Đại Đạo Của Phàm Nhân – Chap 41 : Hoàng Đế lại Đau Đầu ! – Botruyen

Đại Đạo Của Phàm Nhân - Chap 41 : Hoàng Đế lại Đau Đầu !

Nguyễn Nhất Đan phóng hỏa giết người , sau đó là cướp của . Đem hết toàn bộ vàng bạc , trân bảo của Dương Du Thành đi khỏi trở lại Chính Khí Sơn ngay .Kết thúc một chuyến đi đầy bảo tố cho tương lai ,đúng là bảo tố thật sự à .

Sau khi Dương Du thành bị Địa Ngục Vương đốt trụi đi , không qua vài ngày . Thì toàn bộ xung quanh Việt Sử Quốc đều biết hết , kể cả những kẻ thù năm xưa đã tham gia vào công việc đồ sát Nguyễn Thị Gia Tộc cũng phải đau đầu , với tác phong tàn nhẫn của Địa Ngục Vương . Kẻ từ đó mọi người lại biết thêm một tác phong xấu của Địa Ngục Vương , ở bên trong quá trình làm việc là “Đéo Bao Giờ Giản Đạo Lý ” đến .

Một là Sống , Hai là Chết !

Thế là Hết !

Càng là một người rất biết há mồm sư tử ngoạm .Vì chết hai người và vài con thú nuôi lấy thịt , mà đi đốt sạch và tàn sát sạch một cái Dương Du thành người rồi .

Từ chuyện này , rất nhiều các thám tử đến từ các quốc gia láng giềng và các thế lực lớn nhỏ đều túc trực ở gần Chính Khí Sơn để thám thính tình hình động tỉnh . Để không có bị rơi vào vết xe đổ của Dương Du thành người thêm một lần nửa .

Đúng là chuyện đời à !

Chỉ vì một cái thành trì nhỏ như cái con thỏ , vậy mà Hoàng Đế lại sai thái giám tới để tuyên chỉ .Thích người tốt , thiệt thà như Địa Ngục Vương đi vào triều để uống trà đàm đạo đến .

Nguyễn Nhất Đan đành thiệt thà , nhận lời vào hoàng cung . Trước đó , y nhắn lời đến Hoàng đế thông qua tên thái giám rằng “Nguyễn Nhất Đan sẽ vào hoàng cung để bán sản phẩm tốt nhất của Chính Khí Sơn ” . Rồi chỉ cho thái giám nhìn thấy những mãnh ruộng xanh lá trải dài đến vô tận , cùng những Vườn Ao Chuồng rất có chỉnh chu , ngăn nấp đến .

Ba ngày nữa trôi qua , Nguyễn Nhất Đan cùng Hoàng Dung và Tiểu Long Nữ , Lý Mặc Sầu rời đi Chính Khí Sơn . Theo sau bốn người họ chính là đoàn xe thực phẩm chủ đạo đến , hướng đi vào hoàng cung để quản bá sản phẩm rồi .

Thời hiện đại , người buôn bán có thể thông qua báo chỉ hay đài truyền hình , hoặc ít nhiều cũng nhờ đến việc treo biển quản bá đến . Nhưng thời cỗ lỗ xĩ này , Nguyễn Nhất Đan đành phải lợi dụng Hoàng Đế để quán cáo sản phẩm của chính bản thân mình đến rồi . Chỉ cần tên ngu Hoàng Đế này hò hét một tiếng thôi , thì sản phẩm độc quyền của y sẽ bán chạy như tôm tươi chứ đùa sao?

Nhưng Nguyễn Nhất Đan vẫn không vui đến, vì cả ba nàng này đều là Ám Bộ Cảnh tầng một và hai ,ba cả rồi . Chỉ chẳng bù ở y , chỉ là Tiên Thiên Cảnh tầng mười mà thôi .

Có lẽ dạo gần đây , Nguyễn Nhất Đan chỉ đam mê ở bên trong trò chơi ngựa giống đến .Cho nên ít nhiều về phần ngộ đạo ,để tăng thực lực lên Ám Bộ Cảnh… có phần thê thảm rồi .

