Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 9:Thủ đoạn trời bang . – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 9:Thủ đoạn trời bang .

Trần Thiếu Thiếu ở bên trong hôn mê ,vì cảm nhận cảm giác khó chịu dài lâu .Nàng rất nhanh đã tình lại ,dưới ánh mắt đầu tiên của Trần Thiếu Thiếu đó chính là nàng đang được một người đàn ông ở phía sau lưng ,đang giở trò âu yếm cơ thể của nàng .Trong hốt hoảng mà Trần Thiếu Thiếu hô hoán :

– Nguyễn thiếu người đang làm gì thế hả?

Nguyễn Nhất Đan là người nắm được cơ chế của tấm thẻ nô lệ ,nên tùy tiện trả lời :

-Thì làm những chuyện bình thường của chủ nhân và nô lệ tình dục thường làm mà đúng không?

-Hay là Trần Thiếu Thiếu,ngươi đã lên đỉnh tới mức quên luôn phận sự của bản thân rồi sao?

Nguyễn Nhất Đan nhìn ra bộ mặt lưỡng lự của Trần Thiếu Thiếu ,rồi thầm cười nói thêm :

– Trần Thiếu Thiếu ,ngươi là thân môt nô lệ riêng của Nguyễn Nhất Đan này .

– Ngươi phải biết ba nguyên tắc do Nguyễn Nhất Đan này đề ra :

– Một là phải được sự đồng ý của chủ nhân Nguyễn Nhất Đan .

– Hai là không được cải mọi mệnh lệnh của chủ nhân Nguyễn Nhất Đan .

-Ba là thân nô lệ có sống hay chết ,hoặc buồn vui…đều do chủ nhân Nguyễn Nhất Đan quyết định tất cả .

Nguyễn Nhất Đan nói đến như thế rồi còn gì ?

Trong khi đó Trần Thiếu Thiếu vẫn sựng người ,rồi để cho Nguyễn Nhất Đan tiếp tục phận sự . Mãi một lúc sau ,Trần Thiếu Thiếu mới lên tiếng hỏi:

-Vì sao ta phải làm như thế ?

Nguyễn Nhất Đan cười ha hả nói :

– Vậy ta hỏi ngươi một câu?

– Nô lệ là gì?

– Không lẽ Trần Thiếu Thiếu ,người muôn thật đi làm mẹ của người chủ nhân này sao?

Trần Thiếu Thiếu uất ức tới sắp khóc rồi ,nàng cố gắng trả lời :

– Vậy nô lệ tình dục thì phải làm gì?

Nguyễn Nhất Đan thiệt thà trả lời :

– Tất nhiên là phục thị chủ nhân của họ rồi !?

– Từ cuộc sống ,đến quan hệ nam nữ như hiện tại .Thậm chí khiêm luôn trách nhiệm sinh con cho chủ nhân nữa kia kìa !

Trần Thiếu Thiếu xoay người lại ,nhìn vào Nguyễn Nhất Đan hỏi :

– Vậy ,nô tỳ tình dục có làm tình người nam nhân khác ,ngoài chủ nhân không?

Nguyễn Nhất Đan trach tâm nhân hậu ,nhìn vào khuôn mặt của thiếu nữ chưa lớn như Trần Thiếu Thiếu .Mà có chút động tâm ,nên trả lời thành thật rằng :

– Ừ thì!…Nếu nô tỳ tình dục đó không tạo ra khoái cảm cho chủ nhân .Hay không nghe lời thì…chủ nhân có quyền ra lệnh cho nô tỳ tình dục đó ,đi hầu hạ người khác rồi!

– Hiện tai thì…Trần Thiếu Thiếu ,ngươi vẫn không sai đi!…Ta thân là chủ nhân của Trần Thiếu Thiếu ,tên là Nguyễn Nhất Đan…xin thề là tuyệt không làm như thế ,cho đến khi Trần Thiếu Thiếu không ngoan ngoãn nghe lời ,hoặc đã làm sai quá ba lần rồi!…thì mọi chuyện sẽ khác đi vậy.

Trần Thiếu Thiếu vui vẻ ,mừng quýnh cả lên .Khiến cơ thể của Trần Thiếu Thiếu phải rung bần bật ,trả lời :

– Chủ nhân…người đã hứa rồi đó !!!

– Trần Thiếu Thiếu rất thông minh…tuyệt sẽ không bị sai lầm gì để cho chủ nhân người trục xuất nô tì ra đâu?

Nguyễn Nhất Đan nghe đến như vậy ,lòng rụng rời cả lên .Nguyễn Nhất Đan phải khóc ở trong tim và thầm tự nhủ với bản thân rằng : “Thấy chưa?Như thế mới phải là đàn ông chứ lị !?…Có đùa được đâu nà !?”.

“Ừm …ừ”Nguyễn Nhất Đan tần hắng nói :

-Trần Thiếu Thiếu ,ngươi hãy tập trung vào chuyện tu tập đi .

– Ta đang mát xa ,xoa bốp cho Trần Thiếu Thiếu ngươi ,để đổi lại ngươi có được một cơ thể hoàn mĩ trước khi trưởng thành đó.

Trần Thiếu Thiếu xấu hổ ,cuối đầu nói :

– Nô tì năm nay đã được mười sáu rồi.

– Có thể ăn được rồi đó chủ nhân à!

Nguyễn Nhất Đan lạnh lùng nói :

– Khi nào người trên tuổi mười tám rồi hả nói câu đó .Còn trưởng thành thì phải vượt trên hai mươi tuổi kia kìa .

– Đừng nói những lời ngu ngốc để bị những người khác lừa gạc cho…có nghe chữa?

Trần Thiếu Thiếu xấu hổ cuối đầu ,nói:

– Vậy trước mắt ,Trần Thiếu Thiếu vẫn như vậy thôi phải không chủ nhân?

Nguyễn Nhất Đan tỏ ra khí khái anh hùng ,bạc nghĩa dung từ để trả lời :

– Ngươi là nô tỳ tình dục loại hình trẻ thơ ,sắp trưởng thành .Giống như cây giống quý hiếm ,cần phải được chăm sóc kỹ .Rồi vào ở bên trong tương lai không xa kia ,mới ra được trái ngon ngọt để ăn rồi còn gì?

Trần Thiếu Thiếu hạnh phúc ,rồi nhiệt tình phối hộp với Nguyễn Nhất Đan .Vừa tận hưởng thú vui của cuộc sống ,vừa lên tiếng đáp lời :

– Vậy nô tì phải trong chờ vào chủ nhân giúp đỡ .Để vào bên trong tương lai không xa ,Trần Thiếu Thiếu có thể trở thành đồ chơi riêng của chủ nhân rồi .

Nguyễn Nhất Đan cũng khá là thú vị ,tùy tiện đáp :

– Như thế mới gọi là nô tỳ tình dục tốt nhất và ngoan ngoãn nhất của ta chứ ?

Cứ như thế , Nguyễn Nhất Đan xào bài cho Trần Thiếu Thiếu hiểu được cái nỗi khổ của bản thân người đàn ông ra sao?

Để cho Trần Thiếu Thiếu phải trở thành một nữa còn lại bên trong sự thiếu sót kia và trời thành một tài sản riêng của một con người có trái tim trong sáng như Nguyễn Nhất Đan muốn đến.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.