Đại Đạo Vĩnh Hằng – Chương 148 Nghịch Thiên Giả – Botruyen
  •  Avatar
  • 49 lượt xem
  • 3 năm trước

Đại Đạo Vĩnh Hằng - Chương 148 Nghịch Thiên Giả

Trần Phong theo lối củ trở về Hải Âu Đảo, hắn chọn một con đường khác, bay thật xa rồi mới vòng về để tránh người chú ý.

Trên bầu trời, Trần Phong vừa phi hành vừa kiểm kê thu hoạch vừa mới ăn cướp được.

Hắn thấy thằng Kim công tử này có cái gì đó là lạ, ai mà bị người cướp còn sảng khoái bình tĩnh nói chuyện, còn lại phối hợp cho hắn ăn cướp.

Trên thế giới này có ai cho không ai thứ gì, vì một chút lợi ích có thể giết tới đầu rơi máu chảy.

Vậy mà Kim công tử lại hảo ý mời hắn uống trà, còn để hắn cướp đi vô số Linh Thạch kể cả pháp bảo, điều này làm Trần Phong không hiểu nổi.

Nhưng hắn cũng không suy nghĩ nhiều, đồ vật tới tay là được rồi, cứ xem như thằng kia đầu óc có vấn đề.

Trần Phong lại quan sát tới lui, phải nói đây là một món tài phú khổng lồ.

Điều này làm cho hắn phi thường vui vẻ, quả thật một đêm ăn cướp bằng ba năm làm, câu này nói không sai.

Đi được một đoạn, hắn âm thầm cảm thấy trong lòng khó chịu, vừa định dùng Đại Thiên Cơ Thuật để thoai toán, nhưng chưa kịp dùng , cách hắn trăm trượng có một thân ảnh đang nhìn hắn.

Trần Phong dừng lại thân hình nhìn người này, cả người hắn bao vây trong vải đen, ngay cả là nam hay nữ cũng phân biệt không được.

-Giao ra tất cả đồ vật trên người, bằng không… chết!!

Hắn lạnh lùng nói, chỗ mắt hiện lên một đạo hắc sắc u quang, dày đặc đến đáng sợ.

Trần Phong sửng sốt, đây không phải là người ngồi cùng hắn ở buổi đấu giá sao.

Dù không biết sao hắn ở đây, nhưng lập tức hiểu được, tên này chặn đường giết người cướp của.

Trần Phong cười nhạt, không ngờ vừa mới làm trộm lại bị cướp chặn đường.

Tên này là một ma đầu, , tất nhiên làm không ít chuyện thương thiên hại lý, không biết tàn sát bao nhiêu người rồi cướp của mới có thể đi tới một bước này.

-Ngươi là ai? Ta không có gì cho ngươi!

Trần Phong cười hỏi.

-Đừng nói nhảm!

Thần bí nhân cười nhạt.

-Ngươi cho là bản tọa không biết ngươi là ai sao? ngoan ngoãn giao đồ vật trên người ra đây, bằng không bản tọa sẽ hấp khô ngươi!

Phương thức hấp khô này của hắn cùng thải bổ hút khô hoàn toàn là hai việc khác nhau, không phải hút khô trên mặt chữ, mà là chân chính dùng thủ đoạn hút khô huyết khí đối phương.

Trần Phong cũng không nhìn mặt đối phương, xoay người bay ra một hướng khác, tên này có tu vi Hợp Thể Kỳ, hiện tại Trần Phong cũng không có thời gian cùng hắn giao thủ, phải nhanh chóng về tìm các nàng, tránh cho các nàng đợi lâu.

-Lớn mật!!

Thần bí nhân gầm lên một tiếng, tiểu tử này dám xem lời hắn nói như gió thoảng bên tai, làm sao không giận.

-Dám không để bản tọa vào mắt, bản tọa muốn tru cửu tộc ngươi!

Thần bí nhân phóng ra một bước, ngưng tụ lực lượng đen kịt trên bàn tay, nhưng lúc này lại có một bóng người từ xa bay đến, người chưa đến thanh âm đã vang vọng.

-Khanh khách… Quỷ Mộc huynh thật đúng là nhanh a, tuy rằng lão nương đạt được vị trí liền chạy tới, nhưng Quỷ Mộc huynh đã tới trước rồi!

Một tiếng cười duyên, chỉ thấy thân hình đầy ắp không gì sánh được kia của Phương Ngọc Tuệ cũng xuất hiện trên không trung, chặn lại đường lui của Trần Phong, cả ba hình thành hình tam giác giữa trời.