Với cái trình độ thông minh khiêm tốn rằng là quá tuyệt đỉnh rồi , chỉ cần Nguyễn Nhất Đan đi đưa sản phẩm của bản thân mình đi vào Kinh Đô thành đến .Đều là tiêu điểm nhìn của mọi người , ở khắp trốn Kinh Đô thành người .

Nhất là cái biển hiệu được dáng ở trên chiếc xe ngựa đến .

Nào là Củ cải được trồng ở Chính Khí Sơn , nơi có thiên địa linh khí nồng nặc đến . Giá một củ là một thỏi vàng .

Nào là Rau cải các loại … một bấp một thỏi vàng .

Bổ Khí Đan một viên một thỏi vàng .

Rất nhiều được dáng lên hai bên thân xe đến .

Vì thế ,cả hai bên đường đều có người bàn tán xôn xao , náo nhiệt cả lên .Cũng kèm theo các thám tử của các phương đến Kinh Đô thành để thám thính tình hình rồi .

Nguyễn Nhất Đan rất nhanh đều nhận ra hết ,chỉ thầm bỏ một câu :”Tao có hệ thống, tao là ông cố nội Trần Minh !Dám ho với ông ,ông đây nhổ cỏ tận gốc cả nhà bọn mày !”

Lúc này ở trên trường thành , hai thằng già nhìn xuống . Lão áo màu đen nói :

-Khoe khoang đến mức này cơ à !

-Thật sợ người không biết chính mình có tài bảo sao ?

Lão áo trắng mặt xám như tro , tiếp lời :

-Ta sợ rằng chính hắn muốn như thế đó !

-Vì báo thù , mà làm đủ trò như vậy đấy . Dù gì cũng cần một lý do , cho việc đồ sát mà .

Lão áo màu đen hô :

-Sao hắn lại âm hiểm đến như thế ?

-Còn có thể làm người được sao?

Lão áo trắng biểu môi , trả lời :

-Hắn đã lấy danh hào là Địa Ngục Đại Đế và là người nắm giữ Huyết Hà Địa Ngục rồi .Còn phải kiên dè về chuyện bớt một thêm hai cái ác sao ?

Lão áo trắng thở dài :

-Chỉ là không ai ngờ đến việc con trai duy nhất của nhà họ Nguyễn lại thâm trường đến như thế này . Còn là một người không thích giản đạo lý và ra tay sát phạt quyết đoán đến .

-Theo lão nạp thấy ,mấy cái thế lực kia đã từng tham gia vào việc đồ sát dòng họ Nguyễn .Nay chắc hối hận lắm rồi ,càng là đang mông đới ở trên đời này có thuốc hối hận đến à .

Lão áo màu đen cười vui vẻ :

– Ha ha ha !

-Chỉ biết một điều , cái tên này… Hắn không làm khó chúng ta là được , còn hắn muốn làm gì ,thì ta mắc xác đấy !

Lão áo trắng lắc đầu ,không nói thêm nữa. Lão thấy như thế càng hay, dù gì cũng là hắn nhấm đến nhà của người ta , chứ không nhìn vào trong nhà chính mình là đủ tốt lắm rồi.

Thế là đoàn người ngựa đã đi đến trước cửa Hoàng Cung ,hàng loạt luật lệ vớ vẫn đã hiện ra ở trước mắt của Nguyễn Nhất Đan .Nào là kiểm tra sản phẩm và kiểm tra xem có thích khác ẩn náo.

Đủ loại ở trên đời .Cuối cùng đoàn xe sản phẩm của Nguyễn Nhất Đan mới được thông qua đến , nhưng lại vướng vếu thêm một vấn đề là tọa kỵ không được vào hoàng cung bên trong .Cuối cùng Nguyễn Nhất Đan đành phải để lại mười người lính, ở lại trong giữ giúp tọa kỵ bảo bối của y .

Nguyễn Nhất Đan đi vào bên trong hoàng cung , đi thẳng đến chánh điện . Nơi mà Hoàng Đế cùng các quan lại ở trong triều bàn việc đấy .

