Nguyễn Nhất Đan đã thành công giáo hóa cho A Châu , A Bích hiểu thế nào là bổn phận của hai nàng nên làm gì và sống như thế nào đến . Sau đó cả ba người chuyển hướng về đến Mộ Dụng Sơn Trang , đi đến Tàng Kinh Cấm Địa ở bên trong để thu thập hết tất cả kệ kinh sách ở bên trong . Do nhiều đời của Mộ Dung gia tích tụ mà thành , song song đó cũng là giúp cho bản thân Nguyễn Nhất Đan cũng hoàn thành nhiệm vụ do Hệ Thống ban ra .
Ở trên thuyền , xa xa gần đến Mộ Dung sơn trang thì A Châu lên tiếng thánh thót rằng :
-Chủ nhân , chúng ta sắp tới Mộ Dung sơn trang rồi !
-Chúng ta lên đó nghĩ ngơi một chút rồi hả đi đến Tàng Kinh Cấm Địa của Mộ Dung gia hay sao ?
Nguyễn Nhất Đan nằm trên thuyền nhỏ , thở dài nói :
-Không ?
-Chúng ta đi lấy Tàng Kinh Cấm Địa rồi rời đi thôi !
-Vì ta còn bận rất nhiều việc cần phải đích thân đi làm . Nên không có thời gian ở đây để du lam tháng cảnh đâu .
A Châu gật đầu đáp :
-Vâng , chủ nhân .
Vậy là A Châu và A Bích đã chuyển hướng thuyền đi về một phương hướng khác . Nơi có dòng thác lớn đã ào ạt chảy vội vàng , tại bên hông dòng thác lại có đôi tượng nam nữ đang ngồi ở đình nhỏ , vui vẻ đàn ca .
Trong rất là trữ tình lãng mạn người .
Nguyễn Nhất Đan nhìn thấy cũng thầm tắc lưỡi , nói :” Đúng là nhà giàu , luôn luôn có tạo nghệ rất xa hoa à !” .
A Bích cười nói :
-Đúng , chủ nhân .
-Vì Mộ Dung gia có nhiều đất , tiền tài mà .
Nguyễn Nhất Đan lại hỏi tiếp :
-Vậy Tàng Kinh Cấm Địa của Mộ Dung gia là ở phía sau con thác đó sao ?
A Châu gật đầu đáp :
-Đúng , như thế mới có thể che mắt được người đời . Và ngoài ra Mộ Dung gia còn có đặt nhiều cơ quan ở bên trong đó …
-Cho nên chủ nhân xin người cẩn thận khi đi vào bên trong đó .
Nguyễn Nhất Đan nét mặt nghiêm nghị lên , vì hắn cũng không phải đứa ngu mà không biết mấy cái trò biến thái của bọn nhà giàu như thế này . Y tiện đà đáp lễ :
-Ta biết !
Cứ như thế , A Châu và A Bích đi phía trước để dẫn đường cho Nguyễn Nhất Đan đi vào bên trong Tàng Kinh Cấm Địa của Mộ Dung gia . Rất nhanh Nguyễn Nhất Đan đã hoàn thành công việc thu thập võ học của vị diện Thiên Long Bát Bộ , ở phạm trù hai phần ba giai đoạn rồi .
Nhưng khi Nguyễn Nhất Đan chuẩn bị rời đi khỏi Tàng Kinh Cấm Địa của Mộ Dung gia thì bất ngờ phát hiện thông báo đến từ hệ thống , đầy ẩn ý .
“Đinh”
-Khởi động nhiệm vụ ẩn !
-Tìm quan tài thiên niên vạn năm băng hàn , để biết thêm chi tiết bí mật của vị diện bên trong .
+Thưởng : Phục sinh thảo một cây , 50000 tiền đồng vàng .
Nguyễn Nhất Đan suy tư , lầm bầm :” Còn có bí mật vị diện nữa hay sao ? Đúng là đủ để làm cho người ta hiếu kỳ chết người à !”