Thần bí nhân được xưng là Quỷ Mộc kia hừ lạnh, ánh mắt yếu ớt không hề tình cảm đảo qua thân thể khêu gợi của Phương Ngọc Tuệ, cũng không dậy nổi một tia gợn sóng.

Thân thể của hắn đã sớm chết, cơ may nhặt được một quyển ma công, từ đó tu luyện, hấp thu máu huyết sinh mệnh mà duy trì sinh cơ, hiện tại nếu hắn gỡ hết băng vải trên người, cơ thể hắn như là một cái xác khô.

Vì vậy tự nhiên không có thất tình lục dục nữa, dù Phương Ngọc Tuệ lại mê người, nhưng ở trong mắt hắn xem ra chỉ là một đống thịt tươi mà thôi.

Phương Ngọc Tuệ không xem thái độ lạnh nhạt của Quỷ Mộc, nhìn Trần Phong với con mắt nóng rực.

Lần trước khi tiếp xúc cùng Trần Phong, nàng đã để lại trên người hắn Tình Hương, dù hắn có cải biến khí tức hay dung mạo đến đâu đi nữa, thì dựa theo Tình Hương mà Phương Ngọc Tuệ có thể dễ dàng tìm ra Trần Phong

-Ha ha ha, hai vị thật là nhanh, lão phu dùng hết tốc lực bây giờ mới đuổi kịp!

-Đồ vật trên người tiểu này, Hạng Thạch ta cũng phải chia một chén canh.!!

Một tiếng cười to, thân ảnh lão giả vóc người khôi ngô kia xuất hiện, lão cũng đồng dạng có ý định chặn đường cướp của.

Đầy đủ ba người ngồi cùng hắn trong buổi đấu giá đều đã đuổi tới, ai cũng có thủ đoạn truy tung riêng của mình.

Nhưng tốc độ của mấy người là kém xa Trần Phong, với lại hắn rất giảo hoạt, đi đường vòng làm cho ba người không thể xác định vị trí chính xác.

-Các vị định giết người cướp của sao?

Trần Phong không sợ hãi mà lại tươi cười, ba người này tới vì mục đích đánh cướp hắn.

Trần Phong không phải như Kim công tử mà hai tay dâng lên, nếu đã đánh chủ ý lên hắn thì phải chịu hậu quả.

-Ây da, ta khác với bọn họ, tỷ tỷ chỉ yêu thích ngươi, không màn tiền tài.

-Tiểu đệ đệ, ngươi cùng ta liên thủ đánh lui hai tên xấu xí này, tỷ tỷ cùng ngươi hoan lạc, thế nào?

Phương Ngọc Tuệ hướng Trần Phong cho một cái mị nhãn tràn ngập mê hoặc.

-Ha ha ha, đã là lão quái bà sống ngàn năm, cư nhiên còn dựa vào thân thể để kiếm sống, lão thái bà, ngươi cũng có thể đi dưỡng lão rồi.!!

Khôi ngô lão giả Hạng Thạch cười to nói, người này tính tình quả nhiên cùng vóc người như nhau.

Ba người bọn họ đều là mang ý xấu, nhưng ai cũng không muốn tiện nghi người khác, muốn chiến lợi phẩm cho riêng mình.

-Tiểu huynh đệ, lão thái bà này là có tiếng hấp tinh yêu phụ, ngươi muốn cùng nàng phong lưu, cẩn thận tráng niên mất sớm!

Lão giả liếc nhìn thân hình ngạo nhân của Phương Ngọc Tuệ, không chút nể mặt mũi .

-Hạng lão quỷ, ngươi dám mắng lão nương, nếu có cơ hội lão nương đã hút khô ngươi.!

Phương Ngọc Tuệ giận dữ, trong giọng nói tràn đầy uy hiếp, dù là ma nữ , nhưng chung quy là nữ nhân, không ai muốn mình già cả.

Hạng Thạch cũng không hề thua kém nói.

-Nếu ngươi có thực lực, vậy thì hoan nghênh ngươi tới, ta sẽ cho một thân tu vi của ngươi toàn bộ biến mất, nhốt vào chuồng cho mấy con hầu tử cưỡi!

Trần Phong thấy mấy người đấu võ mồm, cười ha ha, tùy ý nói.

-Các ngươi nói xong chưa, xong rồi thì cùng lên đi!

Lâu rồi cũng chưa luyện xương cốt, ba người này thuận tiện làm đá mài dao cho hắn.

Đây cũng không phải là tính tình hắn cuồng, mà là do ảnh hưởng của Đế Thiên Quyết, tu luyện con đường Đế Vương chi đạo, cuồng ngạo không coi ai ra gì.

