Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 59 : Hạnh Tử Lâm – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 59 : Hạnh Tử Lâm

Nguyễn Nhất Đan cùng Kiều Phong , đi theo sau là Đoàn Dự nhóm ba người lần lượt đến Hạnh Tử Lâm , do Kiều Phong dẫn dắt đi đến . Cứ như bình thường hoạt động đã diễn ra trước đó , thì A Châu cùng A Bích song nhị a hoàn sẽ đi theo sau hai người Bao Bất Đồng và Phong Bá Ác đến Hạnh Tử Lâm trước Nguyễn Nhất Đan .

Nhưng vì không có sự tồn tại của Vương Ngữ Yên , cho nên việc Bao Bất Đồng và Phong Bá Ác rất nhanh bị nhóm người trưởng lão của Cái Bang , rồi lần lượt rút lui đi mất .

Nguyễn Nhất Đan nhìn phương hướng xa xa , theo hai hình bóng lưng thiếu nữ A Châu và A Bích đang rời đi . Nguyễn Nhất Đan tỏ ra thái độ ân cần , đi đến bên cạnh Kiều Phong hô :

-Kiều đại ca , tiểu đệ xin phép rời đi vậy .

-Vì ở trước mắt ta nhìn ra được một chuyện là Cái Bang đang có vấn đề rồi . Tiểu đệ là người ngoài của Cái Bang ,nên không tiện tham gia vào …

Kiều Phong nhìn xung quanh Cái Bang nhóm , rồi nhận ra vấn đề nằm ở nơi nào . Nên Y gật đầu hô :

-Nguyễn đệ đệ , Kiều huynh không tiễn vậy .Có gì thiếu soát xin đệ đệ hãy thông cảm cho đại ca lần này .

-Nếu có lần sau , đại ca sẽ chiêu đãi đệ đệ một tiệc rượu và xem như lời xin lỗi vậy .

Nguyễn Nhất Đan nhìn bộ vẽ do dự của Đoàn Dự , thì biết được y không muốn rời đi . Nguyễn Nhất Đan cũng mặt kệ cái tên Đoàn Dự này , liền lên tiếng cao từ và rời đi .

Nguyễn Nhất Đan cứ như thế , rồi đuổi theo hướng mà A Châu và A Bính rời đi Hạnh Tử Lâm . Vì hai nàng là nhân tài hiếm có , ở bên trong hàng ngủ nô tì tốt và không cần tốn phí đạo tạo thêm làm gì nữa hết .

Như một nghệ thuật sáng tạo ra , tình huống để giúp cho một vị ‘Chân Mệnh Thiên Tử’ như Nguyễn Nhất Đan vậy . Vì kế hoạch của Mộ Dung Phục là một tên nằm vùng của Tây Hạ , trong vai trò một tiểu tướng quân người . Càng là một vài trò tuyệt mật và chỉ hạn chế số người được phép biết đến , cho nên A Châu và A Bích lần lượt bị đã ra ngoài .

Rồi hai cô gái bé bỏng này , đành phải lũi thủi đi về nhà , theo mệnh lệnh của Mộ Dung Phục . Nhà của A Châu và A Bích là Mộ Dung sơn trang nhân phương hướng đường đi . Nguyễn Nhất Đan nỡ nụ cười hiền hòa , đầy tính nhân văn của một nhà chuyên làm thiện nhân đến và lần lượt đã vạch ra vô vàng cảm bẩy để bắt hốt A Châu , A Bích về làm tài sản riêng cho bản thân y hưởng dụng .

Dù gì là của rơi ở ngoài đường ,người ta không lụm đi .Vậy thì đành phải bấm bụng chịu thiệt thòi cho Nguyễn Nhất Đan ,rộng lượng vươn đôi tay đầy ấm ấp của bản thân và hốt đi vậy.

Nguyễn Nhất Đan sử dụng kinh công đầy vi diệu của bản thân y , đi ở phía trước và xác định tọa độ hướng gió cho chuẩn xác . Rồi vừa tung tăng nhúng nhảy ở phía trước đoạn đường đi của A Châu và A Bích mà thả thuốc mê vào bên trong không khí .

Cứ như thế , A Châu và A Bích chỉ đi được ở tầm ngoài tám trăm bước đổ lại . Cả hai liền choáng váng mặt mài , rồi A Châu lên tiếng nói :

-A Bích , có cảm giác chóng mặt giống như ta không ?

A Bích cứ bịnh rịn bờ vai của A Châu nói :

-Ta cũng như vậy , giống như chúng ta đã bị đánh thuốc từ lúc nào rồi vậy .

A Châu được A Bích nhắc nhở và hô lên :

-Không xong …chúng ta đã rơi vào bẩy của kẻ địch rồi .

