Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 6 : Nguyễn Trí Khôn – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 6 : Nguyễn Trí Khôn

Không biết từ lúc nào ,mà đoàn người do Nguyễn Trí Khôn dẫn theo khoảng mười người có .Đã đứng ở từ xa nhìn về phía Nguyễn Nhất Đan bên này rồi ,từ lúc ngồi ngồi thiền tu luyện ,đến đứng lên chửi bới ông trời về chuyện gì đó.Nhóm của họ chỉ biết nhìn nhau ,rồi lắc đầu ra hiệu mà thôi.

Nguyễn Trí Khôn rươm rướm nước mắt ,hạnh phúc.Hắn đi tới đứa con trái duy nhất của mình ,rồi nói :

– Hài nhi ngoan ,cuối cùng con đã thành công bước vào con đường võ giả rồi .Làm phụ thân như ta thật là tự hào quá mà!

Nguyễn Nhất Đan lúc này mới giật mình ,quay lại liền thấy được người đàn ông xa lạ ,nhưng rất thân thuộc với chính mình .Nguyễn Nhất Đan liền biết đây là người phụ thân của cái tên Nguyễn Nhất Đan đã chết .Vì ông ta rất giống với mảnh vở bên trong ký ức mà Nguyễn Nhất Đan đã nhận được đến.

Nguyễn Nhất Đan nghiêm nghị ,chấp tay cuối người nói :

– Phụ thân ,con đã trở về .Đã làm cho phụ thân lo lắng cho suốt thời gian qua ,hài nhi thật lòng xin lỗi người rồi.

Nguyễn Trí Khốn nghe được ,liền khóc òa lên như một đứa con nít .Hắn liền chạy lại ôm chầm lấy Nguyễn Nhất Đan ,nói:

– Không khổ ,không khổ .Chỉ cần con trở lại là tốt rồi…như vậy là tốt rồi ..thế là quá đủ!

Nguyễn Nhất Đan cảm nhận được tình phụ tử ấm áp ,thở dài nói:

– Vì thiên đạo ràng buộc ,mà hài nhi phải sống như một kẻ ngu ngốc suốt thời gian qua .May măn lại đến với hài nhi ,trong khi vô tình sư tôn đã đi qua đây và nhìn thấy được ,mà ra tay cứu vớt hài nhi.

– Sau khi thức tỉnh ,thiên phú đã thể hiện ra rất rõ nét .Rồi hài nhi bị ép buộc làm đồ nhi của vi sư Nguyên Thủy Thiên Tôn ,cuối cùng thì như hiện tại phụ thân đã thấy ở trước mắt …

Nguyễn Trí Khôn đẩy Nguyễn Nhất Đan ra ,nhìn về phía con trai của chính mình.Nguyễn Trí Khôn mừng rỡ ,lên tiếng hỏi :

– Còn đã lên được võ giả rồi?

– Còn là Ám kỳ cảnh tầng hai nửa à!

Nguyễn Nhất Đan đi tới bên cây cổ thụ , rồi vỗ vỗ lên nó nói :

– Hài nhi ngồi ở đây ,tu luyện cả hai tiếng đồng hồ .Hài nhi mới có thể đột phá lên được Ám Kỳ cảnh tầng hai đó…phụ thân .

“Tốt ,tốt ,tốt”Nguyễn Trí Khôn mừng rỡ hô liền tục ba tiếng .Nguyễn Nhất Đan thấy được Nguyễn Trí Khôn là một người phụ thân rất khá ,nên lại tỏa ra bộ mặt u buồn nói :

-Không tốt đâu thưa phụ thân.

-Con phải hoàn thành đột phá Ám Kỳ Cảnh đỉnh phong ,trong hết ngày hôm nay .Đây chính là vi sư giao phó đến cho hài nhi và vì thế hài nhi mới chuẩn bị tranh thủ cho việc ăn uống ,nghĩ ngơi lấy sức .

-Cuối cùng là bế quan một đêm dài để đột phá .Nếu đã có phụ thân người ở nơi này rồi ,thì hài nhi rất an lòng và hi vọng rằng phụ thân người hãy thủ hộ cho hài nhi ở bên trong quá trình bế quan tu luyện ,nhất là tránh người khác làm phiền đến cho.

Nguyễn Nhất Đan đưa cho Nguyễn Trí Khôn quyển”Tụ Nạp Khí “,rồi giải thích :

– Đây là quyển cơ bản của những người tu tiên và ai cũng có thể tu luyện được đến .Phụ thân người xem xem ,nó có tốt cho gia tộc nhà họ Nguyễn của chúng ta hay không?

-Nếu tốt thì hãy sau chép nó ra thêm một bản đi.

Nguyễn Trí Khôn nghiêm nghi gật đầu,rồi lật ra quyển “Tụ Nạp Khí” ra nhìn xem .Sau đó đôi mắt sáng rực ,nhìn lên hỏi :

– Hài nhi , quyển sách này con đã lấy ở nơi nào?

Nguyễn Nhất Đan khó hiểu về cái câu hỏi ngu ngốc này rồi à .Nguyễn Nhất Đan tỏ ra ái ngài ,đưa tay lên đỉnh đầu để gãy và tỏ ra bộ mặt “Ngộ Ái Ngại À!”,nói :

– Đây là một quyển nhập môn của “Chính Khí Đường “.Để xem những đệ tử nào có nâng khiếu tu tiên,thì thu nhận họ đi vào môn đệ của “Chính Khí Đường”để bồi dưỡng ra đến.