Từ khi tới Nam Hải hắn cũng cố gắn áp chế , cho mình điệu thấp nhưng thật sự là nhẫn không được.

-Tiểu bối, khẩu khí thật lớn!

Quỷ Mộc lành lạnh nói, tuy rằng Trần Phong ngụy trang , nhưng so với mấy lão gia hỏa này xác thực tuổi còn trẻ không gì sánh được, tuy không nhìn rõ tu vi sâu cạn, nhưng xưng là tiểu bối cũng không quá mức.

-Vậy để ta đến lĩnh giáo công phu của ba vị một chút!

Trần Phong vừa nói, thân hình bắn ra, trong nháy mắt bỏ chạy ra ngoài trăm trượng.

Ba người Phương Ngọc Tuệ liếc mắt nhìn nhau, đều phá không đuổi theo, Trần Phong là một con dê béo chờ làm thịt.

Tự nhiên cũng phải xem hắn trở thành mục tiêu đệ nhất, sau đó ba người sẽ phân chia sau.!

Hưu!

Ba người cũng đồng dạng phá không theo sát Trần Phong.

Theo suy nghĩ của họ, Trần Phong trên người mang không dưới mấy chục vạn Linh Thạch, nếu có thể đánh cướp hắn thì họ cũng có một lượng lớn Linh Thạch tu luyện trong thời gian dài.

Nếu họ biết trong tay hắn hiện tại Linh Thạch tính hàng ức, thì phải liều cả cái mạng nhỏ của mình cũng muốn cùng Trần Phong đồng quy vu tận.

..

-Chúng ta có nên đứng ra giải quyết hay không?

Một giọng nói lạnh tanh vang lên.

Phía xa xa, ba cái nữ nhân cùng Kim công tử nhìn sang bên này, nhưng mấy người kia từ đầu chí cuối không hề phát hiện bọn họ.

Lúc trước họ bị sáu cái hắc y nhân chặn đường, cũng là những tán tu, ma đầu thực lực không thể coi thường, nhưng chung quy tất cả đều là Hợp Thể Kỳ, cả sáu người liên thủ cũng không chống lại được ba nàng.

Đã bị các nàng bộc phát toàn lực, một chiêu đánh chết không hề dây dưa, rồi tiếp đó cả đám đuổi theo Trần Phong xem náo nhiệt.

-Không cần xuất thủ, ta muốn nhìn tiềm lực của hắn làm sao, các nàng chỉ cần bảo đảm hắn không chết là được!

-Nếu quá phế vật thì hắn không phải là Nghịch Thiên Giả rồi.

Kim công tử ngăn lại nói, rồi cả bốn người âm thầm bám theo quan sát.

Nhưng vào lúc này, trên bầu trời truyền đến một tiếng nổ, một đạo hắc quang tràn ra, chiến đấu đã bắt đầu rồi.

Người thứ nhất xuất thủ chính là Quỷ Mộc , hắn vốn là bởi vì Trần Phong không để hắn vào mắt mà động sát niệm, tự nhiên nhịn không được dẫn đầu xuất thủ.

Hắc khí từ trong cơ thể hắn cuộn trào mà ra, che phủ một khoảng không trung, khí tực cực kỳ tà ác, tu vi dừng lại ở Hợp Thể trung kỳ.

Nhưng tà khí này cũng là đồng dạng, làm cho người ta kìm lòng không được sinh chán ghét.

-Thi hoá…long thi..!!

Quỷ Mộc hừ lạnh một tiếng, hắc khí khắp bầu trời hóa thành một thi long đen kịt, hướng về Trần Phong dương nanh múa vuốt đánh ra đi.

Đây là công kích của Hợp Thể Kỳ , chỉ cần bị thi long phách trúng một chút, dù là Luyện Hư cũng bị thuấn sát.

Hơn nữa, Quỷ Mộc là Hợp Thể trung kỳ , so với Trần Phong vừa vào Luyện Hư muốn cao hơn một cảnh giới, càng là nghiền áp tuyệt đối.

Thần Thông Không Gian Thiết Cát không thể thi triển trong lúc này, đây là công kích pháp tắc, có lực lượng thông thiên, có thể diệt sát bất kỳ cường giả nào khi không có khả năng tránh né, nhưng tiêu hao không thể đo lường..

Bất quá Trần Phong cũng không có sợ hãi, hắn ở Hóa Thần Kỳ đã dùng hai chiêu đánh chết một Hợp Thể Kỳ, nắm tay ngưng tụ, trong cơ thể 5000 đạo Đế Văn sáng rực làm cả người hắn bùng lên kim quang.