A Bích hốt hoảng hồi nghi nói :

– Không lẽ công tử nhà chúng ta bị người Cái Bang phát hiện rồi hay không ?

Lúc này , Nguyễn Nhất Đan với bộ đồ đạo sĩ đầy trang nghiêm , với trên tay là cây phất trần trắng xóa và từ từ bước tới A Châu và A Bích .

Với sự trang nghiêm như thế ?

Nguyễn Nhất Đan làm một động tác nhỏ , nói :

-Vô lượng thiên tôn !

-Hai vị thí chủ đã rơi vào vòng vây của địch nhân rồi .

-Nhưng vẫn còn may mắn là được bần đạo ở trong lúc vô tình đi ngang qua và tiện tay cứu vớt cả hai vị thí chủ một lần vậy .

A Châu và A Bích mơ hồ , mắt mờ ảo . Nhưng được nghe những lời nói của Nguyễn Nhất Đan đi ra đến , lòng cả hai đã buôn bỏ dần xuống rất nhiều . A Châu lên tiếng đáp :

-Cảm ơn đạo trưởng đã cứu giúp tiểu nữ .

-Không biết quý danh của đạo trưởng là gì ?

-Nếu về sau , A Châu có cơ hội để trả ơn cho Đạo Trưởng .

Nguyễn Nhất Đan chậm rãi đi tới A Châu , A Bích hai người . Trong khi váng vẻ của cả hai nàng đã trở nên không xong , với mô hôi ở trong người chảy ra khắp cơ thể và chỉ biết nương tựa vào nhau để thở gấp liên hồi .

Nguyễn Nhất Đan thầm đắt thắng , nghỉ ở trong lòng rằng :” Xuân dược của ngộ , đâu có đùa được đâu à ?!” .

Nguyễn Nhất Đan với cá tính trung thực người , liền lấy ra thêm một bình có tính chất nhẹ nhàng là “Dâm Dược Thủy ” và nói với cả hai nàng rằng :

-Hai vị hãy uống thử thứ nước ở bên trong này xem sao ?

– Để xem có thể hay không phá giải dược lực ở bên trong người !

A Châu và A Bích đều lên tiếng cảm ơn Nguyễn Nhất Đan , một vị đạo trưởng đầy lòng nhân áy người . Rồi cả hai nàng lần lượt cầm lên bình nước và uống một cách ngon lành , mà không hề có một chút đề phòng gì đến Nguyễn Nhất Đan nữa .

Sau đó cả hai nàng thiếu nữ ở vào cái tuổi xanh tươi như hoa , được người tốt bụng như Nguyễn Nhất Đan lần lượt choàng tay từ phái sau lưng và chụp nấm vào vòng một , một cách đầy nghệ thuật. Rôi Y bắt đầu diều cả hai đi vào một góc cây , có một bụi có mộc um tùm và chuẩn bị cho công chuyện chính sự ở giây kế tiếp .

Quá đình đầy gian nang , cùng éo le và hốc búa lắm đa !

Vì A Châu cùng A Bích sau khi trúng gấp đôi của hổn hộp thuốc tốt của Nguyễn Nhất Đan , thì cả hai vô cùng mất đi khống chế bản thân .Đến mức độ ý thức cũng gần xuống đến con số “zero” rồi , và còn không ngừng uống éo cùng ôm ấp Nguyễn Nhất Đan , xen lẫn với tự bản thân cỡi đi y phục trên người của bọn họ .

Nguyễn Nhất Đan là một người thiện lương , đầy tính nhân hậu người . Kèm theo với bản chất thiệt thà chất phát đến mức ở trên thế giới này không còn có một ai tồn tại để so sánh với y được nữa . Cho nên dưới sự cố gắng kềm nén với nét đẹp đầy cuốn hút , cùng với hương vị của cô gái còn trinh và đến từ trên cơ thể của A Châu , A Bích . Phải khiêm tốn nói rằng :”Quá vất vã rồi !” .

Sau khi để xuống cả hai cô gái , lần lượt nằm ở trên mặt đất một cách nhẹ nhàng êm ái xong . Nguyễn Nhất Đan liền làm theo lệ thường , đó là khế ước và giáo hóa về văn hóa cuộc sống . Đi theo chiều hướng nói riêng , cùng tiếng nói chung của bản thân y , để cho A Châu và A Bích hiểu thấu về sự vất vã , đầy khổ tâm của bản thân . Rồi đi đến cuối cùng là cả hai phải ngoan ngoãn vân lời , cùng hậu hạ cho chu toàn đến bản thân y vậy .

Kết thúc cho mọi việc , Nguyễn Nhất Đan đành phải hi sinh đi tấm thân nghìn vàng của mình để đánh chén cả hai , một cách khoái trá và đầy kích động nhất rồi .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.