Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 56 : Kiều Phong. – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 56 : Kiều Phong.

Như thế là Nguyễn Nhất Đan lại một lần nữa phải tự thân xuất mã rời đi một mình , đến Tô Châu để hoàn thành nhiệm vụ mà hệ thống đã giao cho bản thân y , để thu gôm sở học võ công ở bên trong thiên hạ vị diện “Thiên Long Bát Bộ ” này .

Lang Hoàng Ngọc Động là điểm thứ nhất và điểm thứ hai chính là gia định Mộ Dung gia thu gôm được đến , cuối cùng chính là Thiếu Lâm Tự môn rồi .

Thật ra Nguyễn Nhất Đan đã có kế sách rất chu toàn cho cái việc này rồi , mọi chuyện đối với y là không đáng phải kể đến .Cái y muốn quan tâm nhất chính là ba người đệ tử của Tiêu Dao Phái người , lần lượt là Vô Nhai Tử , Lý Thu Thủy và Thiên Sơn Đồng Lão . Nếu Nguyễn Nhất Đan diễn xuất tuyệt hão , có lẽ sẽ chiếm hữu tất cả một thân công lực của cả ba người họ . Có được nội lực của cả ba người họ , Nguyễn Nhất Đan rất tự tinh về bản thân y sẽ đột phá lên một tầng cảnh giới mới rồi .

Còn về cô nàng Đao Bạch Phượng , những năm này cũng rất chịu bỏ công tu luyện những thứ võ công mà bản thân y truyền thụ . Cho nên nàng tuyệt đối không thua kém với nhóm nữ nhân ở bên trong Tuyệt Tình Cốc , ít nhất cũng là sàn sàn với nhau mà thôi.

Nhưng dưới sự ngăn cản quyết liệt của Đoàn Chính Thuần , cho nên Đao Bạch Phượng không thể tự do đi theo bên cạnh Nguyễn Nhất Đan để hậu hạ cho rồi . Y đành phải làm một bộ không cam , mà một mình đi đến xem vỡ kịch Kiều Phong và Cái Bang .

Mục tiêu chính là A Châu và A Bích rồi . Vì có hai cô nàng này, sẽ giúp đỡ rất nhiều cho Nguyễn Nhất Đan , đi tìm đến nơi cất giữ võ học của gia đình Mộ Dung này .

Nguyễn Nhất Đan phải bỏ ra hơn mười ngày đường mã xa , để đi đến được nơi Vô Tích Thành và vào Tùng Hạc Lâu điểm hẹn .Với cái trình độ cân đo đông điếm của y, với bấm độ ngón tay thôi cũng biết rằng y đi đến nơi này khá là chậm rồi . Từ đó suy ra , Đoàn Dự có thể thoát khốn khỏi trong tay Cưu Ma Trí rồi , có thể nói là hoàn toàn dựa theo kịch bản đi .

Nguyễn Nhất Đan bước lên từng bậc thang dài , từ từ lên trên lầu trên của Tùng Hạc Lâu . Con mắt đảo nhẹ xung quanh ,y liền nhận ra được hai người bạn thân chí cốt của bản thân. Lần lược là Kiều Phong-Kiều bang chủ của Cái Bang , với số túi là chín cái và người còn lại là Đoàn Dự ngụy quân tử của chúng ta rồi còn gì nữa .

Nguyễn Nhất Đan nở nụ cười tươi như hoa , đầy thánh thiện nhân và đi đến nơi Kiều Phong , Đoàn Dự hai người đến .Y chấp tay lên phía trước người , khánh sáo thể hiện lời nói :

-Tại hạ rất hân hạnh được gặp qua Kiều Bang Chủ !

-Ồ ! Đoàn huynh đệ đây sao?

-Chúng ta thật là người hữu duyên tương phùng à!

Đoàn Dự có chút không vui , với một mớ ký ức bị cái tên này đã chà đạp qua bản thân . Đoàn Dự vẽ mặt hầm hừ nói:

-Xin được gặp qua Cốc chủ .

-Không biết cốc chủ người lặng lội đường xa như thế , để đi đến nơi này là làm gì ?

Kiều Phong chỉ ngồi nhìn về phía Nguyễn Nhất Đan , rất muốn nghe câu trả lời từ vị cốc chủ này . Nguyễn Nhất Đan là một người thiệt thà và đềm đạm người , cho nên rất thiệt tình đáp lại :

-Thú thật thì tại hạ đến Trung Nguyên này chỉ có hai chuyện mà thôi !

-Chuyện thứ nhất là Đoàn huynh đệ đã bị Cưu Ma Trí bắt cốc đi ra khỏi Đại Lý quốc . Do đó, phụ thân của người đã đi tới Tuyệt Tình Cốc của tại hạ , để nhờ cậy tại hạ hãy đi vào Trung Nguyên cứu người ra .

