Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 49: Tư Không Huyền . – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 49: Tư Không Huyền .

Đoàn Dự có chút xấu hổ ,giận dữ lên tiếng hỏi:

-Tại hạ nghĩa bạc vân thiên, có lòng tốt đi đến đây để báo tin .Vì sao cốc chủ lại chửi người ta như thế ?

Nguyễn Nhất Đan lạnh lùng nhìn Đoàn Dự , trả lời :

-Nguyễn Chung Linh là người ra sao , không lẽ nhà chúng ta lại không biết à ?

-Ta hỏi huynh đệ , tình huống duyên cớ từ đâu lại ra nông nỗi tới độ người ta bắt Linh nhi nhà của chúng ta đây !

Đoàn Dự nghe xong , lòng rúng động và sợ hãi biểu lộ .Nguyễn Ngữ Yên và Nguyễn Nhất Đan nhìn ra lời vừa rồi đã đúng rồi, y lại lên tiếng tiếp :

-Theo biểu hiện của công tử hiện tại, thì ta đã đoán ra dài phần rồi .Do công tử là một người thích xen vào chuyện bao đồng , càng tự cho là mình cao hơn mọi người xung quanh .Và vì thế …công tử không hề cho kẻ khác một bộ mặt , rồi ngong cuồng nói năng linh tính đến .

-Thế là vô tình làm người ta nổi giận , đi đến truy sát công tử chứ gì ?

-Cuối cùng là Linh nhi nhà ta thấy công tử ngu ngốc ,tội nghiệp nên ra tay cứu mạng công tử một lần .Nhưng nàng cũng giống công tử là không tự lượng sức mình , cuối cùng bị bắt … cho nên có công tử xuất hiện ở Tuyệt Tình Cốc này đúng chứ ?

“Đúng!” Đoàn Dự ái náy , đáp:

-Ơn cứu mạng của Linh nhi. Đoàn Dự ta sẽ ghi tạc ở trong lòng ,tuyệt ngày sau sẽ đáp đền đến .Còn về ở trước mắt , xin cốc chủ hãy ra tay cứu nàng một lần .

-Nàng đang bị Thần Nông Bang bắt giữ lấy đó ạ. Tính mạng ở trước mắt , thật tình không nắm rõ đến rồi .

Nguyễn Nhất Đan gật đầu, xoay người lại nói với Nguyễn Ngữ Yên:

-Ngữ Yên , nàng hãy kêu mẫu thân và những người tỉ muội khác đến .Chúng ta phải đi cứu Linh nhi nàng ta , nếu chậm chân sẽ rất nguy hiểm đến tánh mạng nàng ta đấy .

Nguyễn Ngữ Yên gật đầu ,xoay người vào bên trong trang viên ở dưới ánh nhìn đầy tham lam và dâm tặc với một cách đê tiện nhất có thể đến từ Đoàn Dự .Với ánh mắt đủ mắc dạy này , Nguyễn Nhất Đan lại nói tiếp :

-Công tử ,nàng là thê tử của ta đấy .Ta thật sự không biết là ai dạy người một đạo lý “Xem vợ nhà người khác là của chính mình !” .

-Thật là khó hiểu à !

Đoàn Dự xấu hổ đỏ mặt , không thể nhìn tiếp được nữa .Thế là chuyển sang Nguyễn Nhất Đan và Đoàn Dự bốn mắt nhìn nhau trào máu họng đến rồi .

Không bao lâu , Nguyễn Ngữ Yên dẫn theo mọi người ở bên trong trang viên đi ra đến và còn đi song song với Nguyễn Uyển Mộng . Nguyễn Nhất Đan lạnh lùng trách mắn Nguyễn Uyển Mộng rằng :

-Uyển Mộng , nàng đã biết tội của mình chưa?

-Suốt ngày chiều ý cho tiểu a đầu đó thôi . Giờ nàng ta đã gây ra họa rồi đấy , có thấy không?

Nguyễn Uyển Mộng ruột hối thanh cả lên , trả lời :

-Thiếp sẽ đi bắt nó về để trừng phạt thật nặng cho mà coi !

Nguyễn Nhất Đan lòng đủ tạp vị loại hình ,xoay lại để nói với Đoàn Dự một tiếng .Vừa quay qua liền làm cho Nguyễn Nhất Đan phải giật nãy mình lên , với đôi mặt đủ dâm tặc à .Ngoài ra còn chảy nước dãy dài cả ra , rất giống chó dại đang vào thời động đực rồi cũng nên .