Theo cấp thực lực của bản thân Nguyễn Nhất Đan , để cảm ứng với hàn lạnh ở bên trong hang động là vô cùng dể dàng rồi . Rất nhanh y đã đi đến vách tường kỳ lạ , đến mức khó lý giải ra được . Nguyễn Nhất Đan liền sử dụng “Giáng Long Thập Bát Chưởng ” đánh vào vách tường thật mạnh , làm cho cả hang động cũng phải rung chuyển giữ dội lên . Nhưng thật làm cho người ta bất ngờ đến là vách tường chỉ rớt ra một tảng đá nhỏ mà thôi .
Nguyễn Nhất Đan nhìn đến vách tường , đến mức tức muốnn học máu ,miệng thầm chửi ra câu :”Bà nội mày , cần ăn gì không ? Nói đi tao cúng cho một lần à !” .
Với ý chí sách đá , tâm như trũy thủy của Nguyễn Nhất Đan đã nỗi lên , quyết tâm ăn thua đủ với cái vách tường khốn nạn trên . Y liền nỗi điên lên và chưởng tới tấp , liên hồi và liên tục vào vách tường gần cả vạn chưởng có hơn đến .
Cuối cùng cũng mở ra một khung nhỏ và để lộ rõ một mặt của quan tài thiên niên vạn năm băng hàn . Theo con mắt nghệ thuật của một nhà chuyên nghiên cứu đồ cổ , chưa từng trải qua như Nguyễn Nhất Đan …thì y đành phải hô :”Khó quá bỏ qua ! Lấy ra xem bên trông có gì rồi tính tiếp ” .
Với sự kiên nhẫn đến khó lường , đã thúc đẩy động đực cho Nguyễn Nhất Đan có thêm vào nhiều sức lực , để mở rộng cái quan tài thiên niên vạn năm băng hàn này .
Đúng là không phụ lòng người bỏ công ra à !
Sau ba canh giờ đào bới bằng tay không , cuối cùng Nguyễn Nhất Đan đã thành công mở rộng cái nấp quan tài ra đến .Nhưng lúc này Nguyễn Nhất Đan phát hiện ra một sự thật gợn người , đến mức không thể nào tin vào chính bản thân y được à .
Bản thân y đã là người có bàn tay vàng , đã có hệ thống phù trợ ra đến . Cho nên , cứ vào bên trong hệ thống và tìm mua những thiết yếu để đào tường thì mọi chuyện sẽ nhẹ nhàng đến biết bao nhiêu ?
Nhưng vẫn chơi ngu như thường ?
Lại đi dùng tay không để mỡ vách tường và tìm quan tài thiên niên vạn năm băng hàn được mới ghê chứ !
Nguyễn Nhất Đan nhớ đến đây , liền đưa tay lên vuốt mặt nói nhỏ :
-Bà mẹ nó !
-Nếu mà để người khác biết bản thân mình chơi đến đủ để gọi là ngu thì …thì có mà đi tìm cái lỗ để chui xuống mất .
Nguyễn Nhất Đan rất nhanh bỏ qua những chuyện vớ vẫn , để nhanh xem xem bên trong quan tài thiên niên vạn năm băng hàn này có gì ở bên trong . Y tốt rất nhiều sức lực để mở ra cái nấp quan tài kỳ công này .
Ở bên trong đó , có một người thiếu nữ đang nằm ngủ rất an nhiên tự tại và còn mang theo một nét đẹp khó lường ra đến . Đủ để cho Nguyễn Nhất Đan phải thốt lên :” Ô mai gót ! ….Vợ ta lâu năm như thế mới tìm được à !”
Với nét đẹp , cùng với bo đì quá chuẩn như thế !
Còn kèm theo một bộ trang y lọng lẫy , trắng tinh khôi như vậy !
Đúng là điểm tử huyệt của mọi nam nhân rồi .
Lúc này , thông báo lại hiện lên .