-Ngoài ra , tại vô tình nghe được một tin tức là Cái Bang có một đại hội hộp mặt riêng ở gần đây . Cho nên …tại hạ rất hiếu kỳ muốn đến đó xem thử một hai và đây chính là chuyện thứ hai à .

Đoàn Dự nghe đến phụ thân , liền vẻ mặt không vui nói :

-Ta không có sao ?

-Phụ thân người cũng là quá lo cho rồi .

Nguyễn Nhất Đan thở dài , lắc đầu biểu lộ người lớn và nói :

-Đúng là con nít , khó lớn lên được . Đoàn huynh đệ là cây một trái của Đoàn thị người và họ lo lắng cho người là chuyện bình thường mà thôi . Chỉ có Đoàn huynh đệ không có ý thức người , nên tự cho bản thân mình quá lớn rồi và muốn làm gì thì làm đó .

Đoàn Dự tức muốn nổ phổi đến rồi , hắn thật sự không biết vì sao đến . Nhưng hắn mỗi lần gặt phải tên cốc chủ này , như một loại kẻ thù không chết không thôi kết cuộc đến rồi vậy .

Kiều Phong ở bên , nhìn ra được vẻ mặt không vui của vị thế tử Đại Lý quốc này rồi . Liền lên tiếng để cho Đoàn Dự một bậc thang đi xuống , nói:

-Không biết quý danh của vị cốc chủ này là gì?

-Có thể cho Kiều mỗ biết được hay không ?

Nguyễn Nhất Đan chấp tay đáp :

-Tại hạ họ Nguyễn tín danh Nhất Đan . Chủ nhân của Tuyệt Tình Cốc và là người đạo gia nhân .

Kiều Phong chấp tay nói :

-Hân hạnh gặp qua Nguyễn công tử rồi . Xin mời Nguyễn công tử ngồi vào bàn , để chúng ta có thể dể dàng nói chuyện thêm .

Nguyễn Nhất Đan chấp khách sáo , từ từ ngồi đối diện với Kiều Phong . Kiều Phong thấy như thế lại hỏi tiếp :

-Kiều mỗ vừa rồi ở bên cạnh , có nghe đến Nguyễn công tử rất hiếu kỳ về cuộc hội hợp với Bang chúng người . Không biết có lý do gì hay không ?

Nguyễn Nhất Đan cười sảng khoái nói :

-Không có gì cả ?

-Chỉ là tại hạ đã ngưởng mộ uy danh Cái Bang , một bang phái lớn nhất Trung Nguyên và là một bang phái có chính nghĩa người . Vô tình đi tới nơi này và hay tin rằng ở nơi đây có cuộc hộp bang chúng của Cái Bang .

– Cho nên tại hạ muốn tới xem cho biết !

Kiều Phong gật đầu đồng ý với lời nói của Nguyễn Nhất Đan và biết được y không hề có ác ý gì đến Cái Bang cả . Trong khi đó , Nguyễn Nhất Đan lấy ra một thỏi bạc và hô lớn :

-Tiểu nhị!

-Hãy đem rượu thịt đến đây nhanh nào .

Nguyễn Nhất Đan khiêm tốn , nhìn về Kiều bang chủ nói :

-Hôm nay là lần đầu tại hạ gặp gỡ Kiều bang chủ , như vậy tại hạ xin phép được làm người chiêu đãi nhị vị đi.

Kiều Phong cười lớn tiếng , đáp :

-Được ! Hôm nay ba chúng ta không say không về vậy !

-Ha ..ha ha !

Cứ như thế Kiều Phong và Nguyễn Nhất Đan cùng nhau đấu rượu đến , còn việc Đoàn Dự có tồn tại hay không ?

Khó quá bỏ qua !

Buổi tiệc rượu chẳng mấy chóc cũng đã tàn đi , Kiều Phong đứng lên hô :

-Kiểu mỗ xin phép rời đi . Xin hãy dừng buổi tiệc ở tại đây vậy !

-Nguyễn công tử và Đoàn công tử hai vị không chê bai , có thể cùng Kiều mỗ đi đến Hạnh Tử Lâm tham gia đại hội Cái Bang .

-Không biết hai vị thấy như thế nào ?

Đoàn Dự háo hức nhận lời ngay , còn riêng Nguyễn Nhất Đan vẫn đềm đạm đáp :

-Kiều bang chủ nếu người có nhã ý hay như thế , thì còn cái gì bằng . Xin mời Kiều bang chủ dẫn đường cho tại hạ học hỏi một hai về bang phái Cái Bang vậy .

Kiều Phong cười ha ha ,nói :

-Nguyễn công tử quá khách sáo với Kiều mỗ rồi chăng ?

Như thế cả ba người rất nhanh ra khỏi Tùng Hạc Lâu , hướng về phía tây thành Vô Tích . Hướng đến Hạnh Tử Lâm cánh rừng , nơi điểm hẹn tập trung của bang chúng Cái Bang nơi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.