, Độc Công này chính là bí pháp đặc thù của ta, cho dù là Võ Tôn chi cảnh nếu không biết trước đều sẽ trúng chiêu.” Nam Cung Lưu Vân đột nhiên xuất hiện từ đằng sau lưng Sinh Vô Nhai, mỉm cười nói.
Một chiêu này đã từng Cái Thế Võ Vương chi cảnh đỉnh phong Nam Cung Lưu Vân dùng một lần, lần đấy chính là hắn dùng chiêu này hạ độc Nam Cung Sở Dương, đồng thời là phụ thân hắn, tu vi Võ Hoàng chi cảnh, Sau đó chém giết phụ thân hắn, hút khô máu huyết của phụ thân hắn, đôt phá Võ Hoàng chi cảnh, về sau thì chiêu này Nam Cung Lưu Vân lần thứ hai dùng Bán Bộ Võ Tôn thực lực hạ độc Võ Tôn cảnh cường giả Sinh Vô Nhai.
Sau đó Nam Cung Lưu Vân không cho Sinh Vô Nhai một chút cơ hội nào, trực tiếp thi triển ‘Thất Sát Ma Đao Quyết’ chém vào đầu Sinh Vô Nhai.
Lúc này này Nam Cung Lưu Vân thực lực bất tri bất giác đạt tới Võ Tôn cảnh chiến lực, một đao này tỏa ra vô số Ma khí cuồng bạo chém vào đầu Sinh Vô Nhai.
“Sao có thể?”
“Ta…… Ngươi……”
Biến cố kinh thiên phát sinh quá nhanh, khi Sinh Vô Nhai cảm nhận một đao khủng bố vung tới sau ót mình, trong lòng hắn thất kinh thất sắc, hắn chưa từng có nghĩ đến một tên nho nhỏ bán bô võ tôn võ giả thế nhưng lại có thể ngay lập tức biến mất trước mặt lão, khiến lão không kịp trở tay.
Giờ khắc này không kịp biến chiêu quay sau lưng đón đỡ một đao kinh khủng này, Sinh Vô Nhai sợ tới mức thần sắc đại biến.
Con mắt già nua lúc này tràn ngập kinh hoàng, trong lòng vô cùng hối hận bản thân khinh thường địch thủ.
Nhưng mà thế gian này làm gì có thuốc chữa hối hận, hết thảy đều quá muộn.
Nam Cung Lưu Vân làm người tàn nhẫn độc ác, một khi Nam Cung Lưu Vân đã ra tay tự nhiên phải một đao oanh sát kẻ địch.
Thất Sát Ma Đao tỏa ra vô biên Ma Khí mạnh mẽ chém đứt cổ Sinh Vô Nhai, máu tươi từ trên cổ Sinh Vô Nhai cuồng phún phun ra bị Nam Cung Lưu Vân Huyết Hải Ma Công điên cuồng hấp thu, khí thế của Nam Cung Lưu Vân một đường tăng mạnh, dường như đạt tới gần như vô hạn Võ Tôn cảnh.
Chưa hết, Nam Cung Lưu Vân cười lạnh một tiếng, từ trong hư không tróc ra một cái linh hồn đang chuẩn bị phi độn chạy trốn, thình lình chính là Sinh Vô Nhai linh hồn, tôn cấp võ giả linh hồn đã đạt tới Thiên Hồn cảnh, linh hồn đã từ hư phản thật can thiệp vận chất vận hành, tự do điều khiển thiên địa pháp tắc, cho dù thân thể có bị hủy mất hoặc hết tuổi thọ thì linh hồn vẫn tồn tại vĩnh cửu, tuy nhiên đó chỉ là tương đối, mỗi mười ngàn năm linh hồn đều phải độ Linh Hồn chi kiếp, nếu vượt qua liền có mười ngàn năm thời gian sống tiếp, nếu không độ qua liền vẫn lạc, cho nên cho dù là Tôn cấp cường giả tuy trên lý thuyết bất tử bất diệt linh hồn nhưng bảy phần mười tỷ lệ đều đã hồn phi phách tán, chỉ ba phần mười cường giả độ qua còn sống sót.
“Tông Chủ!”
“Tông Chủ ngươi……”
”Trời đánh súc sinh, dám hại chết tông chủ…”
”……”
Mọi chuyện phát sinh quá nhanh, từ lúc thân ảnh Nam Cung Lưu Vân biến mất cho tới thân hình Sinh Vô Nhai bị hạ độc nên đứng im, sau đó Nam Cung Lưu Vân một đao chém giết Sinh Vô Nhai chỉ diễn ra trong vòng vỏn vẹn năm giây đồng hồ khiến tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Chợt nhìn thấy Sinh Vô Nhai bị trấn sát, ngay cả linh hồn cũng không đào thoát được, tám vị Đại La Kiếm Tông trưởng lão đều kinh hãi, nguyên một đám gầm thét chói tai ĩ muốn xung phong liều chết lại đây chém giết Nam Cung Lưu Vân, chẳng qua đều bị Huyết Ma Quân đoàn cường giả cản tay, trơ mắt nhìn Nam Cung Lưu Vân bắt lấy linh hồn Sinh Vô Nhai.
“Chết!”
Nam Cung Lưu Vân đạm mặc vô tình nói.
Sau đó dưới ánh mắt vô số đệ tử cùng với chúng trưởng lão hộ pháp nhìn chăm chú, Nam Cung Lưu Vân tàn nhẫn cầm linh hồn Sinh Vô Nhai bỏ vào miệng nhai nuốt.
Trong nháy mắt một cỗ tinh thuần linh hồn chi lực bao phủ toàn thân Nam Cung Lưu Vân, Nam Cung Lưu Vân từ linh hồn Sinh Vô Nhai tước đoạt được vô số ký ức cùng cảm ngộ của lão giả, dùng tinh thuần linh hồn năng lượng cọ rửa linh hồn của bản thân, trong nháy mắt linh hồn của Nam Cung Lưu Vân đột phá Thiên Hồn cảnh.
Nam Cung Lưu Vân kiêm tu Độc, Huyết, Hồn ba đại lưu phá đạt tới Tông sư chi cảnh, cho nên chiến lực của hắn không thể dùng tu vi để cân nhắc, Sinh Vô Nhai coi thường Nam Cung Lưu Vân cho nên kết cục của hắn chính là tử vong, ngay cả đầu thai chuyển thế cũng không thể.
Đại Đạo lĩnh ngộ chính là sự cảm ngô của võ giả đối với đạo mà mình tu, cái này đều phân chia cảnh giới, theo thứ tự chính là Đại Sư cấp, Tông sư cấp, Đại Tông Sư Cấp, Vô Thượng đại tông sư cấp, Thái Thượng đại tông sư cấp, Truyền kỳ đại tông sư cấp, Thông Thiên Đại Tông Sư cấp, Đại Đạo chi Chủ cấp, mỗi một cấp đều phân làm bốn giai đoạn, nhập môn, tiểu thành, đai thành, viên mãn, hoàn mỹ chi cảnh.