“Tần hắn!” Nguyễn Nhất Đan ra dấu cho Đoàn Dự , nói:

-Đoàn công tử đúng là trai trẻ đủ mạnh mẽ à !

-Vợ của tại hạ cũng không thể bỏ qua cho bất kỳ ai nhá !

-Đoàn công tử cho tại hạ hỏi một câu rằng :”Ba mẹ của công tử làm ra cái gì ? Mà sinh ra loại hình như người được loại này vậy!?”

Đoàn Dự tức toái , muốn phản bác lại .Nhưng quả thật y đã thất thố qua rồi , đành chỉ biết cuối đầu nói :

-Tại ha nhận lời chuyển cáo cốc chủ , về tình hình của Nguyễn Linh Nhi cô nương đã xong . Xin phép cốc chủ , tại hạ còn bận công chuyện và phải rời đi gấp .

Nguyễn Nhất Đan buồn cười nói :

-Đoàn công tử hãy đi mạnh khỏe ,tại hạ không tiễn người được rồi . Vì tại hạ sợ bản thân vừa bước ra chân trước , lại có con cốc ghẻ khác đi rình mò đến phu nhân của bản cốc chủ rồi .

Theo y có thể đoán được đại khái về tên Đoàn Dự này sẽ thầm mắng chửi y có cả vạn lần không ít à !

Rất nhanh, chuyện của Đoàn Dự đã bị Nguyễn Nhất Đan đi ra khỏi trong đầu .Thế là đoàn người đã khởi hành rời khỏi Tuyệt Tình Cốc , đi hướng về Thần Nông Bang và đi cứu lấy Nguyễn Linh Nhi nàng ta .

Đoàn người rất nhanh đi đến Thần Nông Bang đến rồi, Nguyễn Nhất Đan hét lớn :

-Tư Không Huyền , ngươi ra đây cho ta !

Sau cái hét lớn của Nguyễn Nhất Đan , rất nhanh đoàn người hơn cả trăm người đã ồ ạt từ bên trong Thần Nông Bang chạy đi ra đến và người dẫn đầu chính là Tư Không Huyền chứ không ai khác nữa .Vì chỉ mỗi hắn mới có thực lực Ám Bộ Cảnh nhất tầng mà thôi , còn những người đi theo sau hắn chỉ toàn Minh Kỳ Cảnh rác rưởi không đáng để tâm đến .

Tư Không Huyền đứng lại ở trước mặt của người nam nhân dẫn đoàn mĩ nhân ở phía sau , hắn nhìn và nhận xét đối phương một lúc , rồi lên tiếng nói :

-Ngươi là người nhà của tiểu a đầu ở bên trong kia ?

Nguyễn Nhất Đan gãy đầu , ngu ngơ nói :

-Trên đời này có biết bao nhiêu cô gái chứ ?

-Đại ca cho xin cái tên hay ít nhiều cho người ta xem mặt một cái để còn biết có phải hay không chứ ?

-Nói kiểu này có trời mới biết phải hay không để trả lời cho à !?

Tư Không Huyền xoay lại đám đệ tử , nói:

-Giải cô gái đó ra …!

Đợi không bao lâu , Nguyễn Linh Nhi đi ra đến rồi .Nàng thấy được tướng công đến cứu nàng , lòng vui sướng sắp phát khóc đến rồi , nói:

-Tướng công , người này đã ăn hiếp thiếp đó à !

Nguyễn Nhất Đan miệng giật giật , thầm mắng :”Mẹ gì thế ? Xem ta là kẻ ngu luôn rồi à ?” .

Y nhìn về phía Tư Không Huyền , chỉ chỉ vào Nguyễn Linh Nhi hỏi :

-Nàng đúng là người của ta rồi . Nhưng vì sao lại trối nàng kỹ như thế vậy ?

-Nàng còn nhỏ tuổi , ham chơi quậy phá là bình thường thôi .Nếu cần bồi thường đến ,
ta có thể thay nàng trả được mà .

Tư Không Huyền nghe xong cũng hộp lý , nhìn nhận người này khá tốt người .Hắn liền mở lời nói :

-Con Thiểm Điện Điêu là của ngươi nuôi sao?

Nguyễn Nhất Đan lắc đầu , đáp :

-Ta khá là không thích động vật cho lắm , cho nên tuyệt không nuôi bất kỳ con vật gì à !

-Có lẽ ở bên trong Tuyệt Tình Cốc khá buồn , cho nên một số người tự ý nuôi cũng không chừng ?

-Ngươi hỏi như thế có chuyện gì không ?

Tư Không Huyền trả lời :

-Cô ta đã thả thiểm điện điêu đến rồi .

