Nguyễn Nhất Đan lui về sau một bước , về việc va chạm chưởng lực của hai người .Nhưng Kiều Phong cũng không khá hơn được bao nhiều , cũng phải lùi liên tiếp ba bước về phía sau . Nguyễn Nhất Đan lập tức lộn một vòng , nằm trên mặt đất và nói :
-Kiều bang chủ , xin hãy đón chiêu này của tại hạ vậy .
“Được !” Kiều Phong hương phấn hô lớn :
-Huynh đệ , tới đây nào !
Nguyễn Nhất Đan lập tức dùng toàn lực cho đòn đánh “Thiên Thiềm Địa Động” , y phóng thẳng lên trời cao , bay lên vài trăm tầm sào tới . Sau đó như một quả tên lửa hình con Thiên Thiềm Thừ và lao xuống Kiều Phong .
Kiều Phong cảm nhận áp lực của vị huynh đệ này quá lớn rồi , y cũng đành phải xuất ra toàn lực cho chiêu cuối “Cuồng Long Loạn Vũ” . Kiều Phong cười hô lớn :
-Tới hay lắm !
-Để Kiều mỗ xem thực lực của tiểu huynh đệ này tới nơi đâu nào !
-“Ầm ,ầm, ầm , ầm, ầm …Ầm …Ầm ” Mười tám chưởng liên tục của cả hai bên , giữa Nguyễn Nhất Đan và Kiều Phong đã làm cho thiên địa chấn kinh , ngàn dậm phải rung chuyển . Giữa hai chiêu thức “Thiên Thiềm Địa Động” và “Cuồng Long Loạn Vũ” .
Kiều Phong thực lực có phần yếu hơn một chút ít , y liền nhảy về phía sau và luân chuyển chiêu thức “Long Du Thiên Địa” . Kiều Phong tùy cơ ức biến và lấy thủ làm công để tấn công về phía Nguyễn Nhất Đan . Vì Nguyễn Nhất Đan giờ phút này như con hổ vồ mồi , uy vũ không ngừng nghĩ và tấn công liên tục , không hề để ra kẻ hở nào cho đối phương .
Sau mười tám chưởng , Kiều Phong lập tức đổi thêm chiêu thức khác “Thần Long Hàng Thế” . Y bay lên cao và đánh tiếp tục Nguyễn Nhất Đan , để cho Nguyễn Nhất Đan cảm nhận được cái khổ của y vừa rồi .
Nguyễn Nhất Đan nở nụ cười âm hiểm lên trên môi , vì y thuộc bài “Giáng Long Thập Bát Chưởng ” nhuần nhuyễn như ăn cháo rồi .Nên Kiều Phong ra đòn gì , y cũng biết kẻ hở ở nơi nào đến .Y lập tức xoay tròn đại đạo của đạo gia , liên tục vẫn chuyển khí thế của bản thân lên cao và sử dụng “Thiên Thiềm Thủ ” .
Nguyễn Nhất Đan đưa lưng bản thân ra đối chưởng của Kiều Phong , song song đó cũng làm cho Kiều Phong cũng phải giật mình , thầm than “kinh dị à !”.
“Ầm” Tiếng nỗ vang trời , gió bụi bay mịt mù khơi .Kiều Phong cũng văng ra xa về một phía .Kiều Phong giật nãy mình , vì Nguyễn Nhất Đan đã đổi tư thế tấn công mới và đang dũng mãnh tấn công y . Kiều Phong đã rời vào thế thất bại trước mặt rồi , cũng đành liều mạng vì quân tử vậy .
Nguyễn Nhất Đan tiếp tục tấn công Kiều Phong bằng chiêu thức “Cước đoạn Thiên Không” , hai tay chống xuống đất và xoay tròn liên tục . Dùng đôi chân bản thân , đã liên tục về phía Kiều Phong , càng lúc càng nhanh .
Kiều Phong càng đỡ , càng thở dốc và cuối cùng sau mười cước chân của Nguyễn Nhất Đan , y cũng phải dính lại một chân và bay về sau , nằm trên đất cười nói :
-Sảng Khoái !
-Ha ha ha … đã lâu lắm rồi Kiều mỗ mới được sảng khoái như vậy …ha ha ha !
Nguyễn Nhất Đan vừa cười vừa gật đầu đồng ý với Kiều Phong lời nói . Y lên tiếng :
-Tại hạ từ trước đến nay , cũng là lần đầu tiên giao thủ với một người như Kiều Bang Chủ như thế .
-Có thể nói là rất sảng khoái … giống như hai người đã thân thuộc với nhau từ lâu vậy .
Kiều Phong đứng lên , khí thế cười nói :
-Hay không bằng … chúng ta kết bái huynh đệ đi !
Nguyễn Nhất Đan gật đâu đáp :
-Hôm nay tiểu đệ chỉ là bước qua hai mươi hai mà thôi !
-Như vậy về sau Kiều đại ca là huynh trưởng vậy đi .
“Ha ha ha…Được!” Kiều Phong vỗ vỗ hai vay Nguyễn Nhất Đan , nói tiếp :
-Huynh đệ tốt !
-Về sau có cái gì khó khăn thì hãy nói cho người đại ca này . Đại ca này sẽ vì huynh đệ mà ra tay hết mình đi .
Nguyễn Nhất Đan cung kính đáp :
-Tiểu đệ cảm ơn đại ca nhiều rồi .
Kiều Phong nhìn trời liền đáp :
-Thôi chết !
-Lo nói chuyện , chơi đùa mà quên chính sự của Cái Bang rồi . Huynh đệ tốt … không phải đệ nói muốn xem xem Cái Bang ra sao sao?
-Vậy chúng ta cùng đi nào !
“Được !” Nguyễn Nhất Đan cũng không từ chối và như thế đã đi theo Kiều Phong , đi đến nơi điểm hẹn tụ tập của bang chúng Cái Bang .