-Phá!!

Trần Phong hét lớn một tiếng, một quyền oanh ra, kèm theo lực lượng 5000 đạo Đế Văn, đánh thẳng vào công kích của Quỷ Mộc.

Trong nháy mắt đó, tu vi hắn đang áp chế bỗng nhiên bùng phát, khí tức tu vi Luyện Hư sơ kỳ tràn ra không hề che giấu trước mặt mọi người.

.

-Cuồng ngạo!

Ba người Quỷ Mộc song song hừ lạnh, một con kiến vừa bước vào Luyện Hư của dám đối diện công kích của một cường giả Hợp Thể.

Phải biết rằng song phương là kém một đại cảnh , đây là chênh lệch trăm năm khổ tu, ai cũng đều hiện thái độ khinh thường.

Bang!

Một quyền đánh ra, chỉ thấy thi long kia khóc thét một tiếng, cư nhiên sinh sôi tan rả, một lần nữa hóa thành hắc khí khắp bầu trời, hơn nữa, hắc khí này còn đang tự động tán loạn, căn bản không có biện pháp một lần nữa tụ hợp.

Quỷ Mộc không khỏi nổi giận gầm lên một tiếng, hắc khí này chính là bổn nguyên lực lượng của hắn, tuy chỉ là một bộ phận bé nhỏ không đáng kể trong cơ thể hắn, nhưng thiếu là sẽ mất, chỉ có thể đi qua thời gian dài dòng buồn chán tu luyện trở về.

Này không khỏi làm hắn giận dữ, nhưng đã quên đi tự hỏi dựa vào cái gì một tiểu tử Luyện Hư sơ kỳ có thể oanh tan một kích của hắn.

-Móa, tiểu tử này đã là Luyện Hư sơ kỳ.

-Tiểu tử này, thật đúng là làm cho người kinh hỉ!

Kim công tử ở phía xa cả kinh kêu lên, hắn theo lời nữ nhi nói đã cho rằng Trần Phong trước đây không lâu, Trần Phong chỉ vừa bước vào Hóa Thần hậu kỳ, mà giờ mới qua bao nhiêu ngày đã là Luyện Hư sơ kỳ.

Lại có thể dùng tu vi Luyện Hư, một quyền đánh tan công kích của cường giả Hợp Thể.

Điều này làm cho hắn có cảm giác bị cướp thêm một lần cũng đáng, con rể bậc này đi đâu mà tìm, lại càng khẳng định suy đoán trong lòng hắn.

Trần Phong là “Nghịch Thiên Giả” vạn năm có một.

Nghịch Thiên Giả, đó là một danh hiệu cho một loại người có thiên phú tu luyện cũng như tư chất, năng lực lĩnh ngộ, chiến lực nghịch thiên, không theo lẽ thường mà nói.

Nó có thể phá vỡ mọi định luật về võ đạo của thế giới này.

Trần Phong có thể dùng chưa tới một năm tu luyện từ Trúc Cơ lên Luyện Hư, vượt qua Kim Đan, Nguyên Anh , Hóa Thần , chưa đầy một năm phá bốn cảnh giới lớn.

Kim công tử suy nghĩ mà đầu ong ong, hắn khó khăn nhìn qua ba nữ nhân bên cạnh nói.

-Hắn chắc chắn là Nghịch Thiên Giả, không thể để lộ chuyện này ra ngoài, về sau phái người phong tỏa lai lịch, tin tức của hắn trên toàn đại lục.

Ba nữ nhân cũng từ khiếp sợ tĩnh lại gật gật đầu, các nàng hiểu vấn đề này rất nghiêm trọng.

Nếu danh diệu Nghịch Thiên Giả của Trần Phong bị phát hiện sẽ có không ít lão quái vật xuất hiện, ra tay tru diệt Trần Phong , bóp chết hắn từ trong trứng nước.

Vì Nghịch Thiên Giả vượt cảnh giới chiến đấu là chuyện quá đỗi bình thường.

Nếu để Trần Phong trưởng thành, sinh tâm làm ác, tu vi một khi bước vào Độ Kiếp, thì một mình hắn có thể quét ngang cả đại lục, ảnh hưởng đến cả tu luyện giới.

Không ai nguyện ý trên đầu mình lúc nào cũng treo một cây đao, tùy thời có thể chém xuống, vì vậy một khi có Nghịch Thiên Giả xuất hiện, toàn bộ đại lục phải cùng nhau tiêu diệt, không cho hắn có cơ hội trưởng thành.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.