-Còn cắn ta một cái , ngươi tính sau đây ?

Nguyễn Nhất Đan đi tới Tư Không Huyền , song song tỏ ra xấu hổ đến mức muốn độn thổ một dạng đến , vừa trả lời :

-Con Thiểm Điện Điêu là con gì ta đây còn không có thấy qua đấy . Tính sao, là tính thế này đây trời à !

-Ngươi hãy nói một cái giá đi , ta cố gắng kiếm tiền để bồi thường cho vậy .

“Hừ!” Tư không Huyền nỗi nóng , hô :

-A đầu đó nuôi một động vật kịch độc như vậy , mà người cái gì cũng không biết sao?

-Nếu ngươi không mang ra thuốc giải đến , thì đừng mong sống sót rời khỏi nơi này !

“Ầm “”Ầm” Hai tiếng “Tồi Tâm Chưởng từ Nguyễn Nhất Đan , đánh trực diện vào bên trong lòng ngực và chuẩn xác vào trái tim của Tư Không Huyền .Tư Không Huyền lập tức như diều bị đức dây , từ từ bay về phía sau ba mét .

Sống chết không biết !

Nguyễn Nhất Đan lạnh lùng hô:

-Giết !

-Một mạng cũng không được lưu đến !

Đám nữ nhân đồng thanh hô :”Vâng!” . Như thế là ào ào nhào tới đám Thần Nông Bang , mà chém giết cho đến người sống cuối cùng .

Nguyễn Nhất Đan đi đến trước mặt Nguyễn Linh Nhi , trừng mắt của nàng và nói :

– Chỉ biết ham chơi và gây ra đại họa đến rồi .

-Ngoài ra , nàng cái gì cũng không biết .Nhất là võ công vô cùng tệ hại quá rồi đấy !

– Có lẽ ta phải khai trừ nàng ra khỏi nhóm người được rồi .

Nguyễn Linh Nhi khóc lóc , quỳ xuống ôm lấy đôi chân của Nguyễn Nhất Đan , nói:

-Linh nhi biết sai rồi .

-Tướng công xin người hãy tha cho ta một lần này đi , ta sẽ về nhà và chăm chỉ tu luyện đến nhá!

Nguyễn Nhất Đan lắc đâu :

– Mười mấy năm dài đăng đẳng , còn không có một chút gì tiến bộ cả . Giữ nàng lại chỉ là làm khổ nàng thôi , có biết không .

-Nếu Linh nhi muốn sống một cuộc sống bình thường như bao người khác , thì đây là cơ hội hiếm có đấy .

-Vì thực lực của ta ở trước mắt ,xem như rất cao cường .Nhưng có một sự thật rằng , ở bên ngoài kia còn có rất nhiều người cao cường hơn cả ta .Ngay cả một chiêu để giao tiếp với bọn họ cũng không có đến , vì vậy càng không thể bảo vệ tính mạng được cho nàng đâu !

Nguyễn Linh Nhi sợ hải đến xanh mặt , lắc đầu liên tục . Lúc này Nguyễn Uyển Mộng và Nguyễn Ngư Yên đi đến khuyên can và xin cho nàng một cơ hội . Nguyễn Nhất Đan đánh cho Nguyễn Linh Nhi phải bế quan tu luyện , trong vòng sáu tháng đến .Nếu nàng không có một sự tiến bộ gì , thì đừng nói thêm nữa rồi .

Nguyễn Linh Nhi như đã giữ được cây cỏ cứu mạng đến rồi , liền đứng lên thề thốt đủ mọi loại hình .Nhưng Nguyễn Nhất Đan đời nào nghe đến cơ chứ ?

Ở trong mắt của y chỉ có hai chữ “Báo Thù !” , nếu người không thể sử dụng , thì không nên đem theo để vướng chân tay được .Vì kẻ thù của y có rất nhiều và thực lực ở mức độ nào vẫn còn là dấu “?” mà thôi .

Nguyễn Nhất Đan chỉ biết thở dài ,chỉ hi vọng rằng Nguyễn Linh Nhi qua lần này sẽ có một giác ngộ khác và có thể khá hơn .

Mọi chuyện tưởng rằng cứ như thế đã kết thúc được rồi , nhưng bổng nhiên xuất hiện ra một người lạ mặt và với thân thủ khôn lường như thế . Cũng đủ đã làm cho Nguyễn Nhất Đan và mọi người khá là bất ngờ to lớn rồi, dẫn đến sự rối loạn đi rất nhiều ở nhóm của y.Khi mọi người chưa kịp ổn định lại tinh thần thì người đàn ông xa lạ

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.