– Đây là cái cách mà sư tôn đã chỉ dẫn cho hài nhi biết ,để có thể phát triển tốt cho “Chính Khí Đường “. Còn về tương lai của “Chính Khí Đường” đệ tử cũng được chia ra rất nhiều tầng để bồi dưỡng như :Ngoại môn đệ tử ,nội môn đệ tử ,Để tử chân truyền…

Nguyễn Nhất Đan vừa đi vào nhà ,vừa giải thích cho Nguyễn Trí Khôn hiểu rõ một vài quy tắc để hoạt động của Chính Khí Đường trong tương lai .Không bao lâu ,một thiếu nữ thon thả đầy tính chất mị hoạt bước đi vào .Người thiếu nữ này ,vào nhà liền bước tới phía sau lưng của Nguyễn Trí Khôn nói :

– Phu thân ,thức ăn đã được nấu xong .Không biết có thể bưng lên được chưa ?

Nguyễn Trí Khôn nhìn ra được ánh mắt thèm gái tươi của con trai mình ,liền cười ha hả nói :

– Bưng lên đi .

– Điều là người một nhà cả ,không có gì e dè cả .

“Người một nhà?”Nguyễn Nhất Đan khó hiểu với câu nói của Nguyễn Trí Khôn ,miệng lẩm bẩm một chút .Nguyễn Trí Khôn thấy vậy liền lên tiếng giải thích cho đứa con trai nhỏ của mình rằng :

-Nàng là nghĩa nữ của ta.

-Ta mua nàng từ thời chỗ chợ đen ,chuyên môn mua bán nô lệ đó .Nàng tên là Khả Nhi và được ta ban cho cái họ Nguyễn,cứ như vậy mà đi vào nhà họ Nguyễn sinh sống .Sau đó ta quan xác thấy Nguyễn Khả Nhi này rất hộp nhãn .Cho nên ,ta liền lấy thân phận gia chủ của nhà họ Nguyễn ra ,để làm chủ hôn cho Nguyễn Khả Nhi ,rồi gã nó cho chính con trai của mình.

– Cũng nhờ cái quyết định đó ,mới có thể cứu con trai một mạng .Cũng chính vào đêm tân hôn đó có Nguyễn Khả Nhi ở bên cạnh ,mà con trai mới thoát chết được một mạng à.

Nguyễn Nhất Đan sờ cầm thầm nghĩ :”Cái con mẹ nhà nó !Đúng là làm người giàu vẫn khác hơn đi làm ở đợ à!”.Tùy tùy tiện tiện liền bắt được một người con gái xanh tươi ,có điện nước đầy đủ cũng thôi .Ngoài ra còn có nét mặt kiều diễm và số đo ba vòng chỉ có thể nói “Quá Chuẩn!”.

Nguyễn Khả Nhi bưng tô canh đi vào,liền liếc nhìn đến Nguyễn Nhất Đan đang ngồi .Nàng liền thấy được cữ chỉ xoa xoa đôi bàn tay ,cùng biểu hiện ra bộ mặt muốn ăn chính nàng ,liền làm cho một cảm giác không tên mà xấu hổ phải cuối đầu đi tới .Nguyễn Trí Khôn khom người về phía trước ,nói với con trai rằng :

– Con trai ,thấy làm người phụ thân này có tốt không?

Nguyễn Nhất Đan vô tình thờ ơ nói:

-Có người phụ thân như thế chỉ có đi đầu thai cả ngàn kiếp mới mai ra có được một lần .

– Nội nhìn về mặt bề nỗi của thê tử thôi đã hiểu rồi .Tuy chỉ có bái đường ,vẫn chưa động phòng .Nhưng con trai người liền biết được người phụ thân nhà ta tốt như thế nào rồi.

Nguyễn Trí Khôn nhìn ra được sự thay đổi của con trai của mình .Lòng của Nguyễn Trí Khôn như muốn nở hoa ,liền vỗ vỗ vai con trai :

– Thế mới là con trai của ta!

– Ha ha ha…

Nguyễn Khả Nhi đứng kế bên hai cha con nhà họ Nguyễn ,nàng đều nghe bọn họ đang nói về mình đủ loại kiểu cách .Nguyễn Khả Nhi dậm chân nói :

– Phụ thân ,người có ăn cơm hay không?

Nguyễn Nhất Đan ưởng ngực lên ,vuốt mặt từ trên xuống và làm một bộ chính nhân nam tử biểu hiện.Rồi cương nghị ra mặt nói :

– Phu nhân ,người hãy bầy đồ ăn lên đi .Ta cũng phải tranh thủ ăn uống ,nghĩ ngơi một chút và sau đó liền bế quan tu luyện rồi.

Nguyễn Khả Nhi và Nguyễn Trí Khôn đều trừng mắt lớn ,rồi cả nhìn nhau đầy bất ngờ và khó hiểu.Cuối cùng cũng cùng nhau cười khúc khích , nói :

– Lật mặt như lật sách à!

– Ta làm phụ thân của nó cho đến nay cũng là lần đầu thấy được .Ha…ha..ha!

Nguyễn Khả Nhi xấu hổ liếc nhìn phu quân của mình ,rồi nói với Nguyễn Trí Khôn rằng :

– Phu thân,người lừa gạc hài nhi .Người nói phu quân rất lương thiện ,tuy khờ một chút nhưng vẫn còn tốt .Giờ thì…giờ thì…

Nguyễn Trí Khôn xấu hổ đỏ mặt ,quay mặt qua một bên nói :

– Ta không biết!

– Đừng lôi ta vào vũng nước đục này rồi.

– Người ta thường nói :”Gã cho gà thì theo gà ,gã cho khỉ thì phải biết leo cây!”.

– Đó là số phận của con dâu rồi , còn trách cứ ai !?

“Cha..!” Nguyễn Khả Nhi xấu hổ ,không còn lời để nói .Nàng chỉ còn biết dậm chân bước ra ngoài ,để tránh xa hai người cha con xấu xa này rồi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.