Dù rằng y đã tới trước cửa rồi mà còn không được vào , thế mới đau chứ ?

Vì phải chờ đợi thái giám tuyên truyền đi vào , mới được vào .Làm lòng của y bị tổn thương quá rồi ,vì y nghỉ rằng “Chỉ có bản thân y là người tốt thôi ! Y sống quá dể tính , nên mọi người đều làm khó bản thân quá mà !”. Nguyễn Nhất Đan tùy tiện nói :

-Trẫm đã sai rồi !

-Lần sau , phải đích thân Hoàng Đế đến mời trẫm mới chuẩn vậy .

-Nếu không thì quên luôn đi cũng được .

Hai tên lính canh cửa , nghe xong trừng mắt nhìn về phía Nguyễn Nhất Đan. Lòng lầm nghĩ :” Mày bị điên à ? Mày con muốn đích thân Hoàng Đế đi mới chịu sao ? Có cần ăn gì không ? Con cúng luôn à !” .

Giọng của một tên thái giám hô lớn ra :

– Truyền Địa Ngục Vương đi vào bên trong đến !

Nguyễn Nhất Đan tùy ý chỉ vào bên trong , nói với hai tên lính :

-Ta vào được rồi à !

Hai tên lính miệng giật giật , một tên bên phải đáp :

-Mời Địa Ngục Vương vào ạ!

Nguyễn Nhất Đan cũng rất biết điều người , nghe như vậy cũng gật đầu . Thế là từng bước , từng bước , cho đến từ từ và từ từ , cuối cùng là từ từ đi lên từng cái bật thang một cách chậm rãi , đến mức độ từ từ và từ từ chậm rãi tiến đến .Cho đến hết mười ba cái bật than là cả ba canh giờ đến .

Hai tên lính trừng mắt , lao mồ hôi . Cho tiền họ , họ cũng không tin rằng cái việc vớ vẫn này lại hiện ra trước mắt của hai người họ .Cái này gọi là “Chơi khó nhau à! Cả Hoàng Đế cũng không tha cho sao ?” .

Nguyễn Nhất Đan vừa đi vào , thì trời đã bắt đầu chuyển tới buổi chiều tà rồi . Y rất nhanh chấp tay , từ xa nói :

-Bệ Hạ à !

-Người đúng là người giàu có nhất của vương quốc này à !

-Tiểu nhân phải đi từ bên ngoài đến đây cũng phải vất vả .Đổ mô hôi , sôi nước mắt mới đến được đến đó ạ !

Hoàng Đế miệng giật giật , thầm mắng :”Chơi khó nhau à ! Chỉ cho người chờ có một thời thần mà thôi! Ngươi lại cho bọn ta chờ đợi hẳn luôn ba canh giờ đó ! Còn bị oan cáo trạng trước à !” .

Nguyễn Nhất Đan thấy bộ mặt không ưa của các quan đại thân và càng là biểu hiện của Hoàng Đế . Lòng y thật tình bị oan ,thầm nói”Nếu giận được thì cắn tao trừ chắc?”.

Nguyễn Nhất Đan rộng lượng người ,không đi chấp nhặc cái bọn thiếu học ba dâm loại thế này .Y nở nụ cười thành thiện nói :

-Bệ Hạ à !

-Trẫm tới đây là vì giao hảo của hai nhà với nhau à!

-Ít ra cũng là thân thích với nhau đó à !

-Cho nên , Trẫm đi đến đây là có rất nhiều sản phẩm trân quý để bán cho Bệ Hạ đấy .

Nguyễn Nhất Đan lấy ra một bình ngọc quý , nói :

-Đây là mười viên Vân Lam Bổ Khí Đan , rất tốt cho những người ở Hóa Kỳ Cảnh đỉnh phong quá lâu mà chưa đột phá đến .Chỉ cần một viên , liền có thể đột phá rồi đấy . Và giá cả phải chăng là 5000 thỏi vàng một viên ạ .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.