“Đinh”
-Chúc mừng chủ nhân đã tìm được quan tài băng và phát hiện bí mật lớn của vị diện “Thiên Long Bát Bộ ” nơi .
*Thông tin nhân vật *
Tên : Tề Tử Phong . Tuổi :20
Tình trạng : Trúng độc .
Trạng thái : Thực vật sinh tồn .
*Vai trò : Từng là người yêu của Vô Nhai Tử và là đệ tử cuối cùng của Tiêu Dao Tử . Nhưng rất tiếc đã bị người khác hạ độc và phải nằm ở nơi này , trong khi vẫn là con gái còn trinh .
*Tâm trạng ; Quật cường cầu sinh , vì hận ,vì yêu mà tồn tại .
*Thông số : Khó đoán . ( Vì là Băng Phụng Liên Nguyên – Con cưng của Vị diện ) .
Nguyễn Nhất Đan tâm ma dậy sóng , nỗi lên cao trào đến tới não rồi . Y liền lên tiếng hỏi :
-Hệ thống đại ca à !
-Ta rất muốn cứu sống nàng , nhưng cứu nàng rồi thì phải trả về cho Vô Nhai Tử như thế là quá oan uổng rồi .
-Xin hệ thống đại ca hãy chỉ dạy thêm cho tiểu đệ một vài chiêu có thể sài được hay không?
“Đinh”
-Trước mắt của chủ nhân có thể bỏ tiền ra mua gồm nhiều loại . Nhưng ở vào trước mắt , thì chỉ có hơn ba loại có thể dùng .
Cửa hàng Hệ Thống tinh chuẩn :
-Tâm Tâm Tương Liên : Tuy hai là mà một , tuy một là hai . Giá khiêm tốn 1 triệu linh thạch bể hay 5000 viên linh thạch hạ phẩm .
-Xóa đi ký ức thân phận của nạn nhân : Giá như cho , như tặng với 1 triệu viên linh thạch hạ phẩm , hay 100 ngàn viên linh thạch trung phẩm .
-Ống dâm nguyền rũa phụ nữ : Chuyên khống chế và ra lệnh mọi phụ nữ mà người đó cho uống dâm dịch của bản thân họ . Ghi chú : Không cho phép ăn nạn nhân , nếu ăn nạn nhân thì chú nguyền rũa phụ nữ sẽ mất đi công dụng . Giá như tặng không : 500 000 tiền đồng vàng .
– Thẻ đặt biệt khế ước : giá 5000 lịch thạch hạ phẩm .
Nguyễn Nhất Đan nhìn bản giá của hệ thống ,liền té ngã và thiếu điều xém một chút nữa là ngất vì quá sốc rồi . Y cố gắng lồm chồm bò dậy , nói:
-Vậy ta bỏ 1 triệu linh thạch bể để đổi cái Tâm Tâm Tương Liên với Tề Tử Phong nàng ta đi .
“Đinh”
-Chúc mừng chủ nhân đã thành công trong việc chơi ngu có thưởng . Đã thành công trong việc mua bán với hệ thống .
-Trái tim của Tề Tử Phong nay đã chung một lòng với chủ nhân .
-Chúc chủ nhân vui vẽ .
Nguyễn Nhất Đan đọc chữ của Hệ Thống đề ra , có cái hiểu , có cái không hiểu . Y lên tiếng :
– Ê ..ê !
-Đây là ý gì thế hệ thống?
“Đinh”
-Sử dụng phục sinh thảo vào Tề Tử Phong với tất hiểu !
-Đề nghị chủ nhân hãy tìm nơi mềm mại để còn chuẩn bị tinh thần cho việc sắp xảy ra .
“Ồ!” Nguyễn Nhất Đan đâu có ngu đâu ?
Nhìn thế đã biết bản thân đã bị hố , nhưng mắc bệnh hiếu kỳ đến mức đã trở thành cái nghiệp rồi .
Cũng chỉ qua lo và làm theo mà thôi !